Hai người sớm đã tỉnh, là Tân Vũ Hoa đến mở cửa. Nhìn thấy Nam Ca cậu còn
ngạc nhiên mừng rỡ hỏi: "Nam Ca tỷ, sao chị lại lại đây."
Nam Ca ngưng trọng nói: "Chỗ này gần Bắc Hải chìm quá, những thứ trong nước kia không thể kiềm chế được."
"Chị nói cái gì?" Tân Vũ Hoa lập tức kèo Nam Ca vào trong phòng, Tông Hạo Hiên cũng đã đi tới.
"Tôi mặc dù không có chứng cớ nhưng mà có số lượng lớn Zombie rất
nhanh chuẩn bị xông lên đây." Nam Ca vừa mới nói xong liền nghe bên
ngoài ầm ầm một tiếng. Thời tiết đột biến tựa hồ lập tức muốn mưa.
Lông mày Tông Hạo Hiên cũng nhíu chặt, vốn mực nước Bắc Hải chìm đã
liên tục dâng lên. Nếu như lại có mưa to thì tình huống đối bọn họ càng
đặc biệt bất lợi.
Vì vậy Tông Hạo Hiên quyết định thật nhanh nói với Tân Vũ Hoa cùng Nam Ca: "Nam Ca, hiện tại cô đi cửa trụ sở phòng thủ. Cô có tinh thần lực,
có thể thăm dò lúc nào bọn Zombie đến. Vũ Hoa, cậu đi tìm đồng đội khác
của chúng ta. Để bọn họ động viên tất cả lực lượng căn cứ cùng chung
phòng ngự."
"Vậy còn anh?" Tân Vũ Hoa có chút bận tâm hỏi.
"Tôi phải đi tìm Thẩm Bằng." Tông Hạo Hiên đối với chuyện có chút đau đầu.
Thái độ Thẩm Bằng với ba người bọn họ không tốt lắm, Tân Vũ Hoa cùng
Nam Ca biết rõ Tông Hạo Hiên xem như để lại cho bản thân một vấn đề khó
khăn. Phân công xong, Nam Ca rất nhanh chạy đến cửa trụ sở.
Vừa tới cửa hiên, mây đen trên bầu trời giống như là muốn áp xuống
vậy. Mưa to bỗng nhiên trút xuống. Tân Vũ Hoa biết rõ những người khác
sống ở chỗ nào, sau khi triệu tập bọn họ lại nói rõ ràng tình thế bây
giờ. Mấy người này mặc dù khiếp sợ nhưng vẫn tin tưởng Tân Vũ Hoa, hộ
tống cậu cùng đi cửa lớn chuẩn bị mở phòng ngự.
Tiểu Đường thấy Nam Ca ôm thanh đao, kiên nghị đứng ở nơi đó, mắt cũng có chút đỏ lên. Một đường chạy tới này, toàn thân bọn họ đều ướt đẫm.
Nam Ca hết sức chăm chú, cảm giác được tiểu Đường đến, quay đầu nhàn
nhạt nói: "Đám Zombie này khả năng là tôi đưa tới."
Lúc trước căn cứ mười bảy cũng dựa vào nước, thế nhưng đám Zombie từ
trước đến giờ cũng không có công kích qua bọn họ. Hiện tại Nam Ca mới ở
đây một đêm, thế nhưng căn cứ đã chọc phải tai nạn. Cô cảm thấy rất băn
khoăn.
Tiểu Đường lại vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Nam Ca:
"Khẳng định là cô nghĩ nhiều, ngày hôm qua chúng ta đều nhìn thấy động
vật bắt đầu biến dị, Zombie trong Bắc Hải chìm hành động có cái gì không thích hợp? Nếu quả thật là cô đưa tới, vậy thì tốt lắm, chỗ chúng ta
nhiều người như thế cũng có thể công kích thả cửa!"
Nam Ca cũng hy vọng mình có thể kéo trụ cừu hận của đám Zombie này, đừng để cho bọn họ xông vào trong căn cứ.
Hiện giờ đã không phải là cô vứt bỏ Zombie mà là quần thể Zombie vứt
bỏ cô rồi, đã như vậy, ánh sáng lạnh trong con ngươi Nam Ca chợt lóe
qua, cô cũng không sẽ không lưu luyến!
Tông Hạo Hiên đi tìm Thẩm Bằng, nhưng Thẩm Bằng rõ ràng không tin lời
anh ta nói. Giờ phút này ông ta ngồi ở trên ghế miễn cưỡng nói: "Tôi
biết rõ các anh là rất lợi hại, nhưng mà Bắc Hải chìm thời gian qua rất
yên tĩnh. Anh nói bọn chúng sẽ đến thì nhất định sẽ đến sao?"
Tông Hạo Hiên liền biết Thẩm Bằng là người thích làm chuyện xấu, lòng
bàn tay động động. Có âm thanh sấm sét truyền đến tuy nhiên lại bị mưa
to rơi xuống che giấu.
Thẩm Bằng còn chỉ chỉ ngoài cửa sổ: "Có phải các người chưa thấy qua
mưa lớn như vậy không? Không có chuyện gì đâu, thời kỳ này Bắc Hải nhiều mưa. Đợi mưa tạnh là xong."
Tông Hạo Hiên một câu nói cũng không muốn cùng Thẩm Bằng nói, bước
chân đi qua. Tay vung lên trước bàn liền nghe xoạt một tiếng, sấm sét
đánh qua toàn bộ cái bàn bổ nó thành hai nửa!
" Anh muốn làm gì?" Thẩm Bằng kinh hãi hét ầm lên.
"Giao quyền hạn cao nhất trong căn cứ cho tôi." Tông Hạo Hiên bóp cổ
ông ta, đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm ông ta khiến ông ta không có
chỗ nào che giấu.
Thẩm Bằng muốn dùng dị năng chống cự nhưng Tông Hạo Hiên cũng đã là
người có dị năng cấp năm, ông ta căn bản không phải là đối thủ.
"Anh muốn...làm phản sao..." Nhưng đây là căn cứ của ông ta! Ông ta đã nói người Thẩm Cầm Nhã mang về đều không phải là người tốt mà! Lúc
trước là Lệ Ngạn, hiện tại lại là Tông Hạo Hiên!
Nhìn xem, mới ở một ngày đã lộ ra lòng muông dạ thú!
Tông Hạo Hiên bực bội, hiện tại đến anh ta cũng có thể cảm thụ hương
vị tanh hôi trong không khí kia, không phải là Zombie đến gần thì là cái gì! Chỉ có Thẩm Bằng mới có thể khờ dại như thế, lại cho là vì trời mưa to!
"Không muốn chết thì nhanh chút cho tôi!" Tay Tông Hạo Hiên dùng sức
Thẩm Bằng đã hít thở không thông chỉ có thể há miệng run rẩy móc ra một
cái chìa khóa từ trong túi: "Cái này..."
Tông Hạo Hiên tiếp nhận, biết rõ đây là chìa khóa phòng điều khiển
chính của căn cứ. Lệnh điều hành có thể truyền đạt ở phòng điều
khiển chính.
Lấy được chìa khóa, anh ta một chút cũng không lưu luyến, ném thân
thể xụi lơ của Thẩm Bằng ở một bên, xoay người rời khỏi phòng.
Trời mưa quá to, căn bản là thấy không rõ người. Cửa hiên cũng bị nước mưa bắn vào.
Tiểu Đường lau nước mưa trên mặt một cái, còn cùng Nam Ca nói: "Cái
thời tiết này thật sự là quá ác liệt, coi như là có Zombie thì dị năng
của tôi cũng không thể dùng."
Tiểu Đường là dị năng hệ hỏa, thời tiết này quả thực là đối nghịch với cô ấy.
Nam Ca nhìn cô một cái, không đợi nói chuyện liền đưa ánh mắt hướng về phía sau: "Tông Hạo Hiên lại đây."
"Hả?" Tiểu Đường cũng nhìn sang, trong mắt lộ ra mong đợi. Tuy nhiên
cô ấy rất nhanh liền nghi ngờ nghĩ, trời mưa to như thế sao Nam Ca biết
Tông Hạo Hiên lại đây chứ?
Tông Hạo Hiên giờ phút này đã đi đến gần, anh ta đưa cái chìa khóa cho tiểu Đường: "Cô là người có dị năng hệ hỏa, ở trên chiến trường không
còn hữu dụng. Đi động viên người có dị năng trong căn cứ đi, hơn nữa
thao túng chuyện phòng ngự trong căn cứ."
Tiểu Đường cũng biết rõ bây giờ không phải là thời điểm hỏi Tông Hạo
Hiên làm sao lấy được cái chìa khóa này, tiếp nhận xong cô ấy trịnh
trọng nói: "Hai người yên tâm, tôi bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ."
Nói xong, tiểu Đường cầm lấy cái chìa khóa bỏ chạy. Dù sao cô ấy rất
quen thuộc căn cứ, nhân duyên trong căn cứ không tồi. Sau khi phát ra
báo động có Zombie liền động viên người có dị năng trong căn cứ. Sau đó
cô mở tất cả phòng ngự trong căn cứ ra, mặc dù không có lợi hại như cơ
sở chính nhưng đạn dược cũng không
ít.
Thẩm Bằng sau khi trở lại bình thường liền chạy tới phòng điều
khiển chính, vừa thấy tiểu Đường đem cái chìa khóa cắm vào, tim ông ta đều lạnh một nửa.
Ở sau cửa phòng điều khiển chính, ông ta còn hung hăng mắng: "Các
người rốt cuộc là hồ nháo cái gì! Hệ thống phòng ngự của căn cứ có thể
tùy tiện khởi động sao! Đạn dược của chúng ta dùng một ít là ít đi một
chút!"
Tiểu Đường sớm đã chướng mắt Thẩm Bằng, nói với trợ thủ ở bên cạnh nói: "Đi mời ông ta đi."
Những người kia hiện tại cũng nghe tiểu Đường, rất nhanh liền đuổi
Thẩm Bằng ra ngoài. Sau đó khóa cửa phòng điều khiển chính cửa lại,
Thẩm Bằng như thế nào cũng không vào được.
Ông ta không có cách nào chỉ có thể đi ra tòa nhà chạy tới cửa trụ sở. Mới chạy hai bước quần áo liền ướt đẫm, ông ta thật sự là hận chết mấy
người Tông Hạo Hiên.
Đến cửa lớn mới phát hiện tất cả mọi người đã lập trận địa sẵn sàng
đón quân địch, Thẩm Bằng còn khô cằn cười một tiếng: "Các người nhanh
trở về đi, mưa lớn như vậy Zombie sẽ không tới."
Nam Ca đứng ở đầu, nghe được âm thanh nên quay đầu nhìn Thẩm Bằng một
cái, khiến lời Thẩm Bằng muốn nói đều giấu ở trong cổ họng, ông ta còn
bị nấc cục.
Nam Ca thấy ông ta không om sòm nữa, lúc này mới xoay đầu lại. Tinh tế cảm thụ được những con Zombie đang dựa vào gần, Nam Ca chậm rãi rút
thanh đao ra. Lưỡi đao bóng lưỡng mặc dù bị mưa to cọ rửa cũng không
chút nào ảnh hưởng ánh sáng cùng hàn khí nó quanh thân. Đó là do Nam Ca
săn giết quá nhiều Zombie, phía trên lưỡi đao tự mang sát khí. Bất kể là cái gì cũng khó khăn cọ rửa.
"Đến đây." Nam Ca vừa dứt lời, những người đứng ở trong cửa lớn quả nhiên đều nhìn thấy Zombie từ trong màn mưa xông qua đây!
Đi đầu đều là Zombie hệ tốc độ, cho dù là mưa to cũng không có ảnh
hưởng bước chân của chúng, đám Zombie này mượn chạy lấy đà xông đến cửa
chính cùng tường rào.
Tiểu Đường liên tục ở phòng điều khiến chính căn cứ quan sát tình
huống bên ngoài. Lúc nhìn thấy Zombie, cô lập tức liền nhấn khởi động
phòng ngự! Trước hết vang lên là một trận tiếng súng!
Đám Zombie hệ tốc độ này bị súng máy đông đúc bắn phá một trận, chậm
dần bước chân. Có không ít con đã vọt tới tường rào còn bị đánh xuống.
Nhưng tất cả mọi người đều hiểu đó cũng không phải là kết thúc. Quả
nhiên, sau đó Zombie hệ tốc độ còn có Zombie hệ khác cũng chạy đến cửa
trụ sở.
Số lượng Zombie nhiều hơn, tiểu Đường chỉ có thể sử dụng thủ đoạn
khác, bắt đầu khai triển đạn pháo oanh tạc ngoài trụ sở. Ở trong cơn mưa to còn có thể nhấc lên trận trận ánh lửa. Tiếng nổ mạnh khổng lồ kia
làm lỗ tai mấy người có dị năng chấn động ong ong.
Vừa mới nãy Thẩm Bằng còn ngăn trở mọi người, hiện tại cái gì cũng nói không nên lời, vội vàng chạy về ký túc xá của mình. Trời ơi, nhiều
Zombie như thế, rậm rạp chằng chịt. Không biết phía sau còn có bao
nhiêu! Căn cứ bọn họ không chịu nổi đâu. Chỉ có thể đi cầu giúp đỡ!
Vận khí Thẩm Bằng còn xem như không sai, ông ta bấm điện thoại cùng
người của cơ sở chính nói chuyện này. Nhưng mà ông ta vừa mới cúp điện
thoại liền mất điện.
Mưa lớn như vậy, đường thẳng nhất định sẽ chịu ảnh hưởng. Nhưng chuyện mất điện này không thể không gấp gáp, rất nhiều phòng ngự trong căn cứ
cũng không thể dùng được nữa.
Tiểu Đường ngồi trong phòng điều khiển chính nhìn màn hình bỗng
nhiên đen xuống, quả thực muốn chửi má nó. Thời điểm nào mất điện cũng
được sao cứ nhất định phải vào lúc này mất chứ!
Người có dị năng ở của trụ sơ cũng phát hiện mất điện, sắc mặt thay đổi trở nên tái nhợt.
Một trận súng máy quét cùng đạn pháo công kích cũng không có giết chết quá nhiều Zombie, hiện tại số lượng khổng lồ như thể toàn bộ Bắc Hải
chìm đều hận không thể động thủ. Bọn họ có thể làm sao chứ?
Nam Ca nãy đã làm tốt chuẩn bị chiến đấu, cô còn bảo Tân Vũ Hoa chuẩn
bị ít đồ cho cô. Dù sao đạn pháo lợi hại hơn nữa cũng có lúc dùng xong,
lúc ban đầu cô đã phát hiện số lượng Zombie nhiều vô cùng.
Hiện tại Tân Vũ Hoa đã mang thứ cô muốn đến, mọi người nghe được âm
thanh mô tô nổ còn kinh ngạc hướng ra sau nhìn thoáng qua liền thấy được Nam Ca mang theo thanh đao trực tiếp cưỡi trên mô tô.
Tông Hạo Hiên trước đi ra ngăn cản Nam Ca lại: "Cô muốn làm gì?"
"Đám Zombie này là nhằm về tôi, tôi trước đem chúng nó dời đi, các
người từ mặt bên công kích." Nam Ca nói với Tông Hạo Hiên: "Anh có thể
làm quan chỉ huy tốt không?"
Tông Hạo Hiên cũng biết rõ Nam Ca nói là biện pháp giải quyết tốt
nhất, nhưng mà anh ta lại không chịu buông để Nam Ca rời đi: "Tôi có thể chỉ huy nhưng Zombie quá nhiều lại còn mưa to, thật sự rất nguy hiểm,
cô không thể đi ra ngoài."
Nam Ca buồn bã cười cười: "Cũng không thể núp ở trong căn cứ chờ Zombie xông vào chứ."
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com