Suy nghĩ thông suốt, Võ Thiện Nhân liền bắt tay vào việc.
Đầu tiên là chuẩn bị nguyên liệu.
Hiện trong tay có bốn ngàn nguyên liệu, hắn liền chọn ra gần năm trăm nguyên liệu mang đặc tính hỗ trợ, ưu tiên những nguyên liệu thiên về tốc độ.
Để luyện chế một kiện linh bảo hạ đẳng vốn không cần nhiều đến như vậy, nhưng Võ Thiện Nhân cẩn thận tính toán, trong lần đầu khả năng thành phẩm không cao, vì vậy hi vọng có thể lấy số lượng bù đắp cho chất lượng.
Kế đến, Võ Thiện Nhân bắt tay vào tinh luyện, loại bỏ tạp chất.
Vì đã có kinh nghiệm nên công đoạn này hắn thực hiện khá nhuần nhuyễn, chỉ trong vòng chưa đến hai ngày, toàn bộ năm trăm nguyên liệu đã hoàn thành.
Bước tiếp theo, dung hợp.
Võ Thiện Nhân hít thở một hơi thật sâu, sắc mặt tỏ rõ quyết tâm cao độ, sau một tiếng gầm vang, đôi tay biến hoá như là nhuyễn ảnh, bắt đầu hành động.
Để tránh phát sinh kết cục như năm mươi lần luyện chế Xuyên Vân Thủ, Võ Thiện Nhân vô cùng thận trọng.
Tâm trí của hắn căng cứng như dây đàn.
Lực lượng tinh thần triệt để bạo phát, quan sát từng động tĩnh nhỏ nhất trong từng loại nguyên liệu.
Đồng thời chân linh khí cũng hoàn toàn phóng thích, thông qua đó kiểm soát sự cân bằng của năng lượng thuộc tính.
Dưới sự khống chế tinh chuẩn của Võ Thiện Nhân, năm trăm nguyên liệu hoá lỏng dần dần có dấu hiệu dung hợp.
Chẳng biết có phải thần may mắn đã mỉm cười hay không, Võ Thiện Nhân cảm giác tất cả đều rất thuận lợi, chỉ cần duy trì như vậy trong khoảng mười nhịp thở nữa, dung hợp sẽ hoàn tất.
Nhưng Võ Thiện Nhân còn chưa kịp vui mừng thì đúng lúc này lại phát sinh biến hoá mới chết người.
Trong năm loại thuộc tính ngũ hành, hoả nguyên tố bất ngờ bị bốn loại nguyên tố còn lại áp đảo cắn nuốt.
“Xèo xèo…”
Chưa đầy bốn nhịp thở, hoả nguyên tố đã bị thôn phệ mất sáu phần.
Ngay lập tức, khối năng lượng ngũ đại thuộc tính bị ảnh hưởng nghiêm trọng, nếu không nhanh chóng bù đắp số lượng hoả nguyên tố vừa thiếu hụt thì chỉ trong nháy mắt tất cả sẽ tan tành mây khói.
Tình huống này khiến cho Võ Thiện Nhân luống cuống tay chân, cuống cuồng tìm phương thức ứng phó.
“Con mẹ nó! Không được thất bại!...”
Nhìn đống nguyên liệu chỉ còn thiếu một chút xíu nữa sẽ dung hợp thành công mà trong lòng hắn nóng như lửa đốt.
“Phải làm sao đây, phải làm sao đây?”
Vào thời khắc đó, bỗng nhiên trong đầu Võ Thiện Nhân nhớ đến một chuyện, liền tức tốc lấy từ trong Ngũ Hành Giới Chỉ ra một thứ, thấy có chút quen mắt.
Đây là một nguyên liệu có hình thù kỳ lạ, giống như một vỏ trứng khổng lồ, đặc biệt bên trên bề mặt không ngừng ánh lên những tia hoàng kim sắc.
Không sai, thứ mà hắn đang cầm trên tay chính là lớp vỏ trứng Hoàng Kim Cự Long.
Nhắc lại chuyện cũ, sau khi hút toàn bộ tinh huyết của quả trứng Hoàng Kim Cự Long, trước khi rời thạch động, Võ Thiện Nhân đã thuận tay thu luôn bộ vỏ trứng.
Hoàng Kim Cự Long là linh thú cấp tám, chuyên tu hoả thuộc tính, vì vậy mà lớp vỏ của quả trứng nó sinh ra cũng có ẩn chứa một lượng hoả nguyên tố tinh thuần.
Lúc trước Võ Thiện Nhân từng để ý đến chuyện này, bây giờ liền mang ra làm bình chữa cháy.
Dù không biết có hiệu quả không nhưng đây là cách duy nhất mà hắn có thể nghĩ tới.
Xét trên phương diện luyện chế linh bảo thì bộ vỏ trứng này cũng được coi là một loại nguyên liệu quý hiếm, có lẽ đã đạt đến cấp bậc nguyên liệu hạng trung.
Tuy chưa trải qua quá trình tinh luyện nhưng Võ Thiện Nhân cảm nhận bên trong lớp vỏ đều là hoả nguyên tố tinh thuần, gần như không hề có một chút tạp chất nào.
Thời gian rất gấp gáp, Võ Thiện Nhân đành cắn răng ném đại vỏ trứng vào trong màn dung hợp.
“Bùng… Bùng…”
Đúng lúc hoả nguyên tố sắp bị cắn nuốt hoàn toàn thì bộ vỏ trứng Hoàng Kim Cự Long vừa kịp tới.
Đột nhiên, một nguồn hoả nguyên tố