Lý Từ Huy ánh mắt không mù, nàng có thể nhìn thấy hành động của Ngô Khảo Ký.
Nàng hiểu ý nghĩa của hành động đó là gì.
Lý Từ Huy khá bất ngờ, nói thật nàng tới đây nguyên nhân chính cũng là để tránh đi cái ngột ngạt của xã hội phong kiến gò bó phụ nữ.
Nàng cao điệu mà tới cũng chỉ là thăm dò tính cách của Ngô Khảo Ký một kẻ xuyên việt như nàng.
Còn chuyện nắm quyền Bố Chính thì thực tế có rất nhiều tầng kế hoạch mà nàng chưa nói ra, nhưng cơ bản ý đồ đó chính là nếu Ngô Khảo Ký chỉ là một người tầm thường, không tài năng, không trí hướng, chỉ có dăm ba trò khôn vặt của kẻ xuyên không thì nàng nguyện ý làm chủ nơi này và khống chế Ngô Khảo Ký.
Nhưng bước đầu đã cho nàng thấy rõ, Ngô Khảo Ký cũng không quá tầm thường, ít nhất nàng thấy được đội quân thuần Legion binh đoàn này rất khó bị đánh bại trong thời điểm hiện tại.
Nhưng cái nàng muốn nhìn thấy nhất là những thứ như máy móc hiện đại, hay xi măng cốt thép, hay hỏa pháo đạn dược vẫn thường gặp trong các tiểu thuyết xuyên không thì hoàn toàn không có.
Do đó nàng cũng đang đánh giá lại năng lực của người này.
Theo nàng nghĩ học thức của Ngô Khảo Ký có vẻ không cao và không biết về những thứ kia.
Song tình thế lúc này trở nên rất đáng lo ngại.
Lý Từ Huy nhận ra được con Ngô Khảo Ký tuy có kiến thức này nọ không quá đặc biệt.
Nhưng về mặt tâm ngoan thủ lạt thì con người này không hề kém.
Thậm chí lúc này hắn còn muốn giết nàng để bịt đầu mối.
Một người xuyên việt gặp một người xuyên việt coi như là tha hương người cùng quê gặp nhau.
Chỉ vài câu bất đồng ý kiến, hắn có thể nổi lên sát ý giết nàng.
Lý Từ Huy thực sự cảm thấy sợ hãi, nàng chỉ là đang gắng gượng tâm lý mà thôi.
Lý Từ Huy rất hối hân, đáng lẽ ra nàng không nên lộ ra mình là người xuyên việt, nàng quá không thể tưởng tượng nổi Ngô Khảo Ký sau khi biết được việc này, chuyện đầu tiên hắn muốn làm là hạ sát nàng.
“ Khoan đã Ngô Khảo Ký… ngươi muốn làm gì, mọi chuyện của ngươi ta đã viết ra sách để ở nơi bí ẩn, nếu ta có bất trắc ngươi sẽ lộ tẩy hoàn toàn.
Ngươi…” Lý Từ Huy hoảng hốt lui lại phía sau.
“ Câm miệng ngay….” Ngô Khảo Ký gầm lên giận dữ, hắn rất sợ nàng phát cuồng mà nói ra những thứ không đáng nói hắn không có cách nào khác đành dừng lại.
“ Ta … câm… ta câm, nhưng ngươi không được lại gần, hắn cũng phải đi ra xa…” Lý Từ Huy lẩy bẩy run sợ, nói thật nàng đã ở thế hạ phong rõ ràng.
“ Tước đệ ngươi lùi lại….”
“ Tất cả lui xa 30 bộ…”
Ngô Khảo Ký không còn cách nào khác đành phải ra lệnh cho toàn bộ mọi người lui ra, lúc này hắn cảm giác não mình đã lớn như cái đấu.
Chuyện này xử lý không ổn sẽ dẫn đến hậu quả khôn lường.
Không thế biết cái sách kia nói bậy bạ những thứ gì, nhưng Ngô Khảo Ký chỉ cần biết nếu nó lộ ra thì nửa quãng đời còn lại của hắn sẽ không một ngày yên ổn.
Những người có dã tâm, những kẻ có quyền lực muốn thống trị thế giới này, chỉ cần họ có 1% tin tưởng những gì quyển sách kia nói thì hắn sẽ bị săn đuổi đến cuối đời.
Thế giới này sẽ không có chỗ cho hắn dừng chân.
Đơn giản những kẻ có dã tâm kia tìm hắn có hai mục đích, một là muốn hắn phục vụ cho bọn họ tranh dành thế giới này bá chủ, hai đó là tiêu diệt hắn nếu như Ngô Khảo Ký không quy phục.
Thứ như Ngô Khảo Ký nếu họ không đạt được tất nhiên cũng không muốn người khác đạt được.
Đây là bi ai của kẻ xuyên nếu như bị phát hiện, cho nên, đừng nghĩ xuyên là sung sướng.
Quân đội đã rút lui qua 30 bộ chu vi bán kính lấy Lý Từ Huy làm trung tâm, Ngô Khảo Ký từ từ tiến lại gần.
“ Ngươi không được mang vũ khí…” Lý Từ Huy vẫn rất cứng cựa.
“ Ta không có mang vũ khí, ngược lại ngươi cởi ra chiến giáp, ta nghi ngờ ngươi dấu vũ khí..” Ngô Khảo Ký rất trực tiếp.
“ Cởi… cởi ngay tại đây?” Lý Từ Huy có vẻ hơi không tự nhiên.
“ Phải, ngay tại đây… Tất cả quân sĩ quay đầu đim ai nhìn trộm một tia ta chém chết” Ngô Khảo Ký lớn tiếng quát.
Cả đám quân sĩ không ai dám cãi lệnh nghiêm túc quay đi.
Ngay cả những tên tù binh đang ngồi xổm giơ hai tay sau gáy cũng biết điều mà lê thân đi hướng khác.
“ Công chúa mời…” Ngô Khảo Ký làm thủ thế.
“ Ngươi cũng cởi ra chiến giáp… bản cung nghi ngờ ngươi dấu vũ khí bên trong người” Lý Từ Huy nghiêng nghiêng cái mũi nhỏ đầy thách thức.
Nàng cảm giác được Ngô Khảo Ký cũng có chút kiêng kị những gì nàng bịa đặt.
Không có cách nào khác Ngô Khảo Ký cũng phải tụt xuống chiến giáp của mình mà mặc áo chẽn tiến lên.
Hai người đến cạnh nhau rất gần, họ muốn nhỏ giọng nói chuyện và không muốn người khác nghe thấy.
— QUẢNG CÁO —
“ Bây giờ ngươi muốn sao? Sách kia ở chỗ nào, ngươi thần kinh hay sao có thể nghĩ đến chuyện để thứ này trong tay người khác.
Ngươi ngu ngốc hay đần độn, chỉ có người xuyên mới có thể phát hiện ra người xuyên.
Chỉ cần người có chút đầu óc sẽ hiểu được như vậy.
Ngươi thực sự bị thần kinh” Ngô Khảo Ký nhỏ giọng mà gằn trong cổ, hắn thực sự rất tức giận, muốn đánh ả cho hết cơn bực tức này, nhưng hắn hiểu mình không thể mất bình tĩnh lúc này.
Cần phải đàm phán để tìm phương án toàn vẹn hơn.
“ Ta không có át chủ bài bảo mệnh thì hôm nay liệu sống nổi với tên tâm ngoan thủ lạt ngươi, chỉ giỏi lấy đông hiếp yếu.
Mẹ nó” Lý Từ Huy phù phù chửi , tất nhiên nàng không thể để lộ sách kia là giả.
“ Ít nói nhảm, bớt chửi bậy..
giờ ngươi muốn sao?”
“ Đến lúc này khỏi nói nhiều, Chị đây cũng là người hiểu chuyện… chú với chị phân ra mạnh ai nấy sống không liên quan đến nhau.
Nửa thành Bố Chính Chị quản, nửa còn lại chú em quản.
Những công xưởng gì đó của chú em, một nửa thuộc của chị… rất công bằng sao?” Lý Từ Huy cười đắc ý.
“ Cút, mẹ kiếp đừng tưởng thằng này dễ nói chuyện, con mẹ nó anh mày đây trước khi xuyên cũng là dân xã hội có số có má, con mẹ nó thằng này chưa ngán ai cả, cùng lắm mày tung sách ra, anh mày dẫn quân ra biển lưu vong kiếm cái mảnh đất làm thổ vương là được, còn em gái nhỏ, tự nghĩ xem bản thân đi đâu về đâu”
Ngô Khảo Ký là chém gió, hắn thuần chất là một cái mọt sách sinh viên, làm gì biết dân xã hội đen trắng hay tam thể màu.
Nhưng hắn nghĩ rồi nếu khai ra xuất thân sinh viên y có khi bị bắt nạt, xem ra mượn tạm danh nghĩa anh hùng mạng dọa dẫm.
Lần này đến lượt Lý Từ Huy nhảy dựng mà thầm nghĩ.
“ Thôi xong, quả này chắc chít quá, thảo nào tên này lại tâm ngoan thủ lạt, hóa ra kiếp trước là anh chị xã hội thâm.
Thảo nào Bố Chính chẳng thấy phát triển như trong tiểu thuyết xuyên không, thì ra tên này nào biết những thứ kia… Xong rồi , xong rồi”.
Nghĩ loạn cả lên, nàng hai mắt bắt đầu xoay tròn giảo hoạt.
“ Ô thì ra cũng là người cùng ‘ngành’ với nhau cả, Chị đây cũng là chị hai đất cảng chú em địa bàn hoạt động ở đâu?” Lý Từ Huy bắt đầu chém gió.
“ Thôi xong bỏ mẹ, là dân anh chị Hải Phòng, nghê đâu chị cả một bang, thảo nào tính cách lại hung hăng như vậy, nhưng lúc này địa bàn này là mình mạnh, lo lắng gì đâu.
Hổ đến đây cũng phải nằm, long đến đây cũng phải quỳ” Ngô Khảo Ký âm thầm nghĩ.
“ Cóc ké mà thôi, truyện trước đây không nói nhiều.
Bố Chính chia là không có cửa, Anh trai đây nói cho cô em nghe rõ.
Phân nhau ra mà sống nước sông không phạm nước giếng.
Chính Hòa huyện bên kia sông anh trai nể tình em gái cùng dân xuyên mà nhường cho sinh hoạt.
Biết điều một chút chớ gây chuyện.” Ngô Khảo Ký chỉ qua bên kia sông mà nói.
“ Thành giao” Lý Từ Huy không lưỡng lự đồng ý ngay.
Ngô Khảo Ký ngớ người cảm giác như minh mắc bẫy.
Nhưng mà thôi, kết quả như vậy cũng tạm ổn.
Ngô Khảo Ký gật đầu coi như đồng ý.
“ Ngô Khảo Ký thỏa thuận coi như xong nhưng chị có một chuyện muốn nói với