Võ Thiện Nhân quét mắt, hừ lạnh một tiếng: “Mọi người nên biết rằng, tất cả những việc ta làm đều vì tương lai của Vạn Hoa Cung.
Đi theo ta, đảm bảo các ngươi sẽ hưởng nguồn tài nguyên dồi dào gấp nhiều lần so với trước đó, sớm ngày đột phá tu vi.
Còn nếu có người không phục, vậy thì chiếu theo môn quy xử phạt thật nặng!”
“Vâng! Vâng!” Bốn vị cung phó không ai dám hó hé gì thêm nữa, răm rắp vâng dạ.
Càng ngày Võ Thiện Nhân càng sử dụng thuần thục công phu vừa đấm vừa xoa.
Mặc dù trong nhất thời bốn cung phó sẽ chưa thực sự tâm phục khẩu phục, nhưng hắn tin rằng chỉ một đoạn thời gian ngắn nữa thôi mọi người sẽ biết hành động của hắn làm hôm nay là hoàn toàn đúng đắn.
Cung phó Thanh Mai liền lên tiếng dò hỏi: “Tôn chủ, chẳng hay kế hoạch mà người nhắc đến là gì?”
Võ Thiện Nhân thu lại Sinh Tử Kỳ rồi từ tốn nói: “Muốn Vạn Hoa Cung thay da đổi thịt cần có quá trình chuẩn bị kỹ lưỡng, chưa thể tiến hành ngay trong lúc này được.
Vậy nên, ta cần các vị cung phó thực hiện những nhiệm vụ sau đây.”
Điều cần kíp bây giờ là mau chóng gia tăng tiềm lực của Vạn Hoa Cung.
Trong đầu đã vạch sẵn kế hoạch, Võ Thiện Nhân liền phân phó: “Ta nghe nói cung phó Thảo Chi là người khéo tay, có sở trường về cầm kỳ thi hoạ.
Ta muốn nàng từ trong ba ngàn cung nữ, tuyển chọn cho ta ba trăm người thông minh lanh lợi, sau đó đào tạo họ thật thuần thục các kỹ năng đó.”
Võ Thiện Nhân định dặn dò Thảo Chi lựa chọn những cung nữ có nhan sắc trẻ trung xinh đẹp, nhưng suy nghĩ kỹ thì trong Vạn Hoa Cung có nữ nhân nào lại không xinh đẹp cơ chứ?
Nghe tôn chủ giao nhiệm vụ, Thảo Chi rất ngạc nhiên nhưng không tiện truy hỏi, đành phụng mệnh đáp: “Tuân lệnh tôn chủ!”
Kế đó, Võ Thiện Nhân vung tay, từ trên người bay ra một khối ngọc giản, vừa vặn đáp xuống vị trí của Phương Thuỳ, nói: “Bên trong cuốn ngọc giản này có đúc kết những kinh nghiệm về thuật luyện đan và thuật luyện bảo.
Phương Thuỳ và Phương Trinh, hai vị cũng từ trong ba ngàn cung nữ tìm xem có bao nhiêu người có thể lĩnh ngộ được thì gom cả lại cho ta.
Về nguyên liệu tu tập ta sẽ cho người mang đến sau.”
Trong cuốn ngọc giản, Võ Thiện Nhân có chia sẻ những thông tin cơ bản kèm theo một phần kinh nghiệm về thuật luyện đan của sư phụ Hồ Tâm và thuật luyện bảo của sư phụ Lê Châu.
Mặc dù sư phụ Hồ Tâm là Thất Phẩm Linh Đan Sư nhưng bà lại quá say mê vào nghiên cứu mà quên mất việc truyền thụ cho đám cung nữ.
Về phần luyện bảo thì sau khi suy nghĩ kỹ càng hắn cũng quyết định lấy ra.
Dù sao khi giao những thứ này, sư phụ Lê Châu cũng không nói là không được phép đưa cho người khác.
Hi vọng trong ba ngàn cung nữ sẽ tìm kiếm được một số người phù hợp cho hai loại chức nghiệp này.
Nếu xây dựng thành công đội ngũ như vậy thì Vạn Hoa Cung mới sớm ngày quật khởi.
Hai người Phương Thuỳ, Phương Trinh cúi đầu nhận lệnh: “Tuân lệnh tôn chủ!”
Võ Thiện Nhân hài lòng, ánh mắt quét qua Thanh Mai, đoạn lấy ra một túi thơm nhỏ nhắn, nói: “Mai tỷ hãy cầm mười viên ngũ phẩm linh đan này đi đổi lấy linh thạch.
Bên trong túi thơm còn có danh sách một số loại nguyên liệu, nàng thu gom rồi mang về đây.
Việc này phải làm ngay, trong ba ngày phải có đủ nguyên liệu.
Đồng thời tìm kiếm cho ta một mảnh đất đắc địa trong Mê Linh thành, rồi cho người xây dựng một toà công trình thật lớn, bao gồm năm lầu, mỗi lầu chứa ít nhất phải được một trăm người.
Việc này không vội, có thể từ từ làm cũng được.”
Thanh Mai nhận túi thơm mở ra xem, quả nhiên thấy có mười viên linh đan ngũ phẩm được bốn lần Lôi Kiếp tẩy luyện, giá trị khoảng năm đến mười triệu linh thạch.
Cả bốn người cung phó đều cảm thấy