“Cho cô cơ hội cuối cùng, nếu như cô còn ngoan cố, vậy thì chỉ có thể để cô nếm thử cái gì gọi là nỗi đau thấu xương thôi.”
Người đàn ông trung niên nói với sắc mặt trầm lạnh.
Trong đại sảnh, ngoại trừ bọn họ ra thì còn vài người nữa.
Trong đó, có một đôi vợ chồng, đang quỳ trên mặt đất.
đôi mắt người đàn ông đỏ như máu, móng tay gần như cắm sâu vào trong da thịt.
“Cầu xin gia chủ, tha cho Minh Vy đi.”
Người phụ nữ trung niên xinh đẹp ở bên cạnh ông ta cũng cắn răng, nước mắt không ngừng tuôn ra, thanh âm nghẹn ngào: “Cầu xin gia chủ nể mặt Minh Vy cũng là hậu bối của nhà họ Vương mà tha cho nó đi!”
Người đàn ông trung nhiên nhìn hai người bọn họ, cho dù ông ta đã là thần cảnh cường giả rồi, trong lòng cũng không khỏi dấy lên một sự sảng khoái.
“Anh cả, năm đó anh kiêu ngạo thế nào, thà tự phế võ công toàn thân, cũng không muốn cúi đầu cầu xin tha với tôi, tôi còn tưởng, anh kiêu ngạo từ trong xương cốt, vĩnh viễn không chịu cúi đầu chứ!” Người đàn ông trung niên cười ha ha: “Nếu anh cả đã cầu xin rồi, vậy thì tiểu đệ nể mặt anh, ba ngày, trong vòng ba ngày, nếu như cô ta đồng ý khai báo thành thât công pháp tu luyện của cô ta, giao nó cho gia tộc thì tôi sẽ thả cô ta ra, nếu không…”
Nói đến đây, ánh mắt người đàn ông trung niên chợt thay đổi, lóe qua một tia sắc bén.
“Còn cô nữa, nếu như ba ngày sau, cô vẫn không chịu giao công pháp tu luyện của cô ra, thì tôi không những sẽ khiến cô sống không bằng chết, còn sẽ khiến cho ba mẹ cô, và cô, cầu chết không được, cầu sống cũng không xong!”
Người đàn ông trung niên lại nhìn sang Vương Minh Vy, nói với giọng lạnh lùng.
Vương Minh Vy cắn chặt môi không nói gì.
“Hừ!”
Người đàn ông trung niên hừ lạnh, hất tay bước ra ngoài.
Người thanh niên trẻ tuổi đứng bên cạnh ông ta vội vàng bước theo ra ngoài.
Sau khi nhìn thấy họ đi, thần sắc của Vương Minh Vy cuối cùng cũng thay đổi.
Đôi mắt cương nghị trở nên mềm mại.
Bước nhanh đến trước mặt đôi vợ chồng trung niên, quỳ xuống muốn đỡ họ dậy.
“Ba, mẹ …” Vương Minh Vy nhìn họ, cố gắng kìm nước mắt: “Nếu như không phải con đến tìm ba mẹ, thì cũng sẽ không liên luỵ ba mẹ rồi, đều tại con, đều tại con hết…?”
Vừa nói, khoé mắt vừa không kìm được nước mắt nữa mà trào ra.
“Con à, không trách con, không trách con…mẹ còn tưởng, cả đời này không còn cơ hội gặp được con nữa…” Nhậm Thục Hoa ôm lấy Vương Minh Vy vào lòng mình, ôm thật chặt, khóc không thành tiếng.
Vương Cảnh Huy ở bên cạnh, siết chặt hai tay: “Minh Vy, đều là ba vô dụng, để con lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy, khó lắm mới về được, không những không được tận hưởng sự ấm cúng của gia đình, mà ngược lại còn dâng dê đến miệng hổ!”
23 năm trước, gia tộc ẩn danh họ Vương thay đổi.
Trực tiếp khiến cho người có thiên phú xuất chúng nhất thế hệ trẻ nhà họ Vương, người thừa kế không có gì để tranh cãi của nhà họ Vương lúc đó là ông ta, trực tiếp trở thành phế nhân.
Vì để bảo vệ con của mình, chỉ có thể nghĩ hết mọi cách vứt đi Vương Minh Vy chỉ có mấy tháng tuổi.
Chỉ khi cả bọn họ cũng không rõ Vương Minh Vy rốt cuộc là ở đâu, chỉ có như vậy, mới có thể bảo toàn con của bọn họ.
Kể từ đó về sau, thiên chi kiêu tử trở thành phế nhân.
Vì vợ của ông ta, ông ta thậm chí không dám tự sát, chỉ có thể thoi thóp hơi tàn cho đến giờ.
Để mặc cho Vương Thiên Phong, người đã từng bị ông ta đàn áp đến không ngóc đầu dậy nổi, thấy ông ta là phải tránh, nhưng bây giờ đã là gia chủ đương thời của nhà họ Vương, thực lực đạt đến thần cảnh sỉ nhục mình.
…
….
“Ba, ba nói Vương Minh Vy sẽ thành thực khai báo không?”
Sau khi ra khỏi đại sảnh, người trẻ tuổi đi theo sau Vương Thiên Phong cung kính mà hỏi.
“Lập Hiên à, theo như con thấy, cô ta sẽ thành thực khai báo chứ?” Vương Thiên Phong hỏi ngược lại.
Vương Lập Hiên gần như không suy nghĩ, liền nói: “Cũng như Vương Cảnh Huy vì vợ của ông ta mà không dám tự sát, chỉ cần ông ta chết rồi thì kết cục của vợ ông ta sẽ thê thảm đến thế nào, ông ta biết rất rõ. Vương Minh Vy cũng như vậy, chỉ cần cô ta có tình cảm với ba mẹ mình, cô ta hẳn sẽ biết nên lựa chọn thế nào, cho dù cô ta không sợ chết, không sợ hành hạ, không lẽ cô ta không quan tâm đến ba mẹ mình sao?”
“Theo như con trai thấy, cuối cùng thì cô ta cũng sẽ thành thực khai báo thôi, nhưng trong quá trình này, khó tránh sẽ hơi khó nhằn một chút!”
Vương Thiên Phong nghe xong, trên mặt lộ ra một thần sắc hài lòng.
“Người phụ nữ Vương Minh Vy này, có cơ thể nguyên âm, cô ta chỉ giao công pháp tu luyện ra thôi thì vẫn chưa đủ!” Vương Thiên Phong vừa đi vừa lắc đầu nói.
Vương Lập Hiên nghe xong, sắc mặt mừng rỡ: “Ý của ba là?”
“Cô ta có cơ thể nguyên âm, không những thiên phú tu luyện rất cao, mà càng là người xuất sắc trong việc song tu, luận thiên phú, ba không thể không thừa nhận, mạch của chúng ta quả thực không bằng mạch của bọn người Vương Cảnh Huy, ba sở dĩ có thể tiến vào thần cảnh vào những năm tứ tuần, chính là vì đã cấy máu trong cơ thể Vương Cảnh Huy thông qua bí pháp, nếu không thì hiện tại ba có thể đạt tới Thần cảnh hay không thì còn chưa rõ. Mà nếu như không có những cách khác trợ lực, thì đời này của con, hy vọng vào được thần cảnh có thể nói là mù mịt, cho dù có thể tiến vào thần cảnh bằng nhiều loại tài nguyên khác nhau, vậy thì cũng là chuyện của mấy mươi năm sau rồi, nhưng bây giờ, có Vương Minh Vy rồi thì lại khác, đợi sau khi cô ta đạt tới thần cảnh nửa bước, thì có thể song tu với con, đến lúc đó, khi con xông kích vào thần cảnh, hấp thụ nguyên âm chi lực trong cơ thể cô ta, thì hy vọng thăng lên thần cảnh của con, ít nhất sẽ cao hơn 30%.”
“Cho nên, sau khi cô ta giao công pháp ra, còn phải để cô ta gả cho con! Như vậy, vừa có thể nâng cao hy vọng thăng vào thần cảnh của con, lại có thể cho con một người vợ nửa bước thần cảnh, cho dù con có hấp thụ nguyên âm chi lực của cô ta, thì tương lai cô ta vẫn có thể có hy vọng vào thần cảnh, đến lúc đó, nếu như hai người các con đều là thẩn cảnh, cả nhà họ Vương, ai còn dám nói nửa chữ không với con nữa chứ, cho dù là đám trưởng lão đó, đều phải ngoan ngoãn câm miệng, đừng nói là trong nhà họ Vương nữa, cho dù là ở trong gia tộc ẩn danh, còn ai dám có ý đồ với nhà họ Vương chúng ta, chống đối với chúng ta nữa!” Vương Thiên Phong nói, ánh mắt loé lên.
Kể từ sự thay đổi của nhà họ Vương cách đây hai mươi ba năm, thần cảnh cường giả của mạch Vương Cảnh Huy đã bị bọn họ giết chết hết rồi, nhưng thần cảnh cường giả của mạch bọn họ cũng thân mang trọng thương, đến nay vẫn đang bế quan.
Thực lực của nhà họ Vương kể từ đó trở nên sa sút hẳn, trong gia tộc ẩn danh, khắp nơi chịu phải sự chèn ép của những gia tộc ẩn danh khác.
Nếu như không phải ông ta đã thăng đến thần cảnh, thì tình hình nhà họ Vương, có thể sẽ càng gian nan hơn nữa.
Nhưng ông ta không chút hối hận nào, nếu như không phải vậy, thì ông ta tuyệt đối sẽ không có quyền thế và địa vị như bây giờ, giẫm đạp