Trao đổi xong tù binh là trở mặt, trong thời gian 2 tuần sau đó là những va chạm kịch kiệt của thám báo hai phe trên chiến tường cánh đồng tiểu bình nguyên Đặng Gia.
Bố Chính như cố sức thám thính xem hậu phương của người Chiêm đang có chuẩn bị gì.
Còn Đặng Gia thành thì nhất quyết muốn ngăn chặn thám báo của người Bố Chính.
Chiến đấu giữa các nhóm thám bao xảy ra kịch liệt và phần thắng luôn nghiêng về phe người Bố Chính.
Vì họ có một phát kiến vĩ đại quan trọng, nói là phát kiến cho sang thực chất đây chỉ là phương án chữa cháy của người Bố Chính.
Chiến giáp không đủ.
Bố Chính đẻ thêm quá nhiều quân một lúc.
2000 Tây Âu to lớn chiến binh, 2000 Anak Đê chiến binh đã đủ tin tưởng để trang bị, 5 ngàn mới binh sĩ Đại Việt từ tù binh chiến tranh.
Tổng cộng 9000 người, làm sao đủ trang bị cho họ?
Cho nên cách đơn giản nhất là bọn này tự trang bị chiến giáp cho bản thân.
Cấp cho một đống lò xo, tự ngồi mà đan giáp lưới.
đan nhanh thì 5-6 ngày một bộ đan lâu thì nửa tháng.
Ô hay, có một tên thợ rèn người sứ Norman khá nhát chết cho nên vơ vét lò so thép cắt thành thật nhiều ring và đan cho minh 2 chiếc áo.
Một áo dài tay phủ đến đùi, một cái như áo gile mặc che ngực bụng.
Hiệu quả phòng tên của hai lớp giáp Chainmail có thể nói là bá đạo vô cùng.
Gần như đạt được trình độ miễn nhiễm thương tổn của giáp tấp khết hợp Chainmail, lại vừa không hạn chế vận động…
Cho nên ở Bố Chính xuất hiện một tầng lớp binh sĩ mới, không có giáp tấm mà hai lớp giáp Chainmail một dài một ngắn.
Thứ này phòng vũ khí tù hơi kém nhưng phòng tên xuyên cùng đao chém khá hoàn hảo.
Mà thám báo là những người cần linh động, nhanh nhẹn cùng thường di chuyển nhiều dưới ánh nắng.
Chainmail không khác gì một lớp áp dày mặc sát thân cho nên trang bị áo khoác cách nhiệt đễ hơn.
Do đó Chainmail hai lớp trở thành trang bị chính của Thám báo, và lũ này miễn nhiễm với cung tên yếu của người Chiêm, kể cả lao vào chặt chém thì tỉ lệ sống sót cũng rất cao.
Thám báo Bố Chính vẫn làm chủ chiến trường.
Cho đến một ngày họ bị “đánh bại”triệt để.
Các Sanock xung phong hãm trận thám báo Bố Chính .Và trong những cuộc tay đôi lẻ tẻ trên đồng hoang, đa phần thám báo Bố Chính bỏ chạy tóe khói.
Sanock quân được tuyên dương nhiệt liệt trong quân Chiêm Thành , các chủ tướng cũng yên tâm quân Sanock đã lấy lại tinh thần.
Sanock lại càng được trọng dụng hơn trong các cuộc vây quét lẻ tẻ thám báo Bố Chính.
Tuy chưa bao giờ giết được thám báo Bố Chính nhưng trước đây cũng vậy, làm thương thám báo Việt thì dễ, giết họ khó vô cùng… Nhưng các Sanock luôn đánh cho thám báo Bố Chính phải chạy và không tìm hiểu được thông tin, đó là sự thật.
Và cả cánh đồng bình nguyên giờ đây tràn ngập các đội thám báo Sanock.
Tinh thần quân sanock lên cao vạn trượng, và tinh thần người chiêm cũng cứ vậy bốc theo.
Nhưng tinh thần của đám 3000 lão binh Chiêm vừa được trả về không hề tốt, họ trầm mặc, ít nói, lảng tránh đám đông.
Vậy là các anh hai Sanock lại một lần nữa tỏ ra là anh cả trong nhà mà liên tục đến an ủi đám binh sĩ này.
Tinh thần của đám tù binh được thả đó lại một lần nữa phấn trấn lên.
Chiêm quân sĩ quan rất ưng ý với các biểu hiện này, kế hoạch của họ đã gần đi đến hồi cuối.
Bố Chính chuẩn bị chung kết số phận.
………………………………….
Kinh thành Thăng Long.
Lúc này người dân phố thị quan tâm nhất là chuyện gì? Anh kia cặp với chị này , ông kia đập đánh bà này? No No No.
Lúc này các tay liền anh liền chị đang thảo luận xem vị ngốc Phò Mã kia bao giờ chết.
— QUẢNG CÁO —
Kể ra cũng thật lạ lùng vì mộn năm này cái tên Ngô Khảo Ký luôn là tâm điểm đàm luận của giới rảnh việc ăn chơi xứ Kinh kỳ.
Đầu tiên là việc dâng tấu về công nông hai ngành.
Rồi đến việc nhường Tửu Xưởng cho Hoàng gia.
Tiếp theo các liền anh liền chị lại đàm luận xem tên này sẽ bị Lý Từ Huy đâm ra sao, nhưng hình như vị bá đạo phò mã này trị được con ngựa hoang Lý Từ Huy.
Quả là kỳ tích.
Nhưng lần này bàn tán thì vị bá đạo phò mã này lại trở thành ngu ngốc phò mã, chỉ một câu của hoàng gia “ đời đời trấn giữ Bố Chính phương nam” mà tên này tưởng thật sau đó thà chết không bỏ chạy, lấy sức một châu chống lại một quốc… thực tế mọi người tuy biết tên này ngu ngốc và ngu trung nhưng vẫn khá bội phục dũng khí này.
Không phải ai cũng có thể làm được như vậy.
Thực tế phương án tốt nhất để giải quyết vấn đề này đó là rút thân tín, quân đội và nông dân khỏe mạnh về phía bắc Đèo Ngang và cố thủ chờ triều đình tới.
Biện pháp này an toàn không mất danh dự và hoàn toàn không thể bị nguy hiểm tính mệnh.
Nhưng vị phò mã này như một con lừa ngốc, không cần nghĩ nhiều húc thẳng về trước một mình cứng chọi cứng với người Chiêm.
Ấy vậy mà hắn chọi được và chọi win.
Tuy rằng không phải chiến thắng tổng lực nhưng nghe đâu cũng thắng lớn.
Người dân tất nhiên không thể rõ được thông tin chi tiết chỉ đoán già đoán non.
Nhưng những nhân vật quền lực với đầy “tai mắt” ở bố chính thì “hiểu hết”.
Ngươi ta có thể dùng hai chữ may mắn và cực kỳ may mắn để hình dung chặng đường phát triển của vị phò mã bá đạo này.
Thông tin chưa hề gián đoạn từ Bố Chính được gửi về cung Long Thụy đặt trên bàn của Ỷ Lan THái Hậu một cách ngay ngắn.
“ …..
3 tháng trước nghe giang hồ thuật sĩ bói toán xây Đồ Chiêm Quan ….” Thứ này cũng tin nổi mà cũng chính xác được thì quá là , không còn gì để nói.
Đặc biệt tin này rất đáng tin tưởng.
Nội Thị Sảnh, mật thám riêng của Thái hậu đều là một tin này.
“ … vẫn là lão thuật sĩ chỉ điểm tốn tiền tốn của gần như cạn kiệt gia tài xây cấu trúc lạ bắt nhốt 35000 người không cần đổ máu…..”
Nhận được tin này Ỷ Lan Thái Hậu nhíu mày, nêu cứ may mắt đến vậy thì hắn sẽ đi tới đâu? Hoàng vị? Nghĩ nhiều rồi chắc không đến mức độ ấy nhưng….
May mắn quá nhiều đi.
“… Lão thuật sĩ lừa đảo ôm tiền bỏ trốn….
Bố Chính lâm nguy….
Phò mã không chạy… tuyên bố hắn là đời đời trấn giữ Bố Chính chết thì chết ở Bố Chính … lời hoàng gia hắn không cãi… tụ tập một vạn dân phát gậy gộc chiến đấu .”
Ồ cái tin này lấy lại cân bằng cho Ỷ Lan thái hậu… Là một ngu ngốc hài tử không biết biến báo, tạm thời chạy đi khỏi Bố Chính rồi quay lại sau cũng được mà.
Nhưng lòng trung là rất đáng khen.
Chết đi có chút đáng tiếc
“ ….
Con buôn người phương Tây xuất hiện… Phò Mã dùng hết của hồi môn của công chúa mua vũ khí khôi giáp… còn thuê 4000 lính phương tây cự nhau cùng quân Chiêm….
Thắng trận bắt sông 5 ngàn….”
— QUẢNG CÁO —
Hít hà….
Lại là may mắn , lúc này có được thương nhân phương tây bán vũ khí, cho thuê quân đội.
Đúng là than hồn trong mùa tuyết rơi… Buồn ngủ gặp chiếu manh… Quá sức may mắn.
Nhưng Ỷ Lan Thái Hậu vẫn vậy thói quen cố hữu, nàng không hề quan tâm tới vũ khí gì Bố Chính “mua của phương tây” cũng không biết hỏi một câu “ 4000 binh thuê mướn” kia sức chiến đấu ra sao.
Đấy là Ỷ Lan Thái Hậu cách nghĩ, còn các phương thế lực khác thì cực kỳ trọng thị đoàn lính Tây Phương này sức chiến đấu, vì để chống lại vài vạn quân Chiêm thì không phải là việc đơn giản.
Nhưng tất cả các thế lực và cả Ỷ Lan Thái Hậu không thể biết đây chỉ là đòn chướng nhãn pháp dùng để che