"Lần này hai người các ngươi chú ý thời gian kĩ cho ta, nghe không? Đừng làm giống lần ở Cô Tô được không?" Ôn Tình bắt lỗ tai hắn, hung tợn nói.
Vốn dĩ chuyện ở Cô Tô Ngụy Vô Tiện không định nói cho Ôn Tình, ngàn phòng vạn phòng lại không phòng được Ngụy Anh nói lỡ, kết quả là hai người ngồi im nghe Ôn Tình giáo dục.
"Đã rõ, Tỉnh tỷ!" Ngụy Anh giơ hai tay phụ họa nói.
Hắn chưa bao giờ cảm nhận được loại tình thân gia đình ấm áp này, thế nên hắn không phản đối những việc mà Ôn Tình làm cho hắn.
Hôm sau, Ngụy Anh cùng Ôn Tình đi gặp Ôn Nhược Hàn.
"Ôn Tông chủ, vãn bối là Ngụy Anh Ngụy Vô Tiện, con của Ngụy Trường Trạch cùng Tàng Sắc Tán Nhân." Ngụy Vô Tiện đối mặt Ôn Nhược Hàn, cúi đầu hành lễ.
"Đứa con của tiểu nha đầu Tàng Sắc kia đã lớn tới vậy rồi sao?" Ôn Nhược Hàn cầm chén thuốc lên, nói.
Nếu tính kĩ thì bối phận của Tàng Sắc Tán Nhân cao hơn những đồng lứa với Ôn Nhược Hàn; nhưng tính cách của nàng hoạt bát, lại đồng thời cầu học ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, Ôn Nhược Hàn si mê võ học, Tàng Sắc Tán Nhân tuy tuổi còn nhỏ nhưng tu vi cao thâm, giao tình giữa bọn họ cũng rất sâu.
Sau khi nghe học kết thúc, Ôn Nhược Hàn từng ngỏ lời mời Tàng Sắc Tán Nhân tới Ôn thị làm khách khanh trưởng lão, nhưng Tàng Sắc Tán Nhân lại thích Vân Mộng Giang thị Ngụy Trường Trạch nên không nhận lời của Ôn Nhược Hàn.
Sau này, Tàng Sắc Tán Nhân liền cùng Ngụy Trường Trạch về Vân Mộng.
Sau đó, Tàng Sắc Tán Nhân cùng Ngụy Trường Trạch kết tóc, Ôn Nhược Hàn cũng ít liên lạc với Tàng Sắc Tán Nhân.
Mấy năm sau, khi nghe được tin hai người gặp nạn lúc đi săn đêm, Ôn Nhược Hàn còn tiếc nuối hồi lâu.
"Ta cùng mẫu thân ngươi có giao tình khá tốt, đủ để nhận một tiếng Ôn thúc thúc của ngươi." Ôn Nhược Hàn buông chén thuốc đã cạn trong tay xuống, nói.
"Ôn thúc thúc.
Nếu Ôn thúc thúc có giao tình khá tốt với mẫu thân, vậy thỉnh Ôn thúc thúc thay phụ mẫu giải oan." Sắc mặt Ngụy Vô Tiện bị thương, nói.
"Giải oan?" Ôn Nhược Hàn hỏi.
"Mấy hôm trước vãn bối ở Loạn Táng Cương tìm được di thể phụ mẫu, vãn bối đã nhờ Cô Tô Lam thị Lam Khải Nhân tiền bối hỗ trợ vấn linh, làm sáng tỏ được chuyện phụ mẫu không phải săn đêm gặp nạn, mà là bị hành hạ đến chết.
Chuyện là..."
"Việc này ta nhận, ta sẽ an bày chu đáo." Ôn Nhược Hàn nghe xong, có chút thổn thức với hai vị bằng hữu cũ.
Giang gia cũng đủ tàn nhẫn.
"Sao rồi? Ôn Nhược Hàn có đồng ý giúp không?" Ôn Tình thấy Ngụy Vô Tiện bước ra, hỏi.
"Đồng ý rồi." Sắc mặt