~~~Vân Mộng Giang Thị_Giang Gia.Chiếc thuyền nhỏ trôi nhè nhẹ trên nước, cảnh đẹp vẫn thế, chỉ là cảnh còn người mất.
Hắn đã không còn là thiếu niên Nguỵ Vô Tiện trong sáng ngây thơ.
Gia môn bị diệt, Giang thúc thúc cùng Giang phu nhân tử trận, Giang Trừng bị hoá đan thú huỷ đi kim đan, ba tháng dưới Loạn Tán Cương , Kim Tử Hiên chết dưới tay Ôn Ninh, thảm sát Cùng Kỳ , chị em Ôn Tình đến Kim Lân Đài thỉnh tội, đại chiến Bất Dạ Thiên.Từng chuyện, từng chuyện xảy ra tựa như từng cái tát thật mạnh vào mặt hắn.
Mọi thứ tựa như một cơn ác mộng, tỉnh giấc, hắn chẳng còn gì cả.
Thứ hắn còn lại, chỉ e là sự tự trách.
Tại sao nhát kiếm ấy không phải đâm vào người hắn, mà lại là Lam Trạm.
Hà cớ gì y phải vậy, phải đỡ kiếm cho hắn.Là y không hiểu, hay cố tình không hiểu đây?Nhưng chuyện này quả là quá hoang đường.Chiếc thuyền nhỏ lênh đênh đến đêm cuối cùng cũng cập bến, đây là một bến thuyền phụ của Giang Gia, thường chỉ có đệ tử Giang Gia mới dùng, những người khác đa phần rất ít qua lại nơi đây.
Hắn thật sự không còn mặt mũi quay về Lam Gia, nhưng để cho Lam Trạm một điều kiện tốt nhất, hắn lại chỉ có thể quay về Giang Gia, nhất định Giang