Trùm Bố Chính lúc này đang làm gì.
Hắn bị đuổi về thành Bố Chính và đang có nhiệm vụ nơi này.
Ngô Khảo Ký điên cuồng thúc dục cả thợ rèn lẫn thợ mộc làm việc..
“ Không cần quá cầu kỳ, nhanh tay, ta cần số lượng không phải chấ lượng mà …” Ngô Khảo Ký gào thét.
“ Tên này còn mâm mê cái gì, không cần đánh bóng làm nhẵn… lắp ráp với nhau là được rồi…”
“ Mộc Lão đâu… Ngô lão chỗ nào…” Ngô Khảo Ký luôn mồm thúc dục đám công tượng.
“ Dạ thưa chủ nhân, lão tại…” Ngô Mộc lão đầu lật đật chạy lại…
“ Nhanh, cần nhanh hơn nữa… không cần đẹp đẽ, thô giáp không sao chỉ cần an toàn dùng được là được….”Ngô Khảo Ký căn dặn.
Đúng lúc này một gã cận vệ cấp báo.
“ Bẩm chủ công, đã bắt về mấy chục tên Sanock binh, theo như tra khảo thì đúng là bọn chúng vẫn chưa bị khống chế đến”
“ Điều này ta đã dự đoán được rồi…” Ngô Khảo Ký khịt mũi coi thường.
Hơn ai hết Ngô Khảo Ký hiểu sức mạnh của thuốc phiện.
Vua Chiêm có thể phát hiện ra quân Sanock bị Ngô Khảo Ký khống chế nhưng không thể nào lại dùng ngược họ trong các cuộc đấu chiến báo để có thể qua mắt người Bố Chính.
Nói đơn giản đó chính là những binh sĩ Sanock nghiện bị bắt đi tra khảo hay khai thác thông tin thì Vua Chăm bắt buộc phải giết họ hoặc giam giữ họ nếu không muốn bại lộ kế hoạch.
Vì một khi dùng những người này trên cánh đồng binh nguyên thì họ sẽ chạy ngay về phía Bố Chính.
Do đó khi quân Chiêm còn dùng Sanock binh trên cánh đồng tức là họ chưa khống chế đám quân này.
Chắc chắn Vua Chiêm sẽ khống chế đám nghiện này ngay trước khi hắn muốn tổ chức một trận đánh tổng lực.
Giờ thời cơ chưa đến cho nên hắn vẫn lá mặt lá trái với đám binh này.
Sanock binh thì vẫn hồn nhiên chưa biết được là mình đã bị phát hiện.
Nhưng đây chỉ là suy đoán từ Lý Thường Kiệt và Ngô Khảo Ký mà thôi, thực tế có thể là vua quan nhà Chiêm chưa phát hiện điểm khác lạ của 5000 tù binh.
Nhưng Ngô Khảo Ký cũng nghĩ khả năng này khó xảy ra.
Vì 5000 người cùng nhau hút chích không thể dấu được vài ngày.
Về điểm này Ngô Khảo Ký đúng là có chút ngây ngô trong kế hoạch..
…………………….
Chiêm Thành quân doanh.
“ Bẩm đại ca, quân Bố Chính như phát khùng mà chém giết hết các thám báo trên binh nguyên… điều này có khác lạ.” Chê Cảo lúc này đang báo cáo cho Harivarman IV vua xứ Chiêm.
“ Có điểm lạ, cần quan sát thêm, nhưng cũng không có gì khác biệt cả.
Đám Sanock kia cũng không hề biết gì về kế hoạch thực chất của chúng ta.
Tối mai là lúc quân Việt sẽ sống không bằng chết..” Harivarman IV cười cười vẻ mặt âm trầm.
“ Đại ca, phía đám thổ phỉ kia liệu đáng tin tưởng?” Chế Bì La Ma chắp tay.
— QUẢNG CÁO —
“ Đáng tin tưởng, có rất nhiều người không muốn tên phò mã này sống đâu… ha ha ha..
buồn cười cho người Việt, chó cắn chó sao… chúng ta đứng quan sát là được rồi..” Harivarman IV.
…………………………………..
6 giờ tối ngày 12 tháng 8.
Hai sóng lưng cao ngất đứng trên tường thành cạnh nhau mà nhìn về phương xa những đám quân sĩ trùng điệp tiến về Đồ Chiêm Quan.
Hai người này là hai bác cháu ruột thịt.
Lý Thường Kiệt và Ngô Khảo Ký.
“ Nhóc con, ngươi có nắm chắc về tượng binh của đối phương? Ta thấy ngươi làm việc vẫn có vẻ bộp chộp vô cùng..
nếu không được thì để Lão phu tính kế khác..” Lý Thường Kiệt cau mày nghiêm túc hỏi lại lần nữa.
“ Bá, cháu đã nói rồi, đến bao nhiêu tượng binh cháu xử đẹp bấy nhiêu.
Đã nói là cháu có vũ khí bí mật chưa tung ra.” Ngô Khảo Ký càm ràm
Hắn đúng là còn một thứ đó chính là lựu đạn.
Mà đã dùng đến thứ này thì voi coi như là phế, đêm nay rõ ràng khó có thể mưa được cho nên hắn Ngô Khảo Ký rất tự tin.
“ Là thứ lôi đạn kia? “ Lý Thường Kiệt cười cười nói….
“…” Ngô Khảo Ký câm nín, cái gì cũng biết cả còn hỏi han… bực mình…
“ Bá có nắm chắc khiển được binh đánh thắng trận không có?” Ngô Khảo Ký không chịu thua.
….
Cộp….
“Ai ui”
“Nhóc con, lão phu dẫn quân đánh giặc từ hồi cha ngươi vẫn còn nghịch bùn chứ đừng nói đến ngươi” Lý Thường Kiệt không khỏi buồn cười với tên này mà cho một gõ.
Lão thấy được đứa cháu này không có vẻ câu nệ lắm như những đứa khác của Lão.
Hắn nói chuyện cũng Lão rất tự nhiên và cũng không nề hà nhiều, nhưng sự tôn trọng, sùng bái, thần tượng lộ rõ trong ánh mắt, cử chỉ hành độn của Ngô Khảo Ký khiến cho Lý Thường Kiệt rất khó hiểu.
Cái thứ tình cảm thần tượng này thời cổ là không có nhiều, nhưng Ngô Khảo Ký dúng là fan hâm mộ trung thành của Lý Thường Kiệt rồi.
Trước kia hâm mộ chẳng qua là hiếu kỳ muốn nhìn một nhân vật lịch sử truyền kỳ.
Nhưng giờ hâm mộ là thật tâm với tài năng quân sự không thể chối cãi của lão giả này.
Hơn hết Ngô Khảo Ký cũng rõ ràng cảm nhận được tình thân, sự hòa ái của bậc trưởng bối đồn tộc tỏa ra từ Lý Thường Kiệt.
Chuyện Lý Thường Kiệt trong hai ngày vượt biển, băng đèo từ Diễn Châu về Bố Chính.
Sau đó không ngừng nghỉ đến nơi này chỉ đạo quân sự.
Nếu không có tình thâm trong đó thì mấy ai có thể liều mạng già như vậy.
Mà điểm quan trọng Lý Thường Kiệt là ai, ông ta là đương triều tể tướng, dưới một người trên vạn người.
Người đỉnh cao quyền lực như vậy mà liều đi nguy hiểm của mình để trợ giúp một đứa cháu đã phân gia… Thứ tình cảm này thôi cũng đáng để Ngô Khảo Ký trở thành fan trung thành của Lý Thường Kiệt rồi….
“ À uhm tiểu tử thối.
Lão phu có chuyện này… Bố Chính có mấy thứ tốt … lão phu dự định đánh trận xong thì mang một số về Thăng Long… ý ngươi ra sao?” Lý Thường Kiệt cũng hơi ngại ngùng, ông ta mạnh miệng nói trưng dụng của Bố Chính nhưng mang vài thứ lặt vặt có thể.
Mang đi 4 ngàn bộ chiến giáp là một con số vô cùng lớn của cải.
— QUẢNG CÁO —
Chỉ cần hinhd dung một chút, một bộ Quang Minh Khải tàng tàng cũng 10-15 xâu tiền.
Mà chiến giáp Bố Chính thuộc loại Quang Minh Khải đỉnh cấp tức là khoảng … vô giá… cho nên thôi thì tính toán trung bình..
Bố Chính giáp tầm 50 xâu tiền vậy số tiền cần bỏ là cho 4000 bộ chiến giáp là 20 vạn lạng bạc.
Khụ Khụ con số này hơi xóc hông.
Nhưng nói thật Ngô gia hơi nghèo, số tiền này bỏ ra không nổi.
“ Bá muốn thứ gì thì cứ mang đi thôi..” Ngô Khảo Ký từ chối cho ý kiến… hắn cũng là người rất thoáng với những ai tốt với mình..
“ Khụ..
khụ..
mấy thứ lằng nhằng lão phu không nói đến, nhưng giáp lưới 4000 bộ có vẻ như có vẻ như…” Lý Thường Kiệt rất khó mở miệng.
Đám thân binh dùng qua đã nói thẳng, giáp lưới hai lớp chất lượng phòng ngự có ngang bằng hoặc hơn Quang Minh Khải mà họ đang mặc, nhưng về độ linh động thì tốt hơn nhiều, quan trọng là nhẹ hơn, chiến đấu rất tiết kiệm sức.
“ Bốn ngàn bộ giáp lưới..” Ngô Khảo Ký giật