Mấy hôm sau, anh và cô lại gặp lại nhau khi đón hai bạn nhỏ đi học về.
Tiện đường, anh rủ cô cùng Ngọc Nhiêu cùng đi dạo phố.
Lạ thay, lần này cô dịu dàng đồng ý đáp trả mà không còn vòng vo đủ lý do để rời đi như mọi khi nữa.
Phải chăng cô đã mở lòng hơn với anh?
Hoàng hôn lặn xuống, trăng sáng dần soi trên vệt đường dài.
Ánh đèn điện cứ thế mà thắp sáng hết những ngóc ngách trong phố phường.
chỉ trong phút chốc mọi thứ liền trở lên vô cùng xinh đẹp và huyền ảo.
Cả thành phố như khoác lên mình chiếc áo nhiều màu sắc mới.
‘’Chú Sở, Nhiêu Nhiêu muốn ăn thịt nướng.’’
‘’Cha ơi, con nữa.
Nhiên Nhiên cũng muốn.’’
‘’Được được, ai cũng có phần.’’ Nói dứt câu thì liền bế hai cô bé lên tay không chút do dự, ở trên cao thì thú khiến hai cô bé vui vẻ vô cùng.
Reo hò inh ỏi mà vui vẻ, sôi động.
‘’Ông chủ, lấy cho chúng tôi 10 xiên thịt.’’
‘’Được, được có ngay đây.’’ 3 cây cho Ngọc Nhiêu, 3 cây cho Chước Nhiên, hai và cô mỗi người hai cây, đó là những gì mà anh nghĩ.
Ông chủ quầy thịt vừa mở hàng đã có khách mở hàng xịn xò như này thì vô cùng thích thú mà vội vàng đi quay lẹ 10 xiên thịt nướng.
Hương thịt, hương gia vị lan tỏa một mùi thơm ngào ngạt khắp cả con phố rộng lớn.
Người qua người lại cũng mối lúc một đông, chả là sắp vào Đông rồi, ăn mấy thứ này cũng ấm bụng được phần nào chứ chẳng đùa.
Ông chủ làm đã xong, như tay anh thì đều dùng để bế hai cô công chúa rồi nên mới nhờ cô trả tiền và cầm đồ hộ.
‘’Đây, của phu nhân.
Chúc gia đình ăn ngon miệng, lần sau lại ghé nhá.’’
Thiễu Ngưng không cam lòng bị người khác nhầm là vợ anh thì liền vội vàng định phản bác lại, nhưng anh đã ngăn cản và dẫn cô đi.
‘’Haiz, có sao đâu.
Thịt xiên còn nóng, mọi người cùng ăn nào.’’
Không nói thêm gì, cô chỉ thở dài bất lực.
Tay lấy trong túi ra những xiên thịt nóng hổi cho mọi người, vừa ăn vừa hờ hơi vào không khí, độ xem ai hờ ra được nhiều hơn.
Anh thì hờ thật lớn, tạo ra một làn khói như hơi thở của rồng khiến Ngọc Nhiêu và Chước Nhiên cạnh đó mải nhìn theo, thích thú vô cùng.
‘’Có ngon không?’’ Anh dịu dàng hỏi cả ba.
‘’Ừm, tạm được.’’ - Cô trả lời.
‘’Cô Thiễu Ngưng thấy không ngon sao ạ?’’ - Chước Nhiên nghiêng đầu hỏi.
‘’Không phải, chỉ là nhiều giàu mỡ, cô không thích lắm.’’
‘’Mẹ tớ là diễn viên nên phải giữ gìn vóc dáng đấy.’’ Ngọc Nhiêu ôn tồn giải đáp.
Nghe vậy, Chước Nhiên ồ một cái.
Khi cả bốn người đang vui vẻ như một gia đình đầm ấm thật sự thì không hề hay biết rằng, phía xa xa đang có người theo dõi và chụp nén họ.
Sở thiếu nổi tiếng khắp chốn thương trường cùng vợ cũ là Diệp Thiễu Ngưng - một nữ diễn viên nổi tiếng thì lên top tìm kiếm là chuyện dĩ nhiên, và họ có thể dựa vào những tấm ảnh bẩn đó để kiếm tiền.
Trở về nhà, cô vừa tắm rửa gội đầu xong thì Nhiêu Nhiêu gọi chạy ra cùng chiếc điện thoại đang reo liên hồi.
Đầu dây bên kia là quản lý Caramella của cô.
‘’Alo, chị Mella.
Có chuyện gì sao ạ?’’
‘’Thiễu Ngưng, em mau xem trên mạng đi.’’
‘’Trên mạng?’’ Cô nghi vấn hỏi.
‘’Nhanh lên.’’ Thấy Caramella sốt ruột như thế thì cô cũng làm theo mà không hiểu gì.
Cầm chiếc máy tính đang sạc trên bàn xuống, cô vừa vào chưa kịp tìm kiếm gì hết thì hiện ngay trên đầu là hàng loạt từ khóa nóng được tìm kiếm kiếm được tìm kiếm nhiều nhất hiện nay.
Nào thì thông tin Sở thiếu quay lại cùng vợ cũ, gia đình 4 người cùng nhau đi dạo phố, nghi vấn hai đứa bé trong hình là con của Sở Đãng Nhân và Diệp Thiễu Ngưng.
Hàng loạt bài đăng và bình luận sôi nổi tăng vèo vèo như diều gặp gió trên mạng xã hội.
Tìm khắp các bài đăng và trang web có liên quan, khi thấy không có ảnh mặt hai đứa trẻ thì cô mới