”Chuyện gì thế?”
”Gia chủ sao lại biến ra Lôi Long Biến?”
Những người này xuất hiện, không ai không phải cường giả nửa bước Thần Cảnh.
Sau khi đến đây, bọn họ chỉ thấy một người đàn ông mặc trang phục hiện đại màu đen đang đứng đối diện gia chủ cách đó không xa.
Có một Lôi Long bay lên giữa hai người.
Tung ra sấm sét.
Khiến những kẻ nửa bước Thần Cảnh như bọn họ đều cảm thấy áp bức vô cùng, không dám lại gần, sợ bị sấm sét quét đến.
”Đây, chính là sức mạnh của Thần Cảnh đó!”
Những người nửa bước Thần Cảnh này trong mắt đều phát sáng, vô cùng hâm mộ.
”Trần Thuận, cẩn thận!”
Vương Minh Vy thấp giọng nói, không dám quấy rầy Trần Thuận để hắn bị phân tâm.
Dưới sức mạnh của Lôi Long, Vương Minh Vy giờ đã là Luyện Khí Cảnh cũng tương đương với năng lực của tôn sư, nhưng cô ta vẫn cảm thấy thân thể khẽ run rẩy, uy áp của Lôi Long quá cường đại.
”Tiểu tử, nếu ngươi chịu xin lỗi tôi thì tôi có thể suy nghĩ, chuyện hôm nay cứ thế bỏ qua!”
Dưới ánh sáng của Lôi Long, Vương Thiên Phong lúc này vô cùng tự tin.
Tài năng thiên bẩm của hắn ta là sự tồn tại dũng mãnh trong Thần Cảnh.
Lúc này, hắn ta không sợ Trần Thuận chút nào, cũng không lo lắng tài năng trời phú của Trần Thuận.
Sau khi thấy mình đã nắm được tình thế trong tay, Vương Thiên Phong lúc này lại nói.
”Chuyện hôm này không bỏ qua được!” Trần Thuận hừ lạnh một tiếng: ”Ông dám ra tay với người của tôi thì chỉ có con đường chết!”
Nghe được lời này, Vương Minh Vy trong lòng khẽ rung động.
Tuy “người của ta” và ”người phụ nữ của ta” khác nhau vô cùng lớn, lúc này trong ánh mắt của Vương Minh Vy nhìn Trần Thuận vẫn đầy nhu tình như trước.
Nước mắt lay động trong đáy mắt.
”Nếu cậu đã hồ đồ như vậy thì đi chết đi!”
Vương Thiên Phong cũng nổi giận.
Tôn sư không thể để nhục.
Huống hồ hắn còn là cường giả Thần Cảnh.
Là một trong những gia tộc ẩn danh đứng đầu.
Dứt lời, Vương Thiên Phong điều khiển Lôi Long, gào thét bay về phía Trần Thuận.
Tia điện cùng sấm.
”Thấp kém!”
Ánh sáng trong mắt Trần Thuận dâng lên.
”Cho ngươi mở mang kiến thưc, thế nào là sức mạnh chân chính!”
”Cầm Long Thủ!”
Trần Thuận quát một tiếng.
Đối diện với Lôi Long gầm thét theo đến, giống như sắp xé rách hắn ra thành nhiều mảnh, tóm lấy nó từ xa.
Nhất thời, trong không trung, bỗng nhiên xuất hiện một móng vuốt to lớn.
Cào về phía Lôi Long.
”Đây là năng lực thiên phú ư?”
Vương Thiên Phong nhìn móng vuốt to lớn kia, vừa nghe Trần Thuận gọi tên, là Cầm Long Thủ, vừa vặn có thể khống chế được Lôi Long của hắn ta.
Nhưng, tên khống chế thì có là cái gì.
Sau đó sắc mặt của Vương Thiên Phong nhất thời sững sờ.
Lôi Long dường như cảm nhận được uy lực của móng vuốt kia, phát ra một tiếng sấm gầm gừ, sấm sét đan vào nhau, trong phút chốc có chút hỗn loạn.
”Chuyện gì thế?”
Vương Thiên Phong vô cùng kinh hãi.
Sau đó hắn ta liền nhìn thấy.
Lôi Long được biến từ sấm sét có thể hủy diệt mọi thứ của hắn lại bị móng vuốt mà Trần Thuận thi triển ra kẹp chặt cổ.
Nhất thời trong không trung, vô số sấm sét đan vào nhau.
Uy lực bộc phát, trực tiếp làm bay vô số lỗ hổng trên mái nhà.
Trong khoảng thời gian ngắn, đất đá bay mù trời, sấm sét vang dội.
Sau đó mọi người nhìn thấy con Lôi Long đó, bị móng vuốt cào nát vụn.
Cự long được tạo thành từ vô số sấm sét lại bị phân thành vô số tia sét.
Uy thế lại không được lớn như trước nữa.
Sau đó biến mất trong không trung.
Lôi Long còn chưa phát uy đã bị bóp nát một cách mạnh mẽ.
Trực tiếp phản phệ lại Vương Thiên Phong một cách mãnh liệt.
Nhất thời sắc mặt của Vương Thiên Phong trắng bệch.
Mặt cắt không còn giọt máu.
Sau đó.
Phốc!
Trực tiếp phun ra một ngụm máu tưới.
Ánh mắt của hắn ta, gắt gao nhìn chằm chằm móng vuốt khổng lô trong hư không.
”Sao có thể?”
”Sao có thể như vậy?”
”Tôi không tin! Tôi không tin!!”
Trong mắt Vương Thiên Phong hiện lên vẻ điên cuồng.
Các cao thủ Vương giả bị động tĩnh ở đó thu hút.
Có khoảng 7, 8 người là nửa bước Thần Cảnh.
Đây chính là gia tộc ẩn danh lớn mạnh và kín tiếng.
10 gia tộc lớn Thượng Kinh dĩ nhiên là ngoại giới, là thế gia siêu cấp đứng đầu đỉnh Viêm Hạ.
Nhưng dù là vậy bọn họ cũng chỉ là có số lượng tôn sư sắp đạt đến Thần Cảnh nhiều hơn chút thôi.
Thậm chí cường giả nửa bước Thần Cảnh cũng không có nổi một người.
Nhà họ Vương chỉ là gia tộc ẩn danh thôi, hơi tí liền xuất nhiều nửa bước Thần Cảnh như vậy.
Những kẻ nửa bước Thần Cảnh này, lấy ra một người cũng có thể quét sạch ngoại giới.
Bởi vậy có thể thấy, gia tộc ẩn danh cường đại thế nào.
Mà lúc này những kẻ nửa bước Thần Cảnh đều vô cùng sợ hãi nhìn Trần Thuận.
Gia chủ Thần Cảnh của bọn họ thế nhưng lại thua trong tay một người như vậy.
Hắn ta rốt cuộc là ai?
Sao lại cường đại như vậy?
”Ông, còn có thủ đoạn gì không?”
Lúc này, một tiếng nói vang khắp nơi.
Vương Thiên Phong nghe vậy, ánh mắt nhìn Trần Thuận càng hiện lên vẻ điên cuồng.
Tên súc sinh này rốt cuộc là ai?
Sao tuổi còn trẻ đã là Thần Cảnh, đến cả hắn ta cũng không phải đối thủ.
Rốt cuộc là lão quái vật nào có thể bồi dưỡng ra một tên như thế?
”Cậu rốt cuộc là ai?”
Vương Thiên Phong nhìn Trần Thuận, nghiến răng nghiến lợi.
Ánh mắt của mọi người cũng đổ dồn về phía Trần Thuận.
Trần Thuận cười lạnh một tiếng: ”Đã nói sớm rồi, là kẻ giết ông!”
”Nếu ông không còn chiêu nào nữa vậy thì tôi phải tiễn ông lên đường rồi!”
Giọng của Trần Thuận chẳng khác nào đến từ địa ngục.
”To gan, dám nói như thế với…”’
Bảy tám tên nửa bước Thần Cảnh sau khi đến, một