Đôi mắt hắn trở nên đỏ ngầu, hiện rõ sát khí, tựa hồ như nếu ai muốn đem Lam Trạm đi, liền phải bước qua xác hắn.
"Nguỵ Vô Tiện, Vong Cơ sống là người Lam Gia, chết cũng là người Lam Gia, hôm nay ta nhất định thay trời hành đạo, đánh tan hồn phách của ngươi"Lam lão tiền bối giận đến nghiến răng, gương mặt trở nên vô cùng vặn vẹo, dường như Vong Cơ chỉ cần ở thêm một chút với Nguỵ Anh, lão đây chính là không thể chấp nhận được hình ảnh đứa học trò mà hắn hy vọng nhất ở cạnh một tên ma đầu trời không dung đất không tha giết người không chớp mắt này.
Cô Tô Lam Thị môn sinh, quả thực thành Bất Dạ Thiên đêm ấy chết dưới tay Nguỵ Vô Tiện này không dưới ba trăm.
"Lam Tiên Sinh, người đấu nổi ta sao"Nguỵ Vô Tiện không để vào mắt những người trước mặt này một chút nào, trên tay cầm lên sáo Trần Tình chuẩn bị nghênh chiến, gương mặt một chút ý cười cũng không còn, thay vào đó là một vẻ vô cùng nghiêm túc.
Lam Hi Thần cảm thấy, Nguỵ công tử đã động sát tâm rồi.
Lam Hi Thần chợt cất lời: "Nguỵ công tử, ta có thể vào xem Vong