Sau khi tiến vào đường hầm không gian, Trần Thuận lập tức cảm thấy một lực kéo mãnh liệt, Nhưng tình hình này cũng không kéo dài.
Ước chừng một phút sau, Trần Thuận đã cảm thấy không gian chung quanh biến đổi, hai chân của hắn cũng dẫm lên thực địa. Cùng lúc đó, Trần Thuận cảm giác được mấy hố đen đang cuốn tới. Sắc mặt Trần Thuận biến đổi, thân hình khẽ động, lập tức biến mất tại chỗ.
Nhưng một giây sau, Trần Thuận lại cảm thấy da đầu tê dại.
Bởi vì, sau khi hắn dịch chuyển về phía sau, chỗ đặt chân bỗng sinh ra một khe hở hư không.
Mà với thực lực của Trần Thuận cũng suýt chút nữa ngã vào trong cái khe hư không đó.
Còn chưa rơi xuống đất, thân hình Trần Thuận lại lóe lên, khó khăn lắm mới ổn định được.
Nhưng một giây tiếp theo, lại một cơn gió mạnh thổi tới.
Cơn gió mạnh này, hoàn toàn được hình thành từ hố đen.
Cơn gió còn chưa đến mà Trần Thuận đã cảm thấy toàn thân bị thổi đau nhức.
Phải biết, thể phách của hắn đã đạt đến Thần Hải Cảnh hậu kỳ, vậy mà cũng cảm thấy cơ thể sắp bị xé rách.
"Không đúng!"
Trần Thuận lẩm bẩm.
Theo lời của Chân Tiên Kiếm Tông thì nơi đây đang nghênh đón thời kỳ yên bình nhất.
Nếu cỡ này được coi là yên bình nhất thì Trần Thuận gần như có thể đánh cược, lần này, rất có thể số tu sĩ Thông Thần Cảnh đã đi vào sẽ chết hơn một nửa, cuối cùng, còn lại chưa đến một phần mười.
Nếu thật như thế, cũng không có khả năng các đại tông môn vô duyên vô cớ đưa thiên kiêu của tông môn mình vào chịu chết.
Trần Thuận nhanh chóng phát hiện không gian chung quanh hắn bắt đầu trở nên hỗn loạn.
Đồng thời, không gian cũng bắt đầu vỡ vụn thành từng mảng.
Một loạt tiếng gào thét không ngừng truyền đến.
Trần Thuận hừ lạnh một tiếng, thân hình lại khẽ động, cùng với đó cơn gió mạnh cuồn cuộn cuốn đi.
"Mở cho ta!"
Trần Thuận đấm ra một quyền.
Lần này, Trần Thuận cũng không sử dụng chân nguyên mà là lực Hỗn độn đột nhiên bộc phát ra.
Cơn gió mạnh cứ như vậy cuốn loạn ở trong, mở ra một cái lỗ lớn, vọt tới.
Nhưng sau đó Trần Thuận lại gặp phải vô số vòi rồng.
Nói là vòi rồng, nhưng thật ra, vẫn là do hố đen đưa tới, nhìn như vòi rồng. Nhưng một khi bị cuốn vào thì sẽ bị cuốn vào trong hố đen, sẽ rơi xuống khe hở không gian không biết tên.
Không chỉ vậy, Trần Thuận còn phát hiện, chỗ hắn xuất hiện, xung quanh ngoài những tảng đá kỳ lạ đen sì, hình thù kỳ quái thì không có bất kỳ thứ gì khác, không hề có lấy một tia linh khí, có thể nói hết sức hoang vu.
"Ta đã hiểu rồi."
Ánh mắt Trần Thuận đột nhiên trở nên hết sức sắc bén.
Dù hắn che giấu tu vi, dù các cường giả Nguyên Thần Cảnh của tiên giới đều nhìn không ra.
Nhưng tu vi thực sự của hắn lại là Thần Hải Cảnh hậu kỳ, đây là sự thực, sau khi đến Di Khí Chi Địa, đã bị không gian nơi này phân loại được.
Chẳng trách nói, sau khi tiến vào Di Khí Chi Địa thì xác xuất Nguyên Thần Cảnh và Thần Hải Cảnh chết đi cao tới chín mươi phần trăm.
Hiện tại cái mà hắn đối mặt vẫn chỉ là hố đen Thần Hải Cảnh gặp phải mà thôi, nếu là Nguyên Thần Cảnh, e là còn nguy hiểm hơn vô số lần.
Nếu đến nơi này mà không có linh khí bổ sung, lại có hố đen và khe hở hư không không ngừng đánh tới thì có thể khiến ngươi kiệt sức đến chết.
Huống hồ, hố đen có mạnh có yếu, chưa chắc có thể tránh thoát hết.
Sau khi hiểu ra, Trần Thuận nhếch miệng cười lạnh.
"Nhất Khí Hóa Tam Thanh!"
Trần Thuận thản nhiên nói.
Ở đây, bí thuật Nhất Khí Hóa Tam Thanh mới thật sự phát huy tác dụng.
Trần Thuận đứng nguyên tại chỗ, một sinh hai, hai sinh ba.
Nơi đây nhanh chóng xuất hiện chín Trần Thuận.
Mà tu vi thực của Trần Thuận, từ Thần Hải Cảnh hậu kỳ, không