- Mie này, xin cô đấy! Cô mau tỉnh dậy đi có được không? - Tôi cứ vô lực mà gào to bên giường cô ấy.
- Ngươi bảo bọn họ ra khỏi đây đi! - Tiếng Kris không to không nhỏ nói như ra lệnh.
- Anh định làm gì? - Tôi ngạc nhiên.
- Để cứu lấy cô gái này! Bây giờ hoặc không bao giờ, ngươi chọn đi!
Kris vừa nói gì? Tôi chẳng hiểu gì hết. Hắn có cách cứu Mie hay sao? Kris là đang bảo tôi tin tưởng vào hắn ư?
- Thế nào? Không muốn sao? - Câu nói của hắn lại cắt ngang mạch suy nghĩ của tôi.
- Mọi người, ra ngoài một chút đi! - Tôi nhẹ giọng nói.
- Ngươi cũng đi luôn chứ?
- Không! Tôi muốn ở đây với cô ấy! - Tôi kiên quyết.
- Tuỳ ngươi!
Không hiểu sao khi nhìn thái độ của Kris, bản thân tôi rất muốn tin hắn lần này.
- Ngươi định làm gì để cứu cô ấy?
Để trả lời cho câu hỏi của tôi, hắn nhe hàm răng của mình ra, để lộ những chiếc răng nanh bén nhọn. Rồi hắn vén tay áo của Mie lên, nhanh chóng cắn vào đó một phát thật dứt khoát. Tôi giật mình :
- Anh làm cái quái gì vậy, Kris?
Hắn ta vẫn im lặng, lần này lại cắn vào cổ và bên cánh tay còn lại của Mie. Tôi thực sự rất tức giận, bản thân nghĩ rằng Kris đang định hút máu cô ấy hay làm gì đó để hãm hại cô. Chẳng lẽ Mie đã chết kia vẫn chưa đủ đáng thương hay sao mà hắn còn định biến cô ấy thành thức ăn nữa chứ? Bản thân đã mất bình tĩnh, tôi toan chạy đến túm lấy cổ áo Kris :
- Anh có dừng lại không? Người cô ấy đã đầy rẫy những vết cắn rồi kìa!
Hắn ta lùi lại phía sau, đang định đánh cho hắn một trận thì dường như tôi vừa nghe được nhịp đập từ trái tim cô ấy, từng nhịp một thật yếu ớt. Tôi có thể cảm nhận được dòng máu nóng trong người cô ấy đang chảy trở lại. Sắc mặt cô