Sau một lúc do dự, anh quyết định không gõ cửa. Đi xuống dưới làm đồ ăn khuya.Anh không thích ăn đồ ăn được chế biến sẵn.Mùi thức ăn thơm ngon bay khắp lâu dài khiến nó như có hơi ấm cúng. Cũng không khiến cô gái trên lâu tỉnh thức.Anh tự khen tài nấu nướng của mình.- Thật ngon nha.Anh đã xin phép nghỉ làm việc ở quán Bar một tuần để sắp xếp công việc. Nên anh có nhiều thời gian để thích nghi với công việc mới ở lâu đài này. Anh cũng rất tò mò muốn biết chủ nhân của lâu đài này là ai.Ăn xong bữa tối, anh ra ban công hóng gió đêm. Gió thổi mạnh khiến người ta sởn gai óc nhưng lại khiến anh nhớ đến quê nhà. Ở đó cũng mát mẻ như vậy. Trong thành phố rất nóng bức. Đôi khi, không khí quá nóng khiến anh cảm thấy khó chịu.Ngày thứ ba, anh bắt đầu dọn dẹp lại vườn hoa phía trước lâu đài và khu vườn cây xung quanh.Dù buổi sáng nhưng ở trong khu rừng rậm này lại gần giống như ban đêm. Bầu trời âm u. Bởi bị che khuất dưới những hành cây chắc mấy trăm năm rồi.Cánh cửa cuối lầu hai vẫn đóng. Anh không biết là họ có nhà hay là sau khi về lại đi rồi.Mãi suy nghĩ khiến anh cắt phải tay. Kéo cắt tỉa cắt vào sâu thịt của anh. Dòng máu đỏ tươi chảy ra. Mùi máu bay đến mũi của cô gái đang ngủ say.- Máu..Cô lao nhanh xuống lầu vận tốc cực nhanh. Mút lấy tay của anh.Anh kinh ngạc khi có bóng người xuất hiện. Đặc biệt là cô gái đang mút ngón tay đầy máu của anh khiến anh không nghĩ đến được nhiều. Không có một âm thanh bước chân nào vang lên phía sau anh. Anh giật mình nói:- Sao cô ở đây?Cô mới chịu buông ngón tay đang ngậm trong miệng ra:- Tôi là chủ nhân ở đây. Lần sau nên cẩn thận hơn.Ánh mắt tiếc nuối. Nếu người khác cô đã không nghĩ gì uống sạch máu của họ. Cô không muốn anh sợ hãi hay chết đi. Con mồi của cô phải để cô từ từ thưởng thức.Anh lên tiếng:- Tôi tên Hạo Thiên. Còn cô?Cô trả lời:- Mary. Bữa trưa không cần gọi tôi dậy. Anh đi băng tay lại đi. Không cần làm quá nhiều chỉ cần giữ cho nơi đây sạch sẽ là được rồi. Hôm nay, anh có thể tạm nghỉ.Anh nghe cô nói lạnh nhạt nhưng lại đầy quan tâm như một dòng nước nhẹ nhàng chảy vào trong trái tim. Anh chưa từng có một người quan tâm như thế.- Tôi không sao. Tôi có thể làm tiếp.- Tùy anh. Nên cẩn thận hơn.Bóng dáng cô khuất sau cánh cửa lớn.Một ngày làm việc ngoài