Edit: Mây.
Beta: Cẩm.
"Bình giữ nhiệt tình yêu" và hai chữ "Cẩu lương" cùng nhau leo lên hot search.
@Tân Lãng Entertainment: @Tô Miên mang canh gà đến thăm ban đoàn phim Kim Qua Thiết Mã, tự mình lau mồ hôi, chỉnh trang lại quần áo cho @Tần Minh Viễn, vợ chồng nhà Miên Viễn lại phát cẩu lương.
Bổ sung thêm 9 bức ảnh.
Bức thứ nhất: Ánh mắt dịu dàng của Tô Miên, bức thứ hai đến bức thứ tám: Các hành động của họ với nhiều góc độ khác nhau, bức thứ chín: Trợ lí của Tần Minh Viễn gắt gao ôm lấy cái bình giữ nhiệt màu vàng.
"Ha ha ha! Anh Tiểu Ngạn muốn hỏi rốt cuộc anh ấy đã làm gì sai mà mỗi ngày đều bị vợ chồng nhà này rắc cơm chó cho xem thế này! "
"Bình giữ nhiệt chua thật đấy."
"Mị nghe nói là chị dâu đã dành vài tiếng để hầm canh gà cho anh nhà, mùa đông đến anh Viễn dễ bị chán ăn, chị dâu thật tốt!"
"Chị dâu phải chăm sóc anh Viễn của bọn em thật tốt nha."
"Fan couple Miên Viễn! Chú ý! Đường mới vừa đến! Vừa nãy chị dâu like một bài viết khen ngợi sự chuyên nghiệp của anh nhà trên Weibo."
"Chúa ơi! Các người cứ ăn đường của các người, trong mắt mị chỉ có chồng của mị thôi!"
"Chồng của mị tốt nhất trên thế giới! Ngọt quá! Các chị em đưa chị dâu lên hot search nào!"
.....
Tô Miên nhón gót chân cởi đôi giày cao gót ra, xoa xoa gót chân.
Hệ thống lò sưởi trong biệt thự như hợp lòng người để 23 độ C, mà lúc này ở ngoài kia Bắc Kinh đang là âm 6 độ C. Vì để giữ độ thời thượng, Tô Miên chỉ khoác ngoài một chiếc áo măng tô và đi đôi tất mỏng, tim gan đã sớm lạnh đến nỗi đông cứng rồi.
Vừa bước vào nhà, sự chênh lệch nhiệt độ giữa bên ngoài và bên trong khiến cô phải hắt xì một cái.
Cô cởi chiếc áo măng tô bằng nhung ra, bên trong là một cái váy mỏng.
Cô thò tay vào trong áo lấy ra ba miếng dán giữ ấm trẻ em rồi vứt vào thùng rác.
Di động vang lên.
Trên màn hình di động hiện lên - Đường Bảo.
Tô Miên hít sâu một hơi rồi nhận điện thoại.
Bên đầu kia của điện thoại không lên tiếng, cô tức giận mà nói: "Lại tới để ca ngợi sự chuyên nghiệp của tớ sao? Nếu đúng, cậu liền quỳ đi, khen cũng được. Sau khi gả cho Tần Minh Viễn, ngày nào tớ cũng bước lên bục nhận giải Oscar."
Ngừng lại môt chút.
"Tần Minh Viễn là một tên ngốc, hôm nay dám ở bên ngoài tỏ ra không kiên nhẫn với tớ."
"Anh ta nghĩ tớ muốn mặc như vậy và dịu dàng đứng nhìn anh ta trong cái thời tiết lạnh giá của mùa đông sao? Bọn họ đều cho rằng tớ đang nhìn Tần Minh Viễn, sai rồi! Tớ chỉ đang nhìn xem khi nào đoạn dây thép kia bị đứt! Rồi đưa hắn lên chầu trời thôi!"
"Áo tớ cũng không muốn đưa cho anh ta!Anh ta nghĩ anh ta xứng với nó sao!"
Đường Từ Từ nói: "Tên đàn ông thối! Tên chó má! Đại móng heo!"
Tô Miên: "Thịt heo quý lắm đừng so sánh với anh ta."
Đường Từ Từ dõng dạc nói: "Đại móng gà!"
Tô Miên "hừ" một tiếng: "Nếu không phải vì báo ơn, ai lại cùng với tên đại móng gà đó ân ái chứ! Tính tình xấu muốn chết! Buồn vui thất thường! Còn có bệnh hoàng tử! Tớ gả vào đó không phải trở thành hào môn phu nhân mà là để rèn luyện tâm trí! Trải qua sóng gió lớn như này về sau dù sóng gió có lớn thế nào thì tớ vẫn vững như kiềng ba chân!"
Mắng được một hồi, khí tức trong lòng Tô Miên cũng hết, lúc này cô mới hỏi: "Sao hôm nay cậu lại gọi điện cho tớ?"
Đường Từ Từ nói: "Bảo bối! Tớ nghe nói cuối tuần sau câu lạc bộ Ông Lợi Ti có buổi đấu giá cao cấp, trong đó có bộ sưu tập vòng cổ của nữ hoàng Elizabeth I đã từng đeo."
"Thứ mấy tuần sau?"
"Thứ năm."
Tô Miên xem lại hành trình: "Ngày mai tớ cho người đưa thư mời cho cậu."
"Aaaa bảo bối tớ yêu cậu chết mất! Cậu là tiểu tiên nữ xinh đẹp nhất vũ trụ! Cái tên đại móng gà Tần Minh Viễn không xứng với cậu!" Đường Từ Từ hết lòng nói: "À đúng rồi, nếu không cậu chuyển sang dùng điện thoại hai sim hai sóng đi, bằng không người biên tập không tìm thấy cậu, sẽ nhắn tin oanh toạc máy tớ ra mất."
Tô Miên nói: "Như thế không an toàn."
Đường Từ Từ cảm khái: "Diễn viên đạt giải Oscar quả thật không dễ dàng."
Trong phòng có ánh sáng sáng rực.
Bên ngoài tấm cửa sổ trong suốt, tuyết đang rơi, hôm qua trời cũng có tuyết, những cây xanh ngoài vườn đã bị bao phủ bởi những lớp tuyết nặng trĩu. Một cơn gió lạnh thổi đến, lớp tuyết trên cây rơi xuống đất, mặt đất vốn đã được quét sạch giờ đây đã lấm tấm những lớp tuyết trắng.
Sáng nay trước khi ra khỏi nhà, Tô Miên đã phân phó dì giúp việc quét sạch hết tuyết ở sân trước.
Thái độ làm việc của dì rất nghiêm túc, không uổng cô trả lương cao cho dì ấy.
Tô Miên không thích mùa đông, cũng không thích tuyết, nó trắng lại lạnh băng.
Cô thích mùa xuân, vạn vật sinh sôi nảy nở, cảnh xuân tươi đẹp.
Tiếc là bây giờ đang là mùa đông.
Ở trong khu biệt thự cao cấp Tử Đông Hoa Phủ, ngôi nhà rộng lớn cùng với hệ thống sưởi ấm áp nhưng cũng lạnh lẽo như băng. Cô ở đây đã được một năm, thường thì chỉ có một người, thỉnh thoảng thì hai người.
Nghĩ đến người chồng được công nhận trên pháp luật của mình, Tô Miên liền cười lạnh.
.... A, đại móng gà.
Tô Miên đang định đi tắm nhưng linh cảm chợt hiện lên, cô chỉnh lại đầu tóc rồi chạy lên lầu.
Biệt thự này có 3 tầng, 9 phòng ngủ, 3 phòng khách, 3 phòng tắm; còn có tầng hầm chứa rượu cùng với phòng xem phim, karaoke. Có hai thư phòng, thư phòng chính ở tầng hai thông với phòng ngủ, cái còn lại là ở tầng ba đã bị Tô Miên đổi thành phòng làm việc.
Tử Hoa Đông Phủ chủ yếu sử dụng đồ vật công nghệ cao, bao gồm một khu vực của trí tuệ AI.
Tô Miên đẩy cửa bước vào, nói với không khí: "Cục cưng, có người vào nhà nhớ nhắc mẹ."
"Vâng, thưa chủ nhân."
Trong một tháng số lần mà Tần Minh Viễn quay về đây chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, cũng không sử dụng đến người quản gia AI này.
Vì thế nên Tô Miên đã tùy ý đặt cho nó một cái tên.
Tô Miên đã ghép một phòng ở tầng ba cùng với thư phòng trở thành phòng làm việc của cô, rộng khoảng 150 mét, miễn cưỡng được coi là rộng.
Phòng làm việc lấy tông màu ấm làm chủ đạo.
Phía đông của phòng là tủ thủy tinh với nhiều