~~~Tiểu Lam Nguyện cùng Tiểu Cảnh Nghi bị chép phạt năm lần gia quy ở Tàng Thư Các ngay cả cơm tối cũng không ăn, sau khi ra ngoài liền biết cún nhỏ đã bị đưa đi rồi, Tiểu lam Nguyện cùng Tiểu Cảnh Nghi nhẫn nhịn oan ức cả một ngày trời bây giờ không nhịn được nữa, liền trở về phòng nằm khóc.
"A Nguyện, chúng ta đã nuôi cún nhỏ hai tháng trời liền, cún nhỏ liền cứ như vậy bị đưa đi hức hức hức"Tiểu Cảnh Nghi ngồi trên dường, nước mắt ngắn nước mắt dài thi nhau rớt xuống, ấm ức không thôi.
"Cảnh Nghi, Vân Thâm Bất Tri Xứ vốn dĩ cấm nuôi sủng vận, chúng ta cũng không thể trách Hàm Quang Quân được"Tiểu Lam Nguyện chính là vô cùng hiểu chuyện, nhưng tình cảm hai tháng cùng cún nhỏ cũng không thể nói bỏ là bỏ, nhìn Tiểu Cảnh Nghi khóc mà vành mắt của Tiểu lam Nguyện cũng đỏ hoe theo.
Giọng nói chính là vô cùng nghẹn ngào mà cất lời.
Lam Vong Cơ biết hai tên nhóc này chép xong gia quy sẽ bỏ cơm tối, liền dặn đầu bếp để phần đồ ăn, Lam Vong Cơ cầm hộp đồ ăn đứng ở ngoài cửa phòng nghe hai đứa nhỏ thấp giọng thút thít, vô cùng tủi thân vô cùng ấm ức, phải biết đây là lần đầu tiên y làm cho Lam Nguyện ấm ức như vậy.
Y nhẹ nhàng gõ cửa, Tiểu Lam Nguyện vội lấy tay