Ánh mắt Phong Ngự Niên đầy phức tạp.
Anh suy nghĩ một chút, giọng điệu càng kiên quyết hơn: "Ngày mai, nhất định phải về thành phố Phương!"
Tự Niên không trả lời, khẽ nghiến răng, trong lòng thấp thỏm, nhân lúc Phong Ngự Niên bây giờ đang yếu ớt, đánh một cái vào sau gáy anh.
Khẽ kêu lên một tiếng đau đớn, Phong Ngự Niên ngất ngay tại chỗ.
Vài đàn em khác nhìn thấy, sợ chết khiếp: "Anh Tự Niên anh chán sống rồi à? Đợi boss tỉnh lại, chắc chắn sẽ không tha cho anh đâu.
"
Ánh mắt Tự Niên kiên quyết, ngoan ngoãn quỳ sẵn bên chân Phong Ngự Niên.
"Nếu không làm như thế, với tính liều mạng của boss có bò cũng phải bò về, bây giờ anh ấy bị thương rất nghiêm trọng, vẫn còn đang sốt, tôi không thể để anh ấy mạo hiểm bằng tính mạng được, cho dù sau đó anh ấy có đánh chết tôi, tôi cũng chịu!"
Những người khác cũng bất lực thở dài, cuối cùng không nói gì cả.
Hai ngày sau.
Phòng làm việc chủ tịch tập đoàn Phong Thị.
Cách một cánh cửa vẫn có thể nghe thấy tiếng đồ đạc đổ vỡ chói tai bên trong.
Lâm Hoài Sơ liếc nhìn sang ly cà phê vỡ tan tành vung vãi khắp nơi trên mặt đất, có ý tốt khuyên ngăn:"Cô ơi, cô bớt giận, lần này chắc chắn chúng ta bị Công ty bất động sản An Lâm gài bẫy rồi, giá đặt cọc bọn họ trả cho lô hàng đặt mua của công ty xây dựng Hải Vũ cao như vậy, sao cuối cùng có thể là loại hàng phế thải như vậy chứ!"
"Ngay cả công ty nhỏ như vậy con làm cũng không xong, rốt cuộc con làm việc kiểu gì vậy?"
Lý Phi rất tức giận!
Càng giận việc bỏ ra năm tỷ tiền mặt để mua đống phế liệu hầu như không thể nào dùng được, quan trọng là trong hợp đồng cũng đã mưu tính trước từ lâu, loại hàng hóa ghi trên đó đều không rõ ràng, lúc Lâm Hoài Sơ ký tên đã kiểm tra năm lần bảy lượt, nhưng vẫn không kiếm tra ra, như thế mới dẫn đến việc bây giờ không thể lấy hợp đồng đi tìm Hải Vũ hỏi cho ra lẽ.
Đống phế liệu này chỉ có thể bỏ phí trong tay cô ta.
Bay mất năm tỷ! Một khi công trình khác của công ty gặp vấn đề, nguồn vốn rất khó xoay vòng.
Tuy Lý Phi không biết kinh doanh lắm, nhưng những chuyện mất tiền này đầu óc bà ta lại nhanh nhạy lắm.
Lâm Hoài Sơ đuối lý, đành phải làm nũng ngoan ngoãn nhận lỗi: "Con xin lỗi cô, lần này con sơ ý quá, cô yên tâm đi, con sẽ cố gắng hết sức bù đắp khoản tổn thất này, mong cô hãy tin con lần nữa, tuy lần này con thất bại rồi, nhưng trước đây vẫn giúp cho công ty rất nhiều việc, cô hãy nhìn lại những điểm tốt của con đi.
"
Cô ta cũng đều nói sự thật, trước khi xảy ra chuyện này, mọi việc trong công ty Lâm Hoài Sơ vẫn xử lý đâu ra đó.
Lý Phi cũng bớt giận nói: "Thôi bỏ đi, cô không cần biết con dùng cách gì, mau chóng bù đắp số tiền thiếu hụt lại cho cô.
"
"Vâng ạ, cô cứ yên tâm.
"
Lâm Hoài Sơ bình tĩnh bước ra khỏi phòng làm việc, vừa quay người, vẻ mặt của cô ta bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
Cách gì cũng được?
Vậy cô ta chỉ đành làm vậy thôi!
Nhà xe Công ty bất động sản An Lâm.
Sanh Ca ngồi trong xe, lúc trước cô còn đến cửa hàng 4S thay kính xe của chiếc Magotan, không chỉ có thể ngăn tầm nhìn từ bên ngoài, còn có thể cách âm chống nghe trộm.
Tư Vũ thong thả bước đến, xác nhận xung quanh không có ai mới ngồi vào trong.
"Chị đại, Lâm Hoài Sơ vì muốn bù vào khoảng thiếu hụt hợp đồng đã ký với Hải Vũ, cô ta đã nhận rất nhiều dự án, thu được một khoản cọc.
"
Dám nhận nhiều dự án như vậy, có phải cô nên khâm phục sự can đảm của Lâm Hoài Sơ không?
Uổng công Lâm Hoài Sơ còn là du học sinh từ nước ngoài về, chỉ biết những lý thuyết suông, một chút kinh nghiệm thực tế cũng không có, gặp phải chút vấn đề đã lúng túng rồi, cách lấy chỗ này bù chỗ kia như vậy, lỗ thủng chỉ ngày càng lớn hơn thôi.
Sanh Ca nhếch môi, im lặng suy nghĩ một lát mới nói tiếp: "Khoảng thời gian này tôi bảo các cô mua tất cả cổ phiếu bán ra của Phong Thị với giá cao, hiệu quả thế nào?"
"Chị đại xem này.
"
Tư Vũ đưa tài liệu đã sắp xếp gọn gàng cho cô: "Để tránh khỏi nghi ngờ, bọn tôi đã mua mỗi lần một ít, hai ngày nay tổng cộng thu được 15% cổ phần dưới tên chị.
"
Sanh Ca chăm chú lật tài liệu.
Tư Vũ nói tiếp: "Bây giờ trong cổ phiếu khống chế của Phong Thị, Phong Ngự Niên giữ 40%, là cổ đông lớn nhất nắm quyền chủ tịch, 45% còn lại, có 15% trong tay Phong Văn Đống chú của Phong Ngự Niên ở chi nhánh của Phong Thị.
"
Sanh Ca cau mày, lắc lắc đầu.
"Không được, 15% này không động vào được, Phong Văn Đống là một con cáo già, ông ta cực kỳ cảnh giác, cố gắng đừng động đến ông ta.
"
"Vậy còn lại 10% chỗ Phong Thanh Thanh và 20% chỗ Lý Phi, nếu có thể mua được cổ phần của hai người họ, tổng số cổ phần sau cùng của chị sẽ nhiều hơn Phong Ngự Niên 5%, trở thành cổ đông có quyền biểu quyết lớn nhất của Phong Thị, nhưng! "
Tư Vũ dừng lại, hơi lo lắng nói: "Nhưng muốn lấy được cổ phần