Trung tuần tháng tư, Bố Chính, nóng như đổ lửa… nóng đến chết người, những cơn gió lùa qua chẳng những khong hề làm dịu đi được cơn nắng nóng mà chỉ làm tăng thêm sự oi bức…
Bố Chính..
nóng quá nóng quá đi….
Nóng như cái lò.
Ngô Khảo Ký quan phục phanh hết cả ra rồi, thời tiết này quan phục là thứ giết người không hơn không kém… Hắn… phải … thay đổi thứ tục lệ nhà quan vớ vẩn này.
Quan phụ mới đã được thiết kế cho tất cả quan viên Bố Chính từ Văn đến võ, chỉ chờ Chính Hòa hoàn thành sẽ thay cả lũ.
Không thể chịu nổi nữa rồi.
Dân chúng nóng thì cởi trần, mặc áo một lớp tay ngắn quần ngắn, váy đụp của phụ nữ lại càng….
Mát.
Chỉ có quan viên là khổ vô cùng, vì cái tôn nghiêm vớ vẩn giữa thời tiết 35-57 độ C mặc ba lớp quần áo kín mít… đây là giết người…
Từ Huy từ lâu trốn ở tân phủ công chúa không ra đường… vì sợ đen.
Có ra thì cũng là ninja thời Lý, thiếu mỗi chiếc xe moto Lead mà thôi.
Ngô Khảo Ký thì đen như cột nhà cháy, hắn không thể không có mặt ở các công trường, trước đây hắn trắng vì linh hồn kiếp bản kiếp này chắc gặp nắng sẽ nằm nhà.
Bố Chính thành xây xong rồi, giờ đây công nhân đang cấp tốc hoàn thiện nốt Tòng Chất thành.
Tại sao Bố Chính thành xây nhanh đến vậy? Bởi vì sau khi thành móng thì đến một nửa công nhân ở Tòng Chất bị điều đến Bố Chính để tăng tốc độ xây dựng, bên Tòng Chất chỉ là túc tắc xây dựng mà thôi.
Giờ làm việc của Bố Chính giờ đây đảo lộn tùn phèo.
Ngô Khảo Ký là người hiện đại, hắn quan tâm đến hiệu quả công việc mà không quan tâm đến ba cái cổ hủ quy tắc.
Khi Bố Chính thời tiết đạt đến đỉnh điểm của khốc liệt thì hắn đã ra lệnh thanh đổi toàn bộ giờ làm việc hành chính của cả Châu này.
5 giờ sáng bắt đầu làm việc, 9 giờ sáng nghỉ ngơi… 4 giời chiều làm việc 10 giờ tối nghỉ ngơi.
Để phục vụ điều này, dầu hắn dùng không tiếc rẻ.
Cho nên dù Bố Chính thời tiết như hỏa ngục nhưng thực tế nơi này công việc không có quá nhiều ảnh hưởng.
Tất nhiên thời gian đầu công nhân sẽ khó thích nghi, nhưng thích nghi được rồi thì họ cảm thấy làm việc như vậy đỡ mệt mỏi hơn nhiều.
Chỉ cần phân phỗi những công việc nào cần làm khi trời sáng, công việc nào có thể hoàn thành khi trời đêm tối chỉ có ánh đèn dầu.
Từ đó công việc sẽ không mấy gián đoạn.
Điển hình của việc thay đổi giờ làm việc là Xưởng Thiết Luyện, thợ rèn nơi này khoái làm việc về đêm tối.
Với nhiều ánh đèn dầu cỡ lớn thực tế không có ảnh hưởng quá nhiều công việc, thay vào đó làm việc trong điều kiện không khí mát mẻ thoải mái hơn nhiều.
Bố Chính chủ thành đã xây xong, Xưởng Luyện Thiết khu mới quy hoạch cũng đã được giải tỏa và bắt đầu làm nền móng, nhưng công trình này không vội vì theo kế hoạch đến cuối tháng năm thì Luyện Thiết Xưởng mới phải di rời vào nội thành.
Trong dân gian giờ đây người ta không gọi là thành Bố Chính, Thành Chính Hòa, Thành Từ Huy gì cả.
Có một danh hiệu mới phổ biến hơn và được dân chúng công nhận nhiều hơn.
Hắc Thành- Bạch Thành.
Hắc Thành vì Bố Chính bị quét một lớm nhựa đường mỏng chống thấm, tường thành Bố Chính xây bằng vôi với tỉ lệ không cao xi măng, gạch thì là gạch lỗ nên khả năng chống thấm thấp.
Nên nhớ lõi của thành này là đất nện, cho nên nếu nước mưa mà thấm vào là ôi zời ơi.
Khả năng bung tường thành không hề nhỏ.
Cho nên quét nhựa đường mỏng toàn thành là bắt buộc, mà quét nhựa đường thì màu sắc dĩ nhiên là… đen thủi lủi.
Ngược lại bên Chính Hòa Thành đoạn có đất nện thì được xây bằng công nghệ Chăm tường nguyên khối, chống thấm , chống sạt lở cao… cho nên Từ Huy khi thấy tòa thành của Ngô Khảo Ký màu đen thì nghĩ ngay ra cách chơi xấu.
Nàng cho công nhân quét vôi trắng toàn tòa thành Chính Hòa.
Từ đó mới có hiện tượng , Thành chủ da đen xì - ở trong thành trì xì xì đen gọi là Hắc Thành.
Công chúa da trắng xinh đẹp- ở tòa thành trắng phóc đẹp đẽ… dĩ nhiên gọi Bạch Thành.
Thêm một điểm nữa khiến dân chúng thừa nhận luận điểm này đó là.
Bên Bố Chính tràn ngập khói bụi, đen xì cả bầu trời.
Yếu tố nay đủ để gọi là Hắc thành rồi.
Ngược lại bên Bạch Thành là nơi ăn chơi xa sỉ, người nào có mặt ở đây chẳng xinh trai đẹp gái cùng sạch sẽ sáng bóng… hị hị… Bạch Thành lại có thêm một lý do để tên Bạch Thành… — QUẢNG CÁO —
Ngô Khảo Ký kịch liệt phản đối cánh gọi này vì hắn cảm giác mình như là đại ma vương ở một tòa thành hắc ám, còn bên kia sông là thiên đường với công chúa xinh đẹp cùng tòa bạch ốc thành mĩ lệ… Cách gọi này khinh người quá đáng.
Nhưng hắn phản đối bất lực, thậm chí một vài quan viên quen miệng cũng bắt đầu gọi cách gọi trên, nhanh và tiện.
“ Hở huynh đi đâu vậy?”
“ Ài..
xông pha Hắc Thành báo cáo quân vụ…”
“ Có mang khẩu trang chưa”
“Có đây có đây”
“ Hả … Văn huynh có việc gì vậy…”
“ À qua sông tới Bạch Thành uống cốc trà mát, có mấy người bạn hẹn tôi bên kia..”
“ Ôi cùng đi cùng đi….
Tháo khẩu trang cái đã..”
Nghe quả thực giận sôi máu, nhưng Ngô Khảo Ký cũng chịu vì hắn cũng thích đi Bạch Thành, bên đó có mĩ nhân, bên đó sạch sẽ, bên đó nói chung mới là chỗ con người sống…
Thực tế Hắc Thành đúng là cần phải suy nghĩ lại về cách bố trí, trong thành giờ có một nhà máy đốt xi măng với một lò lớn và một lò nhỏ, đều là loại lò đứng cực ô nhiễm.
Thêm 2 lò đốt vôi… ô nhiễm không kém là bao.
Lại thêm một xưởng nấu rượu.
Một xưởng tinh chế Lưu Huỳnh, môt xưởng tinh chế KNO3.
Dự kiến sau này Xưởng Luyện Thép cũng chuyển vào Nội Thành.
Vậy thì nơi này….
Khục khục..
không dám tưởng tượng nhiều.
Tất nhiên Tất cả các Xưởng Công nghiệp này đều được nhét phía Tây thành để tránh gió, dân cư, Nha Môn các công trình sinh hoạt, hành chính đề ở Đông thành để tránh né.
Nhưng ảnh hưởng là không thể nào tránh khỏi.
Chưa hết, vì để cung cấp đủ gạch cho xây dựng.
Bố Chính vô tội vạ xây 10 lò nung gach xung quanh ngoại thành, mà gạch là thứ Bố Chính cần nhất lúc này cho nên các Lò là ngày đêm nung không ngừng nghỉ.
Mỗi lò 6 ngăn mỗi ngăn có thể nung 5000 gạch trong 8 tiếng.
Khụ khụ… 10 cái lò gạch này nói thật đã phá hủy hoàn toàn môi trường trong lành nơi đây.
Chưa kể đến một Xưởng Luyện Thép tuy cách Bố Chính 1,5km nhưng hai lò cao nung gang cũng gây ảnh hưởng không nhỏ…
Nói chung lại bờ sông Linh Giang chia hai nửa.
Một bên là địa ngục nhân gian, một bên là thần tiên thiên đàng….
“ Hừ Hừ Hừ Hừ….”
Ngô Khảo Ký ngồi trên xe ngựa có mái che nắng mà vòng lên phía Tây, nơi này đang là công trình trọng điểm của Bố Chính.
Tuyến đường nối liền Bố Chính và Minh Cầm dài 15 km.
Thực sự Thành trì xây bằng gạch cùng ximang vôi cát tốc độ quá nhanh cho nên lượng nhân công lúc này thừa ra là khá nhiều.
Ngô Khảo Ký tranh thủ nếu chuẩn bị được gì thì chuẩn bị luôn để chuẩn bị chiến tranh.
Nói cho cùng phía Tây và thượng nguồn sông Lính Giang vẫn là điểm yếu, cho nên nếu con đường từ Bố Chính tới Minh Cầm được cải tạo tăng lên tốc độ di chuyển thì lúc đó quân đội đóng tại Bố Chính sẽ chủ động hơn nhiều.
Một vạn nhân công thi công thành Bố Chính có chu vi 8km cho nên nếu tính 1 người một ngày xây dựng cược một mét dài cùng 1 mét cao tường thành thì chỉ cần 10 ngày có thể hoàn công trong điều kiện đủ vật liệu.
Tất nhiên đây chỉ là con số tính nhẩm mà chưa tính tới các yếu tốt khó khăn trong thi công một công trình lớn.
Nhưng thành Bố Chính xây vuông vi không phức tạp như Chính Hòa nên độ khó thấp.
Thi công bằng xây gạch vôi nhanh hơn thi công phương pháp người Chăm.
Nhưng cũng mất đến một tháng thì thành Bố Chính mới hoàn thành xây thô.
Lúc này 2000 người ở lại tiếp tục hoàn thiện các hạng mục nhỏ của Bố Chính, hai ngàn người đi đến Tòng chất để thi công tòa thành này.
Do đó Tòng Chất có 4000 công nhân, một tòa thành 4km chu vi 4000 người thi công đã là quá hợp lý.
— QUẢNG CÁO —
6000 nhân công dư ra tất nhiên Ngô Khảo Ký sẽ phải tận dụng cho việc sửa đường.
Nói về thành mới Minh Cầm cũng đã khởi công từ một tháng trước, nhưng công việc có phần trì trệ.
Không phải nơi này thiếu công nhân, mà Minh Cầm là một thành mới hoàn toàn, việc thăm dò địa chất để đặt thành xay ra vấn đề.
Nền móng