"Cách gì?"
Lâm Hoài Sơ giữ tay bà ta khẽ vỗ về, sau cùng lấy điện thoại trong tay bà ta ra, lặng lẽ đặt sang một bên.
"Nhân lúc Phong Thị bây giờ vẫn chưa rơi vào khủng hoảng, cô bán cổ phần của mình với giá cao đi!"
"Vậy làm sao mà được!"
Lý Phi trừng to đôi mắt: "Chắc chắn không thể bán cổ phần được! Cô còn trông chờ cổ phần dưỡng già đó, hơn nữa bán cổ phần rồi, sau này cô làm gì còn quyền biểu quyết ở Phong Thị nữa! Chắc chắn không được!"
Lâm Hoài Sơ thở dài, tiếp tục động viên bà ta: "Cô lại quên rồi sao, nếu Phong Thị thật sự không thể qua khỏi khủng hoảng lần này, chút cổ phần đó của cô cũng tiêu tan thôi, hơn nữa cô yên tâm, chỉ tạm thời bán cổ phần thôi!"
Lý Phi hơi dao động.
"Tạm thời?"
Lâm Hoài Sơ thấy bà ta đã mắc câu, cô ta nói tiếp: "Con sẽ cố gắng tìm người mua đáng tin cậy ở nước ngoài, đợi lấy được khoản tiền vốn này, sau khi những dự án trong tay chúng ta đều đã hoàn thành, tự nhiên sẽ kiếm được tiền về, đến lúc đó vẫn có thể mua cổ phần về.
"
"Cô à, cô cứ coi như tạm thời để nó bên chỗ người mua đi, đợi qua đợt khủng hoảng lần này, anh họ quay về, nhìn thấy cô quản lý công ty đâu ra đó, chắc chắc anh cũng sẽ rất vui.
"
Lý Phi không nói gì, bắt đầu im lặng suy nghĩ.
Lâm Hoài Sơ được nước lấn tới: "Cô ơi! "
Nhưng bị Lý Phi giơ tay ngắt lời: "Hoài Sơ à, đây không phải chuyện nhỏ, con để cô suy nghĩ đã.
"
Lâm Hoài Sơ hơi mất hứng, nhưng cũng không tiện nói gì thêm, khuyên nhiều quá cũng dễ bị nghi ngờ.
"Vâng cô ạ, nhưng cô đừng suy nghĩ lâu quá, chuyện này không kéo dài được đâu.
"
Cô ta nói xong bèn quay người rời đi.
Lý Phi ngồi chán nản một mình trong phòng làm việc, lần đầu tiên bà ta cảm thấy vị trí này mang đến áp lực lớn như vậy.
Lựa chọn này có thể nói là đã gần như lấy đi mọi thứ của bà ta!
Cho dù công ty hay cổ phần, bà ta đều không thể vứt bỏ được.
Nhưng Lâm Hoài Sơ nói rất đúng, nếu muốn công ty, chỉ còn cách bán cổ phần, nhưng nếu chọn cổ phần, một khi công ty sụp đổ, cổ phần cũng chẳng còn giá trị gì.
Bà ta đỏ mắt suy nghĩ, lặng lẽ ngồi hơn nửa tiếng đồng hồ, sau đó gọi điện thoại cho Lâm Hoài Sơ: "Bán đi.
"
Lâm Hoài Sơ kiềm chế niềm vui trong lòng, giọng điệu nặng nề: "Cô cứ yên tâm, chuyện này con chắc chắn sẽ không để xảy ra bất kỳ sai sót nào.
"
Trưa ngày hôm sau, Lâm Hoài Sơ đã tìm được người mua.
Cô ta kéo Lý Phi đến chỗ hẹn ký tên, người mua tên là Emma Nisa, công ty và người đều ở nước ngoài, cho nên lần này ký tên qua hợp đồng điện tử trên mạng.
Trên đường đi, Lý Phi bước đi chầm chậm.
Lâm Hoài Sơ nhìn thấy vẻ do dự của bà ta, khuyên nhủ: "Cô cứ yên tâm đi, Emma Nisa là nữ đại gia đáng giá ngàn tỷ, con gái cưng của tập đoàn tài chính, con nhờ vả các mối quan hệ mới hỏi được người mua giá tốt, rất đáng tin cậy, cô ấy còn đồng ý sẽ không bán lại cổ phần này, nếu sau này cô thu hồi lại vốn, muốn mua lại cổ phần cô ấy cũng sẽ đồng ý thôi.
"
Lý Phi thấy hơi khó tin: "Có chuyện tốt như vậy thật sao? Có người ngốc đến vậy? Cô ta làm vậy có ý đồ gì?"
Lý Phi cười nói: "Người ta không thiếu tiền, muốn chuyển về nước cho nên mua cổ phần để lót đường, cô cứ yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu.
"
Lý Phi nửa tin nửa ngờ đi theo cô ta vào trong.
Nhưng sau khi nhìn thấy hợp đồng, Lý Phi lập tức nổi giận!
"Không phải nói chỉ bán 20% cổ phần của cô thôi sao? Tại sao lại tính luôn cả 10% của Thanh Thanh và căn nhà cũ đó chứ? Không ký nữa! Kiên quyết không ký!"
Lâm Hoài Sơ vỗ lưng giúp bà ta bớt giận!
"Cô à, nếu không làm vậy, với tình hình nghiêm trọng hiện giờ của Phong Thị, chỉ 20% cổ phần của cô hoàn toàn không đủ để bù vào khoảng trống này! Hơn nữa người ta đã nói rồi, không phải mua nhà, chỉ là thế chấp tạm thời, mọi người vẫn có thể ở trong căn biệt thự đó, đợi hoàn tất dự án, kiếm đủ tiền rồi thì cô lại mua hết về là xong.
"
Tuy nói như vậy.
Nhưng!
"Nhưng giá này cũng thấp quá!"
Lý Phi chỉ vào hợp đồng, trong lòng đang rỉ máu: "Tính cả ba chỉ mới tám mươi tám