Chui vào một cái động nhỏ tối tăm, Lưu Dã bắt đầu tìm hiểu quyển này điển tịch.
Đây là nơi bí mật nhất của hắn, cất chứa một số đồ dùng mà Lưu Dã tự tay chế tạo. Như kia cung tên, rồi một túi nhỏ độc dược do tự tay hắn đề luyện ra, một số đồ lặt vặt thường ngày hắn đều vứt ở trong này.
Kiểm tra lại mũi tên đã tẩm chất độc, lần trước lượng kia độc đều để giết chết đầu kia đại Trư, thành ra không còn có mấy.
Hơn nữa điên cuồng thời gian hắn đâm vào mắt của đại Trư, khiến mũi tên đều bị cong về một bên, cần hắn nhanh chóng sữa chữa cùng tẩm lại chất độc mới.
- Còn tốt, vẫn còn tại.
Lưu Dã tay vơ lấy lớp đất mịn, cuối cùng cũng lòi đi ra phía dưới túi da.
Này túi da là hắn lột từ đại Trư, nhờ lớp mỡ mà da tỏ ra rất dày cùng chắc chắn, đủ cho hắn bọc một lượng lớn thịt cùng nội tạng của chính nó.
Không phải hắn không muốn đem đống này về nhà, mà nửa đầu Trư đã đủ cho mẫu thân phục dụng trong thời gian tới, phần còn lại hắn vì dùng cho tu luyện, hơn nữa còn có tốt một cái lý do để nàng không phải lo lắng.
Thở ra một hơi, hắn đi ra bên ngoài nhặt nhạnh cành khô, bắt đầu nhóm lửa mà nướng thịt đi ra.
Từ đây cách Diệp thôn cũng khá xa, vì vậy Lưu Dã có thể thoải mái trở lại chính mình, suy nghĩ của một thanh niên nhân hoàn toàn.
Còn như bình thường? Ách! Cái này thì phải tùy tình huống a!
Hắn cũng không muốn Diệp thôn người thấy một hài đồng xử xự khác người, này phần dị nghị, sẽ khiến mọi người sợ hãi hắn.
Lấy ra Quân gia tam kiếm, Lưu Dã bắt đầu xem đến.
Thông qua ánh lửa, hắn cẩn thận từng li từng tí đọc đến những kia dòng chữ kỳ lạ, mà xen kẽ trong đó, là các hình vẽ nhân đang cầm kiếm, múa ra từng đường kiếm kỳ ảo, trông sống động cực kỳ.
Quân gia tam kiếm, như tên gọi của nó, này kiếm pháp phân làm tam kiếm, chủ công phạt cực kỳ mạnh mẽ.
Ngoài tam kiếm chủ đạo ra, nó còn có 5 chiêu thức, nhưng lại dùng để cho tu luyện.
Phần còn lại, thì hết...
Ách! Dù sao Lưu Dã cũng chỉ biết có nhiêu đó a, phần lớn kiếm pháp đều là tối nghĩa cao thâm đồ vật, thành ra giờ đây hắn muốn tu luyện, cũng khó!
- Có lẽ, ta cần phải mạnh hơn, học hỏi nhiều hơn mới có thể xem được cái này bộ kiếm pháp.
Dù sao 3 năm sinh sống, ngôn ngữ cùng văn tự bản địa hắn thì biết một chút, nhưng để hiểu được mấy từ ngữ tối nghĩa, hắn cần có vốn từ ngữ cao thâm hơn mới được.
Nhét điển tịch vào túi áo, thử nghiệm để nó không phát sinh ngoài tình huống rơi đi ra sau khi, Lưu Dã mới bắt đầu thưởng thức thịt nướng.
- Chậc, mùi vị không quá tệ.
Gia vị ở đây không khác kiếp trước là mấy, vì vậy Lưu Dã đã dần quen ở đây cách ăn uống.
Thưởng thức thịt ngon sau khi, hắn mới dập đi ngọn lửa, bắt đầu luyện tập Trụ cột quyền.
Từ khi gia nhập vào 7 điểm Linh hồn, Trụ cột quyền đối với hắn như xe nhẹ đường quen, đơn giản múa vài đường quyền pháp đi ra, cũng có thể theo cơ bản nhất sự hoàn hảo.
Mỗi một quyền, đều có thể hoàn hảo phát ra 10 phần lực lượng của hắn.
Vù vù vù!
Quyền đến quyền đi, như vạn thú bôn tập, dữ dội mà nhẹ nhàng liên miên bất tuyệt không nghỉ.
Này như đối diện địch nhân, không biết có thể đón đỡ được bao nhiêu quyền từ hắn phát ra a!
Dù sao 10 điểm Linh hồn bồi đi vào thân thể sức mạnh, khiến cho Lưu Dã trình độ thân thể, không nói có thể bằng đầu kia dã Trư, nhưng cũng đủ nặng tựa ngàn cân!
Như đánh vào chỗ hiểm yếu...
Hung Yêu cũng lật bàn!
Mà đây, là hắn chỉ mới 3 tuổi mà thôi. Tương lai còn rất dài, như kiếm đủ Linh hồn điểm, thật có thể lật tay xé trời không nói chơi!
Đó là lý do dù cho bằng cách nào đi nữa, Lưu Dã nhất quyết cũng phải đi theo đội đi săn Diệp thôn.
Đây là điểm Linh hồn ban tặng không dứt nha.
Chờ đến buổi trưa sau khi mồ hôi đã thấm ướt y phục, hắn mới thở dài một hơi dừng lại việc múa quyền.
Rất nhanh, hắn theo đường cũ mà trở về Diệp thôn.
Hôm nay nhưng là ngày Diệp thôn thanh niên nhân tụ họp, chuẩn bị cho việc đi săn.
Mùa thu đại Hoang là vậy, lương thực là thứ cần nhất, bao nhiêu đối với bọn hắn cũng sẽ không đủ.
Bởi vì đông sắp đến, Vân Lĩnh thú hoang đều núp bóng, rất khó để có thể tiếp tục đi săn.
Thành ra mùa này, bọn hắn phải tranh thủ.
....
Nửa canh giờ chạy bộ, Diệp thôn đã ngay trước mắt.
Dưới góc nhìn trên cao, Diệp thôn lộ ra rất nhỏ bé, xen lẫn nhà tranh