Một lớp bảo vệ màu xám bao xung quanh người anh.
Có vẻ như hắn không hề bị thương gì cả.
Không chỉ vậy, trên các góc quần áo của hắn thậm chí cũng không có một vết bẩn.
Những nơi đi qua thì bụi bay tứ tung!
Kunhan đứng cạnh Sancho nhìn thấy cảnh, suýt nữa đã lòi con mắt.
Trước kia là một tông sư vô song, được vô số người ngưỡng mộ và kính nể.
Nhưng Kunhan đã từng mang theo người và sử dụng vũ khí hiện đại để giết một số tông sư, vì vậy đối với các cao thủ võ thuật, Kunhan chưa bao giờ quá khiếp sợ như vậy.
Bởi vậy, cho dù biết Trần Thuận đã là Thần cảnh nửa bước rồi, Kunhan cảm thấy nguy cơ tương đối cao nhưng cũng không sợ hãi lắm.
Ngay cả Sancho , người đang ở Thần cảnh nửa bước, Kunhan cũng gọi thẳng tên gã.
Tuy nhiên, lúc này Kunhan thật sự choáng váng.
Vụ nổ vừa nãy có nhiều bom như thế mà lại không gây hại gì cho hắn.
Sao có thể?
Đừng nói là Kunhan .
Cho dù là Sancho, trong mắt hắn ta cũng đầy vẻ khó tin.
Nếu đổi lại là hắn ta ở trong trung tâm vụ nổ thì khả năng sống sót của hắn ta cũng chỉ có 50%.
Không đến Thần cảnh mà phải đối mặt với vụ nổ này thì đúng là chết người.
Hơn nữa, cho dù ở trong Thần cảnh cũng chưa chắc đã nhẹ nhàng được như Trần Thuận.
Sancho lập tức quay đầu bỏ chạy.
Gã biết đến bom còn không khiến Trần Thuận chết được thì quân đoàn lính đánh thuê Cuồng Phong cũng không thể giết được Trần Thuận.
Trước khi bỏ chạy, Sancho còn để lại một câu: “Kunhan , giết hắn đi, tôi sẽ đưa cho cậu 20 triệu đô la Mỹ!”
Patt vốn đang sợ hãi, nhưng sau khi nghe thấy 20 triệu đô thì mắt đột nhiên phát sáng.
Sau đó hắn bóp cò.
Một chùm Hoả Long phun ra.
Thấy Patt nổ súng, các thành viên của quân đoàn lính đánh thuê Cuồng Phong cũng cùng nhau nổ súng.
Vô số viên đạn bay về phía Trần Thuận.
Các tay súng bắn tỉa lớn của quân đoàn lính đánh thuê Cuồng Phong đang bí mật phục kích cũng nhắm vào những điểm quan trọng trên người Trần Thuận mà lần lượt lên nòng.
Ở phía xa, tên lính đánh thuê phụ trách phóng ba-dô-ca cũng đang nhắm vào Trần Thuận.
“Chết tiệt!”
Kunhan thấy Patt nổ súng mà không cần lệnh của mình, tất cả cấp dưới của mình cũng đồng loạt nổ súng thì sợ đến run người.
Kunhan có thể đi đến ngày hôm nay thì cũng không phải kẻ ngốc.
Trước đây hắn ta còn cho rằng Sancho muốn hợp nhất với mình, cùng nhau tiêu diệt một kẻ Thần cảnh nửa bước, nhưng từ tình huống vừa rồi, rất rõ ràng Sancho là kẻ đang bị săn lùng đuổi giết.
Mấu chốt là, sở dĩ hắn ta không sợ cao thủ võ thuật là vì dù võ công của họ có cao cường đến đâu thì họ tránh được đạn, chẳng nhẽ còn chống được bom?
Mặc dù không có được bom hạt nhân nhưng ba-dô-ca với lựu đạn công suất cao và nhiều loại bom khác nhau thì hắn ta có thể có được.
Đây là thứ mà hắn ta dựa vào để đối phó các cao thủ võ thuật.
Nhưng vừa nãy nhiều bom như vậy mà không đe doạ được người đó, đúng là đã làm mới thế giới quan của Kunhan .
Làm mới lại kiến thức của hắn ta về các cao thủ Thần cảnh nửa bước.
Kunhan cũng như Sancho , sau khi biết vụ nổ bom không giết được Trần Thuận thì cũng nhận ra rằng quân đoàn lính đánh thuê Cuồng Phong cũng không thể giết được Trần Thuận.
Đối với 20 triệu đô mà Sancho nói, Kunhan không hề bị cám dỗ.
Có tiền thì cũng phải giữ được mạng mới tiêu được chứ!
Nhưng hắn ta còn chưa ra lệnh thì Patt lại đã nổ súng trước.
Tên ngu ngốc Patt đó mới thật sự là kẻ dám làm bất cứ điều gì vì tiền.
Nhưng lúc này đã quá muộn.
Trần Thuận bước từng bước, vừa nãy anh chống bom, không phải là anh không phát hiện những quả bom đó ở khắp nơi trên đất.
Mà chỉ đơn giản là anh muốn thử xem, với thực lực bây giờ của mình liệu có thể chống lại được những vũ khí có tính phóng xạ mạnh trên trái đất hay không.
Sự thật chứng mình, ít nhất thì những quả bom này không gây hại cho Trần Thuận.
Nếu muốn gây hại cho anh thì có lẽ phải dùng đến thứ vũ khí có tính huỷ diệt mạnh hơn.
Trong thoáng chốc, tất cả các viên đạn đều đổ dồn về phía Trần Thuận.
Anh không hề né tránh.
Tất cả những viên đạn ấy, bao gồm cả những viên đạn của tay súng bắn tỉa có tính sát thương cực mình đều bắn về phía Trần Thuận, nhưng chúng dường như đồng loạt bị dừng lại, sau đó rơi hết xuống đất.
“Ôi chúa ơi!”
“Sao có thể?”
“Hắn ta có còn là người không?”
Tất cả mọi người lập tức sững sờ, cảnh tượng này thật sự xảy ra trong tầm mắt của họ, khiến bọn họ kinh hãi!
“Ra tay với tôi, chết đi!”
Trần Thuận hét lên.
Ngay lập tức mấy chữ này vang vọng khắp cả khu rừng.
Mặc dù đại đa số những người trong quân đoàn lính đánh thuê Cuồng Phong không hiểu tiếng Trung mà Trần Thuận nói, nhưng không có nghĩa là họ không đoán được ý nghĩa của nó thông qua giọng điệu