Edit: Voi
- ----
Nếu nói phía trước Nguyễn Lương không cảm nhận được vì sao gọi đây là thế giới trừng phạt thù vào lúc giờ phút này cô bỗng nhiên đã hiểu.
Tùy thời điểm liền mất đi sinh mệnh, còn có chịu người lăng nhục. Dùng các loại phương thức đánh tan nội tâm cô, làm cô trở nên cuồng loạn, làm cô biết một khi nhiệm vụ thất bại sẽ có trừng trị thảm khốc.
Nguyễn Lương bặm cánh môi, không cho chính mình phát ra âm thanh gì, hốc mắt sung huyết, nước mắt chảy ròng. Vì sao không cho cô xỉu đi, nguyên bản tiểu huyệt ướt ớt vì dương v*t lớn mạnh mẽ tiến vào trở nên khô khốc không thôi, máu xử nữ theo côn th*t dính trên bàn giải phẫu.
Quả nhiên nam nhân đang ở bên trong cô chỉ đem cô trở thành công cụ tiết dục mà thôi, chỉ có cơ giới hoá thọc vào rút ra, không có khoái cảm chỉ có đau đớn. Thân mình theo sự va chạm lúc lên lúc xuống, phía sau lưng cũng không ngừng ma sát ở bàn giải phẫu, không cần nghĩ cũng biết phía sau lưng nhất định là một mảnh đỏ sậm.
Nguyên bản Bạch Liêm đang hứng thú nhưng nhìn Nguyễn Lương cùng cá chết giống nhau, tức khắc trong lòng không vui, càng thêm mạnh mẽ ma xát vách trong yếu ớt.
Hắn không hiểu nữ nhân này, hôm nay âm đ*o khô khốc như vậy để hắn khó vào sao? Chẳng lẽ là do kỹ xảo của hắn không được, không, tuyệt đối không thể.
Nghĩ rằng đây là lần đầu của cô, muốn nhẹ chút nhưng thực tủy biết vị, dương v*t tự hướng vào bên trong, hắn theo bản năng mà thôi.
Một lúc không nói gì, chỉ có tiếng đánh của thân thể, tinh hoàn đánh vào hộ khẩu, dương v*t thọc vào rút ra tạo ra thanh âm ma xát.
Nhìn Nguyễn Lương bày ra vẻ mặt thà chết chứ không chịu khuất phục, tính cách Bạch Liêm ngo ngoe rục rịch, không phải cô thích khóc sao? Vậy tiếp tục cho cô khóc.
Sự thật chứng minh, Bạch Liêm là loại người ăn mềm không ăn cứng. Nếu Nguyễn Lương ngoan ngoãn để hắn chơi, nói vài câu thì sẽ tốt hơn nhiều.
Bị trói một vòng rốt cuộc cánh tay đỏ ửng cũng được bỏ ra, Bạch Liêm rút dương v*t ra, đem Nguyễn Lương lật lại thành tư thế quỳ bò, rồi sau đó thịt hành đứng trước tiểu huyệt lại cắm vào.
Nguyễn Lương đau lòng, bụng nhỏ đau, hiện tại đầu gối cũng đau. Không bao lâu, đầu gối liền sưng đỏ, Nguyễn Lương thật sự muốn chết, không có một chỗ nào là thoải mái, còn phải thừa nhận nam nhân bạc tình, thú tính phía sau.
Vào lúc Nguyễn Lương đã quên hôm nay là ngày nào, rốt cuộc hoa kính nóng lên, Bạch Liêm bắn ở trong cơ thể cô. Không có thịt hành lấp kín, tiểu huyệt bị thao tạm thời không khép được, trắng hồng đan chéo, một cổ tinh dịch lớn chậm rãi chảy ra.
Ngã trên bàn giải phẫu, Nguyễn Lương chỉ có một ý nghĩ, rốt cuộc kết thúc. Không có tình yêu mà làm thì đau như vậy.
Nói đến cùng, kỳ thật là Nguyễn Lương cùng chính mình giận dỗi, cô muốn Bạch Liêm dỗ cô chứ không
phải bắt buộc cô tiến hành việc này. Nói cô làm ra vẻ cũng được nhưng chính là cô cảm thấy rất ủy khuất.
Bạch Liêm lấy mấy tờ giấy rửa sạch hạ thể, nhét trở lại đũng quần, khôi phục bộ dáng áo mũ chỉnh tề. Nhìn nữ nhân đang nằm đưa lưng về phía chính mình, đại não luôn luôn vận chuyển cực nhanh liền có vài giây mắc kẹt.
Lần giao cấu này tiến hành không thuận lợi nguyên nhân vì sao?
Bạch Liêm liệt ra nguyên nhân có khả năng xảy ra:
1. âm đ*o Nguyễn Lương quá khô khốc?
2. Nguyễn Lương có tính lãnh đạm?
3. âm đ*o Nguyễn Lương không chứa được dương v*t của hắn?
4. Nguyễn Lương......
Kết quả, Bạch Liêm suy nghĩ trăm ngàn loại nguyên nhân, đều không có một chút nguyên nhân đến từ phía hắn, chỉ có thể nói là tự mình cảm giác quá mức tốt đẹp.
Với hành nghề bác sĩ phải rõ ràng mọi chuyện nên hắn quyết định hỏi Nguyễn Lương nguyên nhân là gì?
"Vì sao em khóc? Còn có vì sao không chảy nước? dương v*t tôi cắm đến có chút đau."
Nói gì vậy?! Nguyễn Lương bạo phát. Bạch Liêm chính là ngu ngốc, chỉ hiểu được nghiên cứu khoa học lại không biết vì người khác suy nghĩ!
Này thật sự là bị Nguyễn Lương đoán đúng rồi, trong thế giới của Bạch Liêm từ trước đến nay chỉ chia làm hai loại, một loại là đồ vật hắn muốn, một loại là đồ vật hắn không muốn. Hắn muốn liền nhất định phải được, hắn không muốn liền vứt đi như giày rách. Mà Nguyễn Lương trước mắt liền ở trong phạm vi hắn muốn.
"A, anh thử bị người khác cưỡng bách bạo cúc xem, sau đó ở một bên hỏi anh vì sao đau, vì sao khô khốc! Tôi nói cho anh biết, anh chỉ lo dục vọng của mình, mà không suy xét đến cảm thụ của tôi, hoàn toàn không chiếu cố tôi, chỉ lo chính mình sảng khoái, nghĩ đi!"
Nguyễn Lương lòng đầy căm phẫn chỉ trích Bạch Liêm, phát tiết lửa giận trong lòng.
Nhưng là, mạch não bác sĩ Bạch từ trước đến nay không giống người thường, như suy tư được gì liền nở nụ cười dâm đãng.
"Thì ra em muốn tôi bạo cúc em......"
Tức khắc Nguyễn Lương cảm thấy lòng như chứa tảng đá lớn. Mẹ nó, đúng là đàn gảy tai trâu!
Trên thực tế, Nguyễn Lương nói qua một lần thì Bạch Liêm liền biết có ý tứ gì, chẳng qua từ trước đến nay hắn đều mắt cao hơn đầu, tất nhiên sẽ không thừa nhận sai lầm, cùng lắm thì lần sau tiến bộ hơn.
- ----