LY HÔN HIỂU BIẾT MỘT CHÚT - CHƯƠNG 131
Tác giả: Thủy Sắc Thiên Thanh
Edit: Alex
_____________
Đây vẫn là lần đầu tiên Khương Vu bước vào đài truyền hình.
Tổng bộ của đài truyền hình Tinh Không nằm trên Đại Lộ Cảnh Quan. Mà Đại Lộ Cảnh Quan chính là con đường truyền thông nổi tiếng ở thành phố Kinh Nguyên. Rất nhiều công ty truyền thông đều tọa lạc ở nơi đây.
Đài truyền hình Tinh Không là một tòa nhà mười sáu tầng. Đỉnh cao nhất là kiến trúc mang tính biểu tượng của nó. Ba ngôi sao song song nhau, phân biệt đại biểu cho ba người sáng lập.
Trên đường đi, Chung Ái đã liên lạc với nhân viên trong đài truyền hình, nói đơn giản mục đích đến hôm nay.
Lúc này người đã tới nơi. Thẩm Mộ nhìn gương mặt quen thuộc ra nghênh đón mình mới biết người Chung Ái vừa gọi chính là phó đài trưởng hiện tại của đài truyền hình Tinh Không, Lưu Vân Hoa. Người này còn có một thân phận đặc biệt, bà từng là tổng đạo diễn của tiết mục Chế Tạo Idol. Thẩm Mộ đã từng có duyên gặp mặt vài lần. Cũng chính người này đã lên tiếng thuyết phục Thiên Duyệt, để công ty quản lý cho phép Phương Huyên, vốn được bồi dưỡng theo con đường diễn viên, có thể được ra mắt với thân phận thần tượng.
Nghệ sĩ, cấp trên của nghệ sĩ, người khai quật các thần tượng, luật sư.
Bốn người như vậy tụ lại với nhau vì chuyện của Phương Huyên. Không cần ai nói thêm điều gì, chỉ một ánh mắt nhìn nhau là có thể hiểu được những cảm xúc khó có thể tiêu tan trong lòng đối phương.
Lưu Vân Hoa thở một hơi thật dài, không hàn huyên mà chỉ nói với mọi người: "Đi theo tôi."
Tất cả bước vào đài truyền hình Tinh Không, theo Lưu Vân Hoa lên lầu, thấy bà mở căn phòng tận cùng bên phải ở lầu hai, nơi đó là đủ loại kiểu dáng hộp quà rực rỡ muôn màu, còn có không ít thư.
Lưu Vân Hoa nhìn những thứ đó cũng phải cảm thán: "Mới chỉ một tháng đã có nhiều vậy rồi."
Dù tổ hợp quốc dân Paradise có thời hạn một năm đã giải tán thì vẫn có rất nhiều fan nhớ mãi không quên. Có người sẽ chuyển sang ủng hộ thành viên riêng biệt, nhưng cũng có người trước sau vẫn ôm chấp niệm với cả nhóm.
Làm người sáng lập của Paradise, đài truyền hình Tinh Không gánh vác trách nhiệm ấy. Cho đến tận bây giờ, các fan vẫn có thể thông qua phòng quà tặng mà gửi đồ cho nhóm nhạc mình đã từng yêu quý.
Mọi người bước vào phòng, bắt đầu tìm kiếm khắp nơi hộp chuyển phát của Phương Huyên. Cuối cùng vẫn là Chung Ái tìm thấy trước tiên, vì cô nhận ra nét chữ Phương Huyên, rất thanh tú, rất xinh đẹp, chữ cũng như người.
Chung Ái không mở hộp mà đưa nó đến tay Khương Vu.
- Đây là chuyện Phương Huyên phó thác cho tôi. Bây giờ tôi đã có thể giao nó cho chị. Hy vọng những đồ vật trong này sẽ hữu dụng với mọi người.
Khương Vu nhận lấy hộp, nặng trĩu. Đó không chỉ đơn thuần là một món đồ chuyển phát mà còn chịu tải chân tướng mọi chuyện và kỳ vọng của rất nhiều người.
Khương Vu không lên tiếng, cô chỉ gật đầu. Mà Thẩm Mộ đứng gần đó lại bước đến bên cạnh vợ, trịnh trọng hứa hẹn với hai người trước mắt: "Tôi nhất định sẽ trả lại cho Phương Huyên một lời thỏa đáng."
Lời thỏa đáng sao?
Chung Ái thoáng ngỡ ngàng. So với lời thỏa đáng, cô càng hy vọng Phương Huyên có thể sống thật vui vẻ, có thể điềm đạm gọi mình một tiếng chị Tiểu Ái.
Hư danh đằng sau, chỉ là mấy thứ không quan trọng thôi.
***
Cha mẹ Phương Huyên lấy tội danh làm trái với những nội dung trong hợp đồng quản lý mà kiện Thiên Duyệt ra tòa. Vì độ chú ý quá cao nên tòa án đành phải nhanh chóng mở phiên.
Đường Phỉ đã chuẩn bị vô cùng kĩ lưỡng. Kết quả lên tòa án, Thẩm Mộ đường đường chính chính ngồi trên ghế bị kiện, nhưng bên kia...
Không có luật sư.
Thiên Duyệt vậy mà lại không mời luật sư để biện hộ cho mình.
Công ty giải trí Thiên Duyệt có đội ngũ pháp vụ nổi tiếng trong nghề, còn có quan hệ hợp tác về pháp luật với văn phòng luật sư hàng đầu thành phố Kinh Nguyên. Thế nhưng vào lúc quan trọng nhất này lại không ai đứng ra biện hộ cho Thiên Duyệt.
Đường Phỉ khiếp sợ, ánh mắt đảo quanh bốn phía, cuối cùng thật sự để cô tìm được bóng dáng Khương Vu trong đám đông.
Đường Phỉ thật sự rất muốn tiến lên nói với Khương Vu rằng chị đứng lên, nơi đó căn bản không phải chỗ của chị, chị hẳn phải đứng đối diện tôi, khi tôi đường đường chính chính đánh bại chị, tôi có thể hoàn toàn bước qua đoạn quá khứ không dám hồi tưởng kia...
Chỉ tiếc, chuyện ở đời, tám chín phần mười là không được như ý.
Sự chuẩn bị kĩ lưỡng bao nhiêu ngày của Đường Phỉ, cuối cùng chỉ như một quyền đánh vào bông.
Thẩm Mộ ngồi một mình trên ghế bị kiện, không để bất luận người nào đi cùng. Thái độ cô chính trực, đúng mực, thỏa đáng, không trốn tránh trách nhiệm, cũng không thừa nhận bất kì chuyện gì mà Thiên Duyệt không làm.
Khương Vu ngồi bên dưới, siết chặt nắm tay. Cô đã ra tòa trăm ngàn lần, nhưng chưa khi nào ngồi ở vị trí này, lại càng không ngờ lần đầu tiên ngồi đây, bị kiện mình chăm chú quan sát lại chính là người thương.
Khương Vu rất lo lắng, rất tức giận, rất đau lòng. Nhưng người thật sự ngồi trên ghế bị kiện là Thẩm Mộ lại có tâm thái khá tốt. Dù sao cũng không phải lần đầu tiên, cô có kinh nghiệm. Điều đáng tiếc duy nhất là gần hai năm nay, vị trí đối diện mình đều là Khương Vu, hôm nay lại đổi người, thành bạn nhỏ Đường Phỉ mà Khương Vu vẫn luôn chú ý.
Thẩm Mộ thường nghe người khác nhắc đến Đường Phỉ. Khương Vu như vậy, cô Trương Tích cũng vậy.
Khoan hẵng nói, bạn nhỏ Đường Phỉ này thật sự có mấy phần khí độ của luật sư Khương. Chẳng qua cô nhóc trông có phần ngây ngô, non nớt, không thong dong, lão luyện được như Khương Vu đã hành nghề gần mười năm.
Luật sư Khương năm đó hẳn cũng như vậy.
Thấy được bóng dáng người yêu từng ngây ngô thông qua luật sư bên đối diện. Nên dù cô nhóc này hùng hổ dọa người, nôn nóng quá mức thì Thẩm Mộ cũng thấy không thật đáng ghét.
- Thiên Duyệt phải chịu toàn bộ trách nhiệm cho cái chết của Phương Huyên. - Cô nhóc luật sư mở miệng, dương như mình đại biểu cho chính nghĩa.
Thẩm Mộ trông rất thong dong, cô lại còn gật đầu: "Thiên Duyệt sẽ gánh vác trách nhiệm nên chịu, nhưng những người khác cũng đừng mơ trốn tránh sự trừng phạt."
Đường Phỉ sửng sốt.
Ngay tại phút giây cuối cùng trước khi phiên tòa kết thúc, Thẩm Mộ vươn một ngón tay chỉ ra sau lưng Đường Phỉ. Động tác này tuy không phô trương nhưng ý đồ đã rõ ràng. Đứng sau Đường Phỉ không