“ Thành chủ và Công chúa đánh nhau lần hai” Một tên cận vệ quân thì thầm vào tai ai đó.
Một góc khác của kho hàng.
“ Nhanh ra xem Thành chủ lại đánh nhau với Công chúa..
nhanh ra xem” lại đôi nào đó thì thầm..
“ Có ..
bóp bóp như lần trước không…?”
“ Không biết … mau ra coi..”
Đúng thật là hai người lại đánh nhau lần nữa.
Nhưng lần này Lý Từ Huy không đấm đá như lần trước, nàng chỉ cố dùng cầm nã thủ các loại tư thế để khóa tay khóa cổ Ngô Khảo Ký mà thôi.
Vả lại cũng không địa chiến vì ngại bẩn thỉu.
Nhưng không địa chiến thì sức mạnh của Lý Từ Huy chẳng được ba thành, có rất nhiền ngón đòn khóa vật mà đứng không thể thực hiện hiệu quả.
Cho nên kết quả là nàng không thể nào làm gì được con trâu mộng toàn thân cơ bắp Ngô Khảo Ký.
Nhìn từ xa thì cảm giác đúng như Ngô Khảo Ký là một đại hắc ngưu đứng đó còn Lý Từ Huy như tiểu hồng xà bò tới bò lui quấn lấy người đại ngưu vậy.
Nhìn đi nhìn lại vẫn là thấy hai người… ôm ấp quấn quýt nhau thì đúng hơn.
Lúc thì Lý Từ Huy vòng qua sau hai chân kẹp lấy hông của Ngô Khảo Ký sau đó cố xiết cổ, nhưng Ngô Khảo Ký chỉ cần nhẹ nhàng cho một tay chặn cổ là đòn xiết của nàng vô hiệu.
Cho dù Lý Từ Huy cố hế sức bình sinh cũng không thể nào qua được một cửa này.
Một tay còn lại của Ngô Khảo Ký để phòng ngừa Lý Từ Huy chơi trò cẩu xực cắn người.
Khi thì thấy Lý Từ Huy vắt vẻo ôm lấy một cánh tay của Ngô Khảo Ký mà cố bẻ, nhưng nhàng có đu cả người với cân nặng 47 kg cũng chẳng thể làm gì được gì.
Một cánh tay của hắn cũng có thể nhấc bổng được Lý Từ Huy.
Phải nói cỗ thân thể này của Ngô Khảo Ký võ công không có mất đặc sắc, nhưng sức mạnh cơ bắp thì dường như cả Bố Chính chỉ có tên đô con Ngô Đản là có thể sánh ngang mà thôi.
Ngô Khảo Ký rất khỏe, hắn mang trên mình chiến giáp 15 kg mà cũng không quá nhiều gánh nặng, đây cũng chính là một ưu thế tiên thiên của hắn.
“ Ngươi ngươi là con trâu à…” Lý Từ Huy đánh đu sau lưng Lý Từ Huy mà phì phò…thở dốc…
“ Cô đùa đủ chưa… xuống…” Ngô Khảo Ký rất bất đắc dĩ, nhưng hắn đã tìm được cách trị nàng, chỉ cần hắn không ngã xuống thì mọi chiêu trò của Lý Từ Huy vô dụng.
“ Ngươi đừng đắc ý, chỉ là bản cung sợ nơi này bẩn, tìm nơi sạch sẽ nằm xuống bản cung trị ngươi…” Lý Từ Huy không can tâm thở dốc mà gằn gằn…
“ Tôi không rảnh là cái thứ nhất, tôi không dễ dãi là cái thứ hai…” Ngô Khảo Ký cười nham hiểm.
“ Cút….đồ lưu manh…” Lý Từ Huy mặt đỏ bừng bừng…
“ Tôi lưu manh, nãy giờ ai sờ tới sờ lui tôi, cô còn đang vắt vẻo trên lưng tôi đấy… xuống đi..” Ngô Khảo Ký chán nản.
“ Không xuống”
“Xuống”
— QUẢNG CÁO —
“ Không xuống”
“ Xuống ngay…” Ngô Khảo Ký gầm lên…
“ Xấu hổ…” Lý Từ Huy gục mặt che sau gáy của Ngô Khảo Ký mà không dám nhìn ra.
Lúc này Ngô Khảo Ký mới để ý xung quanh đầy cận vệ quân, bọn chúng không dám trực tiếp đứng “ thưởng thức” mà lấp ló thò đầu khắp nơi đang cười đểu nhìn…
“ Cút hết… nhìn cái gì nhìn” Ngô Khảo Ký trợn mắt…
Đám cận vệ thò đầu rụt cổ biến mất dạng.
Ở bên này hai tên vương tử ho khan liên hồi và đang giả vờ bận bịu “nghiên cứu” chiến nỏ.
“ E hèm, chiến nỏ bán 10 lượng một thanh, tổng số 1000, các vị cứ tự nhiên xem xét… tại hạ cáo từ..” Ngô Khảo Ký lên tiếng sau đó vớ lên áo choàng chùm lên đầu Lý Từ Huy.
“ Dịch cho bọn họ hiểu còn gì nữa…”
“ Ồ..”
Lý Từ Huy mở miệng lý nhí dịch một hồi cũng chẳng hiểu mấy tên kia ở xa nghe rõ không.
Chỉ biết thành chủ kéo theo công chúa vắt vẻo trên lưng chật vật cong đuôi chạy khỏi kho hàng.
“ Con gái Đại Việt rất hung dữ…”
“ Đúng thật…”
Hai tên người Mã lẩm nhẩm đưa ra nhận xét của mình.
“ Nỏ này chúng tôi rất cần, tôi đã nhường ngài chỗ chiên giáp cùng vũ khí, lô Nỏ này chúng tôi lấy”
“ Ấy không được , bộ chiến mà thiếu đi vũ khí tầm xa như hổ mất răng… Lô nỏ này chia 5/5 chúng tôi Lavo một nửa.
Xin vương tử thông cảm…”
Ngẫm nghĩ một hồi vương tử Daksamavamca đồng ý.
Hắn nghĩ 500 tay Nỏ thủ này đã tạm sử dụng được rồi.
Hai tên này nhận ra sự cường đại cùng tiện dụng của nỏ thép Genoa.
Thứ nhất độ bền cực cao, thứ hai không quá yêu cầu chất lượng dây nỏ.
Thứ ba bảo quản cực dễ gần như không sợ hư hỏng kể cả đi biển.
Thứ năm đó chính là uy lực lớn.
Nỏ của họ cũng chỉ tầm 30-40 bước chân, Nỏ Genoa này đã tiếp cận 50 bước chân tầm bắn ngang với những chiếc cung sừng chế tạo phức tạp.
Nhưng cung sừng thứ nhất khó bảo quản, trời mưa hoặc đi biển cực dễ hỏng.
Thứ đến đào tạo một cung thủ cần cả mấy năm mới thành thục.
Đào tạo một Nỏ thủ dạng nỏ Gơ Noa này chỉ cần 1 tuần là đã có thể cho xung trận.
— QUẢNG CÁO —
Điểm họ phát hiện tiếp theo đó chính là cơ cấu lên dây tưởng như đơn giản nhưng lại hết sức hiệu quả.
Ví như nỏ lúc nàu là tì báng vào bụng làm điểm tì và dùng lực tay kéo.
Rất mỏi và phức tạp cùng không tiện dụng, Nhưng chỉ kết cấu bàn đạp đơn giản ở lại Nỏ thép này đã biến lên dây nỏ từ cơ cánh tay thành thớ cơ xô hai bên lưng, khó mệt mỏi.
Sự mạnh mẽ của Nỏ Gơ Noa còn ở chỗ khe kẹp mũi tên khiên cho nó có thể bắn ở mọi góc độ, linh họa hơn cả cung tên.
Hai kẻ này cảm thấy nếu thành lập một đội Nỏ thủ tầm 5 ngàn người bọn họ sẽ trở thành bá chủ mọi chiến trường…
Ý nghĩ của hai tên này khá đúng vì lúc này và 3 thế kỷ sau đó ở Châu Âu lực lượng nỏ binh Genoa đang làm sóng làm gió trên chiến trường và không có đối thủ.
Đó là họ chỉ được trang bị cánh nỏ sắt non mà thôi.
Còn hàng fake của Bố Chính dùng toàn là thép, chất lượng còn tốt hơn hàng real.
Kho hàng cách phủ đệ của Ngô Khảo Ký chỉ tầm 200m mà thôi, hắn mang theo Lý Từ Huy vắt vẻo sau lưng chùm kín mặt mà đi về.
“ Chủ nhân đã về…”
“ Chủ nhân ..
đây là” đám nô tì người hầu nhìn thấy một người con gái chùm kín mắt vắt vẻo sau lưng Ngô Khảo Ký thì lấy làm kỳ lạ mà hỏi.
“ Không cần hỏi nhiều, là công chúa… các ngươi chuẩn bị một bộ quần áo nữ nhân mới cùng nước tắp rửa … ở phòng tắm của ta là được…” Ngô Khảo Ký.
Đám nô tì liếc liếc mắt tỏ ra hiểu ý…
“ Các ngươi ánh mắt gì..
nghĩ bậy bạ gì đó…” Ngô Khảo Ký gầm lên.
Đám hạ nân chạy tứ tán.
Ở Ngô gia hạ nhân biết được chủ nhân là người rất quan tâm người khác.
Nếu không vi phạm quy tắc về “ bảo mật’ cùng “trung thành” thì nháo chút chủ nhân vẫn vui ve cười.
Đây là tổng kết trong nửa năm qua của bọn họ.
Chủ nhân càng ngày càng trở nên thân thiện và hòa đồng…
“ Anh anh định làm gì tôi…?” Lý Từ Huy nghe đến phòng tắm, thay đồ, còn là phòng tắm riêng của Ngô Khảo Ký thì hơi hoảng.
“ Cô nghĩ cái gì khùng… làm gì là làm gì… đang yên đang lành cô nổi điên vật lộn, giờ mồ hôi đầy người, chua lét khắm khú… cô cứ định như vậy mà bàn việc xây nhà bên Chính Hòa với tôi….
Đầu óc bớt nghĩ bậy, tôi không thiếu nữ nhân xin đẹp, nảy nở vòng một lớn…” Ngô Khảo Ký thâm trường ý vị.
“ Ngô Khảo Ký tên chết tiệt này….” Lý Từ Huy….
Gầm lên..
“ Á… á… không cắn tai… cô là chó à… nhả ra…”
“ Không nhả…”
“ Mẹ kiếp không thể nói lý với cô…”
Ngô Khảo Ký ném Lý Từ Huy xuống rồi hầm hầm bỏ đi.
Lý Từ Huy ngỡ ngàng trước “nhà tắm” của Ngô Khảo Ký.
Tên này bề ngoài nhìn cục minh thô to kiểu quân nhân nhưng không thể ngờ được phía sau hắn thực sư ăn chơi không thể chịu nổi.
Nhà tắm của Ngô Khảo Ký không hề thua kém những công trình vệ sinh đắt đỏ thời hiện đại.
Nói thật nếu đem so sánh nhà tắm của gia đình Lý Từ Huy kiếp trước với nơi này cũng thấy mặc cảm vô cùng.
Mặc dù kiếp