Xuân hạ thu đông rồi lại xuân, chớp mắt đã qua một năm.
Một năm này, không khí bên trong Vạn Hoa Cung trở nên vô cùng khẩn trương.
Theo sự phân phó của Võ Thiện Nhân, ai nấy đều tất bật ngược xuôi để lo công việc.
Thảo Chi từ trong ba ngàn cung nữ tuyển chọn ba trăm người, sau đó chỉ dạy cho chúng nữ cầm kỳ thi hoạ.
Chị em Phương Thuỳ, Phương Trinh sau mấy tháng ròng rốt cuộc cũng lựa chọn được một số cung nữ có tư chất nổi trội trong việc luyện đan và luyện bảo.
Thậm chí hai nàng cũng cảm thấy rất hứng thú với hai loại chức nghiệp này.
Duy chỉ có cung phó Thanh Mai là hiếm khi xuất hiện.
Hiện tại nàng chủ yếu ở Mê Linh thành coi sóc việc xây dựng Vạn Hoa Lầu.
Tính đến thời điểm hiện tại, tiến độ xây dựng đã được bảy, tám phần, không bao lâu nữa là hoàn tất.
Như Ý tuân lệnh Võ Thiện Nhân đưa hơn hai ngàn cung nữ còn lại đến Ngọc Linh liên sơn tiến hành gieo trồng thảo dược.
Thời gian đầu việc nuôi trồng không mấy thuận lợi nhưng sau đó Như Ý đã tìm tòi nghiên cứu được một số phương pháp hữu dụng, giúp cho công việc trở nên thuận lợi, trôi chảy.
Riêng Cát Tường không rời Vạn Hoa Cung nửa bước, luôn túc trực tại Trường Sinh Điện nhằm bảo vệ sự an toàn cho tôn chủ.
Năm xưa, lão cung chủ một mực bảo bọc Vạn Hoa Cung, một tay bà lo liệu tất thảy mọi việc từ lớn đến bé.
Do đó, đám cung nữ không tu luyện thì ăn uống, không ăn uống thì ngủ nghỉ… Cuộc sống thực sự rất nhàm chán!
Hôm nay, chỉ sau một câu nói của Võ Thiện Nhân, tất cả lập tức thay đổi.
Ban đầu có không ít người bày tỏ thái độ không phục.
Nhưng qua một đoạn thời gian thực hiện, đáng ngạc nhiên là tình trạng đó không còn nữa, mọi người tỏ vẻ rất hứng thú với những gì đang diễn ra.
Cho đến hôm nay, Vạn Hoa Cung không còn vẻ yên ắng thường lệ mà khoác trên mình một luồng sinh khí mới, ồn ào hơn, náo nhiệt hơn, giống như biến thành một con bướm nhỏ đang chờ đợi tới khoảnh khắc phá kén bay ra ngoài.
Thoát khỏi Vạn Hoa Cung, quay ngược trở về Thánh Viện.
Đúng như những gì mà Võ Thiện Nhân được nghe từ miệng Vũ Sơn, hơn một năm trước, trong trận chiến với Vô Cực Tông, đến thời khắc mọi người tuyệt vọng nhất thì Hùng Vương Thánh Tổ bất ngờ xuất hiện hoá giải nguy cơ.
Mặc dù bình yên vượt qua sóng gió nhưng Thánh Viện cũng bị tổn thất cực kỳ nặng nề, cho đến nay vẫn không cách nào khôi phục.
Không lâu sau, tin tức về trận chiến len lỏi khắp mọi thôn cùng ngõ hẻm.
Nhất là thông tin Hùng Vương đã tiến vào Đế Cấp trung kỳ càng khiến cho giới Linh Giả trên Đông Hoà Tinh rúng động.
Theo đó, nhiều gia tộc, bang hội, thế lực lớn bé trên Đông Hoà Tinh thi nhau đổ xô về An Ký Tây đại lục, chính xác hơn là tìm đến Thánh Viện.
Kỳ chiêu sinh nội viện mới diễn ra được khoảng hai năm, tuy nhiên sau trận chiến Thánh Viện nguyên khí hao tổn trầm trọng, vì vậy viện chủ Lý Phong đã đưa ra quyết định một năm sau sẽ tiến hành kỳ chiêu sinh tiếp theo.
Từ khi nguồn tin này truyền ra, vô số thanh thiếu niên ưu tú vì mục tiêu tiến vào Thánh Viện nên đã hăng hái đăng ký báo danh, khiến cho các vị trưởng lão ngoại viện vô cùng bận rộn, ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có.
Bỏ qua chuyện đó, hãy cùng hướng sự chú ý đến ngọn Hưng Yên Phong.
Trải qua nhiều biến cố nhưng hôm nay nom cảnh sắc trên ngọn Hưng Yên Phong không có gì thay đổi.
Âu cũng bởi vì trận đại chiến không lan đến đây nên tựu chung giới tân sinh năm đó vẫn bình yên cả.
Một số môn sinh tham gia kỳ Tân Vương, từ trong Ngũ Hành Trận không may bị truyền tống ra địa phương bên ngoài đến nay cũng đã quay trở về gần hết.
Duy chỉ còn một người là mãi không thấy tăm hơi đâu.
Nhân vật đang được nhắc đến là ai thì có lẽ mọi người đều đã rõ rồi đấy.
Không gian bên trong toà động phủ số một lúc này bỗng hiện lên một thân ảnh mềm mại, mi mục thanh tú, xinh đẹp tuyệt trần.
Nàng khoác trên mình bộ y phục màu đen càng làm tăng thêm phần huyền bí.
Không phải là đệ nhất mỹ nhân Nguyễn Hoàng Yến thì còn ai vào đây?
Chung quanh người nàng là một cỗ linh lực cường đại khếch tán.
Nếu Võ Thiện Nhân có mặt hẳn là sẽ kinh ngạc vô cùng, khí tức của nàng so với hơn một năm trước đã cao hơn nhiều, chân chính đạt đến Vương Cấp trung kỳ.
Tu luyện