Nam Cung Tiên Nhi khẽ nháy mắt đẹp, mấp máy răng nhỏ, trên dung nhan hoàn mỹ không một tì vết ấy lộ thêm một tia kỳ vọng. Trần Thuận thấy Nam Cung Tiên Nhi quay sang hỏi mình cũng không lấy làm lạ. Vào lúc này, Mạc Ly Đạo lên tiếng: “Tiên tử, nếu như người nào đó thật sự có cách, cũng sẽ không chờ đến bây giờ mới nói.” Lần này, không riêng Mạc Ly Đạo, mà cả Vạn Tinh Vũ cũng hừ nhẹ nói: “Vậy cũng chưa hẳn, có lẽ, là cố tỏ vẻ trầm mặc, để chờ tiên tử chú ý đến hắn đó mà!”
“Ồ? Vậy tôi cũng muốn thử xem, hắn có cách nhìn cao thâm đến đâu, vừa hay để tôi học hỏi thêm!” Mạc Ly Đạo tiếp tục nói.
Rất nhiều lần, thái độ của Nam Cung Tiên Nhi với Trần Thuận có gì đó rất đặc biệt, điều đó khiến Mạc Ly Đạo thấy khó chịu cực kì. Huống chi, trước đó về chuyện thưởng Linh trà, tuy ngoài mặt mọi người không nói gì, nhưng kết quả, thì ai cũng ngầm hiểu, những lời Trần Thuận nói mới là sự thật, còn hắn không khác gì bị đánh thẳng vào mặt. Trong thoáng chốc, ngoại trừ Long Tiềm, ba người Mạc Ly Đạo, những người khác đều nhìn Trần Thuận bằng ánh mắt vui sướng khi người khác gặp hoạ.
Trước đó, mọi người đã đề cập rất nhiều, cho dù Trần Thuận nói kiểu gì, chỉ cần trùng với những gì bọn hắn đã nói, chính là rơi xuống mức tầm thường. Xong, Trần Thuận còn có cách nhìn khác sao? Chắc sẽ không. Bởi vì, mọi cách, đều đã được họ thảo luận qua hết rồi. Lúc này, trên mặt Long Tiềm xuất hiện sự lo lắng nhè nhẹ. Nhưng rất nhanh đã tiêu tan, bởi vì, hắn không thấy trên mặt Trần Thuận xuất hiện chút lo lắng nào, ngược lại mang theo sự khinh thường! Điều này có thể nói lên điều gì? Chỉ có thể nói là vốn Trần Thuận không thèm để ba người bọn họ vào mắt. Quả nhiên, sau một khắc. Chỉ thấy Trần Thuận phớt lờ đám người Mạc Ly Đạo, nhìn về phía Nam Cung Tiên Nhi, từ tốn nói: “Có thể!” Là một đáp án khẳng định! Có thể! Chứ không phải là có khả năng! Long Tiềm có chút ngoài ý muốn, không nghĩ Trần Thuận khẳng định chắc nịch như vậy! Mà đám người Mạc Ly Đạo, chỉ trong chớp mắt trở nên đờ đẫn. Bọn hắn đều nghĩ là, Trần Thuận sẽ dùng một kiểu giải thích nào đó, để thuyết minh tộc người không thể tồn tại song thể chất.
Bởi trên tiên giới, hầu như đều là thường thức! Hơn nữa, không phải chưa từng có người chất vấn, nhưng hầu hết các thí nghiệm đều thất bại! Đừng nói song thể chất, kể cả đơn độc đưa một người bình thường cải tạo thành thể chất đặc thù, bao nhiêu năm qua, tiên giới vẫn chưa đạt được thành công. Duy chỉ có bước tiến triển mới trên phương diện nghiên cứu Linh Căn. Phải đánh đổi một cái giá đắt mới có thể biến một người bình thường không có khả năng tu luyện tạo ra Linh Căn, xong Linh Căn nhân tạo suy cho cùng cũng sẽ khuyết thiếu, so với Linh Căn trời sinh, hoàn toàn không so bì được! Rốt cuộc muốn giành được thành tựu thì phải đánh đổi một cái giá lớn, hoàn toàn tuân theo tỉ lệ thuận. Đám người Mạc Ly Đạo ngây ngốc một hồi, khoé miệng giật giật, hơi muốn cười! Bọn hắn đã dự liệu tất cả mọi tình huống, nhưng lại không đoán được đáp án của Trần Thuận lại vượt xa đáp án bọn hắn dự liệu! Mấu chốt là, lời nói vô cùng đầy đủ.
Mà lại khẳng định rất chắc chắn! Đám người cuối cùng không kìm được lộ ý cười, thật muốn nhìn xem, tiếp theo hắn sẽ làm thế nào xử lí “Cuồng ngôn” này! Thật sự cho rằng Thánh nữ Diệu Dục Lâu, dễ dao động như vậy sao? Mạc Ly Đạo, nhìn về phía Trần Thuận cười lạnh một lần nữa. Bày dáng vẻ xem kịch vui! Muốn chống mắt xem hắn, lát nữa khi phải đối mặt với lời chất vấn của Nam Cung Tiên Nhi, sẽ hoang mang ra sao! Nhưng một lần nữa, tình huống ngoài ý muốn lại phát sinh. Lông mi Nam Cung Tiên Nhi khẽ run! Đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Trần Thuận không nhúc nhích. Một lát sau, Nam Cung Tiên Nhi bỗng hé môi đỏ, ôn nhu nói: “Cám ơn Trần sư huynh đã giải đáp những nghi vấn trong lòng Tiên Nhi!”
Há? Mạnh Lập Hiên còn đỡ một tý. Nhất là đám người Mạc Ly Đạo, Vạn Tinh Vũ, cặp mặt trừng to, bộ dáng khó có thể tin nổi! Vậy...... Cứ như vậy là xong sao? Nam Cung Tiên Nhi không chất vấn? Không những không chất vấn, mà cũng chẳng truy hỏi, vì sao có thể như vậy? Làm sao thế được chứ? Không truy vấn, thì làm sao khiến tên oắt này xấu mặt được? Tuy đáp án của Trần Thuận nằm ngoài dự đoán của hai người bọn hắn, nhưng dưới con mắt của chúng, đấy chỉ là một phương thức trốn tránh khác mà Trần Thuận lựa chọn để tránh lặp lại những quan điểm mà họ đã nhắc đến mà thôi!
Xong, đột nhiên, bao gồm cả Mạnh Lập Hiên ở trong, cùng mấy người khác đều loé lên một ý nghĩ trong đầu. Nhỡ đâu, nhỡ đâu hắn nói thật thì sao? Mấy người đồng loạt nhìn về phía Trần Thuận một lần nữa.
Cho dù là xuất phát từ ý muốn truy hỏi đến cùng hay vì muốn khiến Trần Thuận xấu mặt trước Nam Cung Tiên Nhi, hoặc là vì tình huống có thể xảy ra một phần một vạn kia, nhất quyết phải tìm ra chân tướng, Mạc Ly Đạo tiếp tục cười lạnh thành tiếng: “Trần huynh, nếu đã nói là có thể, nên ngược lại chúng tôi cũng rất hiếu kì, phải làm thế nào mới làm một người có thể tồn tại đồng thời hai loại thể chất đặc thù trên người?” Nếu thật sự có thể làm được như vậy, mấy người cũng không dám tưởng tượng, sẽ khiến tiên giới xảy ra chấn động lớn thế nào!
Muốn biết? Trên mặt Trần Thuận xuất hiện ý cười nghiền ngẫm: “Có thể, lấy mười nghìn Linh Thạch ra đây, tôi sẽ nói