Thần trí của Võ Thiện Nhân nhanh chóng phóng về phía bốn bức tượng dò xét.
Không rõ vì nguyên cớ gì mà khi linh thức vừa chạm đến lập tức khí huyết toàn thân trở nên sôi sục.
Đặc biệt là thời khắc tiếp xúc với tượng Thanh Long bỗng cảm nhận nhánh long mạch bên trong cơ thể kích thích lạ thường.
Khi hắn còn đang nghi hoặc thì giọng nói của Vũ Lâm tiếp tục vang lên: “Ta thông báo để các ngươi rõ, điện chủ đại nhân cùng hai vị tiền bối đến từ Thánh Viện và Lý gia đang theo dõi diễn biến cuộc thi.
Các ngươi nên biểu hiện cho tốt, chỉ cần chư vị tiền bối nhìn trúng thì tương lai ngày sau phong quang vô hạn.”
Ông ta vừa dứt lời, từ trên thiên không lập tức có ba luồng thần thức đỉnh cấp phủ xuống.
Cảm nhận thiên uy, muôn vạn chúng nhân nhất tề reo hò như sấm dậy.
“Đế Cấp cường giả!”
“Đế Cấp cường giả!”
“Đế Cấp cường giả!”
Về phần những thí sinh có tên trong danh sách càng tỏ ra hưng phấn xen lẫn kích động.
Vũ Lâm lại cao giọng nói: “Ta tuyên bố đại hội tranh tài chính thức bắt đầu.”
Dưới sự cổ vũ của hàng vạn khán giả, từ vị trí của hai mươi mốt đảo các thân ảnh liên tục lao ra bay thẳng xuống Thí Luyện Đài.
Đám nhân sự bên phía đảo Hòn Mốc cũng rục rịch di chuyển.
Trước khi bọn họ rời đi, Thu Thuỷ nhìn qua đồ đệ cưng của mình căn dặn: “Thanh Tú, con nhớ phải thật thận trọng!”
Thanh Tú nhu thuận đáp: “Dạ sư phụ!”
Thu Thuỷ lại quay sang Võ Thiện Nhân nghiêm giọng: “Ta giao Thanh Tú cho ngươi, cấm không được để nó bị thương.”
Tiểu Thử cũng chõ miệng chen vào: “Lão Đại cố gắng lên! Nếu có đụng mặt đám người của đảo Hòn Dầu huynh nhất định phải đánh bỏ mẹ chúng nó.”
Đến lượt Minh Đạt thống lĩnh tiến lại gần cẩn thận nhắc nhở Võ Thiện Nhân: “Đại nhân, tứ đại thần thú đã được Vũ Thần Điện thiết lập quy tắc đặc biệt, kẻ nào gian lận độ tuổi nhất định sẽ bị phát hiện và huỷ bỏ tư cách tham dự.”
Biết là Minh Đạt vẫn còn băn khoăn chuyện này, Võ Thiện Nhân gật đầu bảo: “Yên tâm, ta tự biết cân nhắc.”
Dứt lời, Võ Thiện Nhân lấy từ túi thơm không gian một kiện khôi giáp linh bảo hạ đẳng mặc vào, từ đầu đến chân được bảo vệ vô cùng kín kẽ chỉ chừa hai con mắt.
Cảm thấy chưa yên tâm, hắn lại cầm một mớ linh phù phòng ngự mới mua đêm qua dán chi chít lên người.
Động tác của hắn rất nhanh, rất thuần thục khiến cho Minh Đạt mắt tròn mắt dẹt.
Không hiểu vị “khách khanh trưởng lão” làm như vậy là có ý tứ gì?
Chuẩn bị hoàn tất, Võ Thiện Nhân hất hàm tiêu sái sánh vai cùng Thanh Tú và tám người khác tiến đến báo danh.
Hắn còn định lấy ra Hoàng Kim Chuyên nhưng nhớ đến chuyện năm xưa đại náo trên đỉnh Thông Thương Phong thì đành dằn lòng lại.
Một khi Hoàng Kim Chuyên xuất hiện nhất định đám người bên Thánh Viện sẽ nhận ra.
Kế đó là Lý gia, do gã thanh niên diện mạo đẹp như ngọc tu vi Thánh Cấp sơ kỳ dẫn đoàn.
Phía Thánh Viện, Lê Châu đại trưởng lão quay người nói với đám môn sinh: “Các ngươi cũng xuống cả đi.”
Thảo Linh vâng mệnh, cùng bọn Nguyễn Hoàng Yến lăng không bay xuống Thí Luyện Đài.
Cuối cùng đội ngũ nhân sự Vũ Thần Điện do Vũ Hà Kiều My dẫn dầu cũng nhanh chóng góp mặt.
Sự xuất hiện của các nàng khiến cho bầu không khí trên khán đài bùng nổ.
“Các ngươi xem, hai người con gái bên Thánh Viện đó thật quá xinh đẹp!”
“Nghe đồn Thánh Viện mỹ nữ nhiều như mây, hôm nay được tận mắt chứng kiến quả nhiên không sai.”
“Nếu có thể cưới được một trong các nàng ta nguyện giảm trăm năm tuổi thọ.”
“Ngươi nằm mơ giữa ban ngày sao? Ráng tu thêm ngàn năm, vạn năm nữa đi… Ha ha…”
“Ta lại cho rằng nhan sắc của Kiều My tiểu thư mới là thiên hạ đệ nhất!”
“…”
Sân thi đấu Thí Luyện Đài bày sẵn hai trăm ba mươi chiếc bồ đoàn, cách mỗi bồ đoàn nửa thước là một khối cẩm thạch in hình thù của tứ đại thần thú.
Dưới sự sắp xếp của Vũ Thần Điện, các thí sinh nhanh chóng tiến đến các bồ đoàn khoanh chân ngồi xuống.
Võ Thiện Nhân nhớ Văn Khánh từng nói rằng mỗi kỳ đại hội khai mạc, cửa ải đầu tiên chính là khảo nghiệm tinh thần lực.
Khi đưa tinh thần lực vào trong khối cẩm thạch thì toàn bộ ý thức của người đó sẽ được dịch chuyển