Sanh Ca thở dài một hơi.
Cô ngừng suy nghĩ, vô ý vô thức đã uống hết cả chai rượu vang.
Lộc Thập Nhất thấy cô đang định khui thêm một chai đã vội vàng ngăn cản: "Cô chủ, lần trước cô uống quá nhiều rượu đã làm dạ dày bị thương, bác sĩ nói, về sau cô chỉ có thể uống ít thôi, không thể uống thêm nữa.
"
"Hai chai thôi mà, hơn nữa tửu lượng của tôi cũng sẽ không say.
"
Lộc Thập Nhất thở dài: "Cô chủ cô đã quên, từ lần trước, tửu lượng của cô cũng không thể so với trước kia.
"
Liên tục bị ngăn cản hai lần, Sanh Ca cũng thấy phiền phức, dứt khoát đẩy hết toàn bộ chai rượu ly rượu ra: " Không được thì thôi, không uống nữa! Đem đi đem đi!"
Cô phẩy phẩy tay, nghẹn ngào hờn dỗi nhắm mắt đi ngủ.
Lộc Thập Nhất cười vui vẻ dỗ cô, nháy mắt với mấy vệ sĩ khác, trên mặt bàn của Sanh Ca đã được dọn dẹp sạch sẽ bóng loáng.
Chờ đến khi máy bay đến được thành phố S, trời cũng đã tối.
Sanh Ca đang do dự không biết có trực tiếp quay về nhà họ Lộc hay không thì nhận được điện thoại của Ninh Tĩnh Huyên.
Ninh Tĩnh Huyên biết được cô đã công bố thân phận, còn quay lại thành phố S, quả thực vui mừng chết được.
"Chị Sanh! Cuối cùng chị cũng quay lại, tối nay đi ra quán bar Mật Sắc chơi đi, chị thấy sao? Có rất nhiều bạn chí cốt rất muốn gặp chị đó! Chị có nhớ tới bọn họ không thế?
Đúng là đã rất nhiều năm không gặp lại bạn lúc nhỏ, Sanh Ca vốn dĩ cũng chưa muốn quay về nhà họ Lộc cho lắm, dứt khoát đồng ý.
Cô chỉ mang theo Lộc Thập Nhất.
Bảo Lộc Thập Nhị và Lộc Thập Ngũ đi chuẩn bị khách sạn, sắp xếp chỗ ở, tối nay tạm thời ở lại bên ngoài, Lộc Thập Thất quay về báo bình an cho cha.
Chờ tới lúc cô đi tới quán bar, những người khác đã tới đông đủ từ sớm.
Ngoại trừ Ninh Tĩnh Huyên thì Phó Thần Dật cũng có mặt, còn có con gái của nhà họ Ngũ, nhà họ Kỷ, Kỷ Tâm Di, cùng với những bạn bè cũ trước đó, tổng cũng hơn mười người.
Trong giây phút Sanh Ca đẩy cánh cửa phòng riêng ra, Ninh Tĩnh Huyên và Kỷ Tâm Di đã trốn ở phía sau cửa, cầm pháo hoa bắn đùng một tiếng, dây lụa sặc sỡ tung bay, rơi xuống khắp phòng.
"Chúc mừng trở về!"
Sanh Ca nhìn thấy bọn họ chuẩn bị nghi thức hoan nghênh như thế, nở nụ cười từ tận đáy lòng: "Cám ơn.
"
Ninh Tĩnh Huyên kéo cánh tay của cô, dẫn cô tới sô pha vị trí chủ tọa: "Cám ơn gì chứ, chị Sanh chị cũng không biết tin tức chị mất lúc trước, mấy người tụi em rất đau lòng, hiện tại cuối cùng chị cũng chịu công khai thân phận, thực sự quá tuyệt rồi!"
Đám người bọn họ đều vui vẻ cụng ly, uống hết ly này đến ly khác.
Ninh Tĩnh Huyên và Kỷ Tâm Di một trái một phải ngồi cạnh cô, hai người đối với cô mà nói chính là em gái nhỏ, quan hệ bình thường cũng rất tốt.
Nhớ tới chuyện Lộc Thập Nhất nói đến trên máy bay, Sanh Ca chủ động hỏi Kỷ Tâm Di: "Chị nghe nói bây giờ nhà họ Kỷ của em do cháu đích tôn lên nắm quyền, anh ta có làm khó dễ nhà em không?"
"Không có, cha em đối với mấy chuyện nắm quyền hành này họ không có hứng thú, lúc trước có một khoảng thời gian nhà chú hai và anh cả tranh đấu rất dữ dội, cho nên sau khi anh cả lên nắm quyền, đối xử với nhà em coi như cũng tốt.
"
Sanh Ca sờ đầu cô ấy, cười tươi nói: "Vậy thì tốt rồi.
"
"Nhưng mà, anh cả cũng rất tội nghiệp, nửa năm trước đi bộ đội chấp hành nhiệm vụ xong trở về, cả người toàn là máu, bị thương rất nặng, nghe nói mỗi ngày đều nôn ra máu, làm cho ông nội rất sợ hãi, nhưng anh ấy cũng rất lợi hại, như vậy mà vân có thể cướp về quyền lực trong tay chú hai, em rất bái phục anh ấy.
"
Sanh Ca không nói chuyện.
Cô vừa mới đến thành phố S, mà đã nghe hai người khác khen ngợi Kỷ Ngự Đình, cô đối với con người này, quả thực có chút tò mò.
Đang nghĩ ngợi, chỗ ngồi của Ninh Tĩnh Huyên bên cạnh đã bị đổi trong âm thầm
Sanh Ca quay đầu, đã nhìn thấy Phó Thần Dật cầm ly rượu ngồi xuống.
Trên mặt anh ta vẫn là phong thái nho nhã trước sau như một, giơ ly rượu về phía cô.
"Sanh Ca, hơn nửa năm không gặp, em vẫn xinh đẹp như vậy.
"
Cô mỉm cười, nhẹ nhàng cụng ly với anh ta: "Cậu Phó từ lúc nào bị nhà họ Phó tìm được, từ nước ngoài trở về thành phố S?"
Biểu cảm cứng nhắc hiện lên trên gương mặt Phó Thần Dật.
Cùng lúc nguyên nhân là vì dường như anh ta phát hiện ra thái độ Sanh Ca đối với anh ta xa lạ quá, không giống như trước kia.
Về phương diện khác, hễ nhắc tới chuyện này là anh ta sẽ nổi nóng!
Phong Ngự Niên kia, cũng dám giở thủ