Trung tuần tháng tư tình hình cực kỳ không ổn định, đến lúc này tin tức từ Long thành cũng manh nha len lỏi đến các góc của chiến trường phương Bắc.
Hệ thống Cẩm Y Vệ cùng Đông Xưởng của Ngô Khảo Ký làm ăn rất tốt trong lần này, họ đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ quan sát, nắm bắt hướng đi của các phe thế lực nhanh nhất chuyển đến cho Ngô Khảo Ký cũng như Lý Từ Huy.
Mặc dù đường xá thực sự xa xôi cách trở nhưng đoàn thương thuyền Bố Chính dọc ngang tung hoành khắp vịnh Bắc Bộ cho nên tin tức Long Thành Bố Chính hay Long Thành- Ngô Khảo Ký ở chiến trường luôn thông suốt.
Thực tế khoái thuyền từ Long Thành đi lên phía bắc gặp Ngô Khảo Ký còn nhanh hơn nhiều từ Long thành về Bố Chính sở dĩ điều này xảy ra vì kể cả hướng gió cũng như dòng chảy hải lưu lúc này đang thuận lợi cho việc ngược Bắc.
Nhận được tin tức bất lợi Ngô Khảo Ký hối hận vạn phần, hắn tự nhủ mình đã luôn kín đáo cùng cẩn thận nhưng cuối cùng vẫn tự đưa bản thân vào vòng xoay nguy hiểm.
Ngô Khảo Ký rất căm hận khi biết tin Ỷ Lan Thái Hậu và nhóm hoàng tộc đã họp bàn và có ý đồ đối phó Ngô Khảo Ký.
Bên trong cung thế lực của Đông Xưởng Bố Chính chỉ có tầm mười người có thái giám có cung nữ nhưng đều là những kẻ có quyền lực thực sự và có thể tiếp cận những tư ẩn nhất của cung cấm.
Lại kết hợp mới Cẩm Y Vệ Bố Chính đâng thẩm thấu cấm quân cùng thế gia cho nên mạng lười của Ngô Khảo Ký từ nội cung thông suốt ra ngoài.
Ngô Khảo Ký cũng thầm may mắn khi Lý Từ Huy đánh bậy đánh bạ thành lập nên hai tổ chức này, nếu không thì vào thời khắc này Ỷ Lan Thái Hậu cùng hoàng tộc nhà Lý đang mưu đồ Ngô Khảo Ký hắn vẫn còn không biết đâu.
Bản chất thì Ngô Khảo Ký chỉ là một người nhiệt huyết muốn nghĩ cho dân tộc, cho nước nhà, hắn xuất phát cũng từ một tấm trân thành.
Nhưng đổi lại thì hắn nhận được gì? Nhận được nghi kị, nhận được thù địch từ hoàng gia.
Đến đây Ngô Khảo Ký có thế khẳng định các tiểu thuyết về xuyên không đa phần là não tàn, nào là xuyên không sản xuất thuốc nổ , vũ khí sau đó dâng lên cho Hoàng đế sẽ nhận được phong hầu bái tước này nọ lọ chai.
Đúng về ngoài sẽ là vậy nhưng đó chỉ là phong quang ngắn hạn tạm thời.
Hoàng gia con quái vật này có tính cảnh giác cùng chiếm hữu mạnh, những thứ liên quan đến quân sự bí mật thì chỉ có người hoàng gia một mình nắm vững họ mới yên tâm.
Cho nên những kẻ nghĩ ra các loại vũ khí quân sự kia có thể phong quang vô hạn trong thời gian “ nghiên cứu” nhưng lúc “thành công” thì cũng là lúc đi chầu Diêm Vương mà không hiểu nguyên nhân từ đâu.
Ngô Khảo Ký lần này lại được vỡ lòng thêm một bài học đau đớn nữa.
Nói thẳng thừng Ngô Khảo Ký vẫn còn quá non, hắn chỉ nhỉnh hơn Tống Kiệt một chút về mặt chính trị mà thôi.
So sánh với những nhân vật lão thành thì Ngô Khảo Ký còn kém quá xa và thường không nghĩ cạn các hậu quả trước khi hành động.
Hãy nhìn những gì Tô Giám đã làm khi hiểu được Tống Kiệt sẽ gây hậu quả ra sao khi công bố thuốc nổ cho triều đình Đại Tống.
Tự bản thân Ngô Khảo Ký không nghĩ được cách giải quyết việc này, trong đêm hắn chỉ có thể một lần nữa bí mật theo một khoái thuyền chạy về Liêm Châu sau đó dự định ngựa không dừng vó chạy lên Ngọc Lâm để gặp Lý Thường Kiệt.
Thật may mắn , thật “tình cờ”, thật “bất ngờ” Lý Thường Kiệt không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở Liêm Châu đóng quân ở đây như chờ đợi Ngô Khảo Ký vậy.
Đúng vậy, Lý Thường Kiệt cũng có con đường riêng của mình để nắm bắt tin tức của triều đình.
Con đường này có vẻ chậm hơn Ngô Khảo Ký một vài ngày.
Nhưng vì Ngô Khảo Ký đang đóng quân ở xa tít Kim Môn cảng cho nên lúc hắn quay về Liêm Châu thì còn chậm hơn Lý Thường Kiệt một ngày.
Thì ra Lý Thường Kiệt đã đoán trước đứa cháu này sau khi gây họa sẽ tìm hắn để cầu cứu.
Không nói nhiều lời Lý Thường Kiệt đã đến đây và chờ đợi sẵn Ngô Khảo Ký.
Trên một con thuyền buôn không mấy thu hút ngoài bến cảng Bạch Hải lúc này có hai người đang ngồi đó cả con thuyền lớn chỉ có hai người ngồi đây không một ai khác.
Nhưng xung quanh con thuyền này không thiếu các chiến hạm đang neo đậu dăng kín cả một vùng biển đảm bảo không có một kẻ nào có thể lọt vào trong.
“ Chuyện Tống Kiệt là sao? tên này có năng lực như ngươi? Cũng là được vị đạo sĩ kia truyền thụ?” Lý Thường Kiệt không dài dòng mà đi thẳng vào vấn đề lúc này không có nhiều thời gian giông dài.
“ Ta… hắn….” Ngô Khảo Ký ngơ ngẩn không biết trả lời ra sao.
Bởi vì hắn và Tống Kiệt hoàn toàn không phải học tập từ đạo sĩ nào đó mà chính thức bọn họ là những kẻ xuyên việt đến thế giới này.
— QUẢNG CÁO —
“ Không có chỗ cho thông minh vặt lúc này, ngươi mau thành khẩn trả lời câu hỏi của bá…” Lý Thường Kiệt hết sức nghiêm túc tra hỏi Ngô Khảo Ký.
Lão đang tìm đường để Ngô Khảo Ký thoát thân khỏi mớ hỗn độn này, nhưng trước tien lão phải nắm vững mọi thông tin của Ngô Khảo Ký thì mới có thể đưa ra quyết sách.
“ Đúng Tống Kiệt cũng có năng lực của cháu cũng là từ vị đạo sĩ kia nhưng năng lực của hắn nếu so với cháu chỉ là mười so với một” Ngô Khảo Ký ‘thành thật’ trả lời.
Ngô Khảo Ký không thể nói hắn xuyên không hay giải thích về việc linh hồn hắn hòa nhập cùng linh hồn cỗ thân thể này.
Nói ra sự thật chẳng biết Lý Thường Kiệt có tin hay không nhưng việc lão già này rút đao chém hắn là rất có khả năng.
Vì xét cho cùng việc Ngô Khảo Ký chiếm thể xác cỗ thân thể này thì bản chất không còn là con cháu của họ Ngô, việc Lý Thường Kiệt chém hắn không phải là chuyện không thể xảy ra.
Nếu vậy chỉ có thể để mọi người tiếp tục hiểu nhầm.
Còn về năng lực của Tống Kiệt thì đúng là chẳng ra sao, thông qua thuốc phiện cùng tra khảo phòng tối trong lúc tên này nửa tỉnh nửa mê thì Ngô Khảo Ký sơ bộ nhận định về vị công tử Tống Kiệt tài hoa này.
Nếu so sánh về tài văn chương, thơ phú thì một trăm thằng Ngô Khảo Ký cũng không bì lại được một thằng Tống Kiệt.
Nhưng Tống Kiệt thực sự rất mù mờ về kiến thức khoa học kỹ thuật.
Có thể nói thẳng các môn khoa học tự nhiên tên này nhất khiếu chẳng thông.
Hắn có thể biết công thức chế thuốc nổ đen nhưng lại không biết làm sao để tinh luyện các nguyên liệu cơ bản.
Tống Kiệt có thể biết về đạn pháo nhưng sự thật hắn chỉ hiêu qua loa pháo là một ống trụ rỗng nhét thuốc nổ cùng đạn gang chì.
Loại này kiến thức mới dẫn đến việc Vương gia 10 năm nghiên cứu vẫn chưa thể có được đại bác để sử dụng.
Lại thêm vào nữa tên này biến súng hỏa mai cấu tạo ra sao, tức là biết về vẻ bề ngoài, nhưng nói thật để gã này chế tạo súng hỏa mai có lẽ phải chờ 20 năm nghiên cứu là ít.
Nói trắng một câu về mặt khoa học kỹ thuật tên này cái gì cũng biết nhưng chỉ biết về vẻ bề ngoài mà thôi.
Muốn để tên này chế tạo một thứ gì đó thì hoàn toàn khó khăn vô cùng.
“ A hả, Vậy sao? … Người không tự đánh giá mình quá cao đó chứ” Lý Thường Kiệt hơi bất ngờ nhìn ngắm Ngô Khảo Ký, ông ta có vẻ hơi thiếu tin tưởng a.
“ Cháu còn đang khiêm tốn đâu…” Ngô Khảo Ký làu bàu, hắn là nói thật, Ngô Khảo Ký tuy là một sinh viên y khoa nhưng kiến thức cơ khí , khoa học tự nhiên của hắn rất vững, nhất là trải qua một khoảng thời gian dài vật lộn cùng công tượng ở Bố Chính để thiết kế các mánh móc, động cơ thì lúc này chưa biết nên phân hắn vào ngành nào cho hợp lý, y khoa hay cơ khí kỹ sư.
Thêm vào đó Ngô Khảo Ký còn có Lý Từ Huy hỗ trợ, Lý Từ Huy là dân kỹ thuật cơ khí hàng thật giá thật, những bản vẽ cơ khí con mụ này thiết kế thì Ngô Khảo Ký chỉ có thể nói là ….
Bái lạy mà thôi.
Kể từ đó Ngô Khảo Ký nói Tống Kiệt chỉ không