Trần Thuận đứng bên cạnh ao Linh tủy, nghĩ làm sao để bắt được thuồng luồng đen.
Lúc này, sự quan tâm của Trần Thuận đối với thuồng luồng đen lớn hơn ao Linh tủy này rất nhiều.
Một lát sau, Trần Thuận vỗ một trảo về phía xa, một bàn tay hư ảo chợt xuất hiện, kéo thi thể hai tu sĩ đã bị phân thân giết chết lại.
Một Thông Thần Cảnh hậu kỳ, một Thông Thần Cảnh trung kỳ.
Sau khi kéo thi thể lại, Trần Thuận dùng ngón tay điểm một cái.
Đầu ngón trỏ của Trần Thuận lập tức bắn ra một sợi tơ hoàn toàn do linh lực biến thành, sau đó lan ra quấn quanh thi thể.
Trần Thuận tiếp tục dùng tay còn lại điểm một cái.
Một đạo từ lực Hỗn độn lập tức biến thành sợi tơ, bắt đầu kết lưới trong hư không.
Một đạo lực Hỗn độn biến thành hình lưới lớn.
Tất nhiên đó là lúc trước ở khu tam giác Trần Thuận sử dụng chiêu số bắt giữ linh thể tên béo
Nhớ tới tên nhóc béo, Trần Thuận khẽ nhíu mày.
Hắn cũng đã quên mất tên nhóc béo.
Lúc này, tên nhóc béo vẫn đang ngủ say trong Hỗn Độn Châu, vẫn chưa tỉnh dậy.
Nhưng thân thể của hắn lại càng ngày càng cứng lại.
Xem ra, hắn sẽ nhanh chóng tỉnh lại.
Trần Thuận hạ quyết tâm, sau khi bắt được thuồng luồng đen, sẽ ném tên nhóc béo vào ao Linh tủy này, chắc chắn, với công hiệu của Linh tủy, sẽ khiến tên nhóc béo nhanh chóng thức tỉnh.
Sau đó, Trần Thuận bắt đầu lấy tên tu sĩ Thông Thần Cảnh hậu kỳ làm mồi nhử, ném hắn phía trên ao Linh tủy.
Nhưng cũng không ném vào trong ao Linh tủy.
Khi Trần Thuận tiến hành thả câu, thi thể nổi trên ao Linh tủy.
Rõ ràng, Trần Thuận có thể nhìn thấy, trong ao Linh nhoáng lên một bóng đen, nhưng không hề ngoi đầu lên.
"Vẫn rất cảnh giác."
Trần Thuận thản nhiên nói.
Sau đó, hạ thi thể của tên Thông Thần Cảnh hậu kỳ xuống một nửa.
Nhưng lần này, ao Linh tủy không hề có động tĩnh gì.
Hả?
Trần Thuận chuẩn bị kỹ càng, lần này, trực tiếp ngâm thi thể vào trong ao Linh tủy, nhưng vẫn không có gì động tĩnh.
Một lát sau.
"Ta đã hiểu rồi."
Trần Thuận lại cười nói.
Sau đó, hất tay lên, lập tức, thi thể tên Thông Thần Cảnh hậu kỳ bị Trần Thuận văng ra ngoài.
Con thuồng luồng đen sắp hóa rồng này đã có một chút long tính, kiêu ngạo, xem ra là không thèm ăn người chết.
Lúc này, Trần Thuận lại có chút hối hận, sớm biết đã không giết chết hai người đó, để thoi thóp tốt hơn nhiều.
Thần niệm của Trần Thuận tản ra, cũng không phát hiện gần đó có tu sĩ nào khác.
"Cũng không phải là không còn cách."
Trần Thuận lại thản nhiên nói.
Sau đó, nhìn về phía phân thân đứng phía bên kia.
Phân thân hiểu ý.
Vụt một cái, phóng lên khoảng không của ao Linh tủy.
Cùng lúc này, ao Linh tủy bắt đầu có động tĩnh.
Nhưng hình như đã nhận ra mùi nguy hiểm, thuồng luồng đen cũng không tiếp tục thình lình xuất hiện nuốt phân thân như trước.
Phân thân lại hạ xuống thêm một chút, đế giày đã chạm tới mặt ao Linh tủy.
Một bóng đen chợt từ trong ao Linh tủy lóe lên.
Một sức mạnh cường đại đột nhiên bao phủ lấy muốn nuốt chửng phân thân.
Vẻ mặt Trần Thuận vui mừng.
Hỗn độn đã sớm kết thành mạng lưới, nhanh như chớp chụp xuống.
Mà phân thân trên không của ao Linh tủy cũng không hề nhàn rỗi, vỗ một chưởng về phía thuồng luồng đen.
Hình như Thuồng luồng đen cảm nhận được nguy hiểm, lập tức chui xuống đáy ao Linh tủy.
"Vẫn muốn chạy hả, làm sao có thể chứ."
Trần Thuận quát một tiếng chói tai.
Lưới Hỗn độn đột nhiên xiết lại.
Một sức mạnh dũng mãnh đột nhiên truyền đến.
Trần Thuận vội thu lưới, nhưng kết quả lại khiến Trần Thuận có chút thất vọng, cũng không bắt được con thuồng luồng đen này.
Nhưng, trong lưới hỗn độn lại là lưu lại một mảnh vảy rồng.
"Cũng đã sinh ra vảy rồng rồi."
Trần Thuận cầm cái vảy rồng đen như mực đó lên, không những không thất vọng, mà còn càng thêm hưng phấn.
Vảy rồng chính là vật liệu luyện khí tốt.
Có thể nói mọi thứ trên người Chân Long đều có phẩm chất cực cao, vật liệu luyện khí hết sức hiếm có.
Đặt ở vũ trụ, dù vảy rồng hay bàn tay rồng, râu rồng, gân rồng, hoặc là xương rồng , bất kỳ cái gì cũng giá trị hơn trăm triệu linh thạch, còn là loại có tiền mà không mua được.
Nghĩ xong, Trần Thuận lập tức ném vảy rồng vào trong Hỗn Độn Châu, sau đó triệu tất cả phân thân trở về, tập hợp một chỗ, sau đó trực tiếp nhảy vào ao Linh tủy.
Sau khi nhảy vào trong ao Linh tủy, một cỗ linh khí nồng đậm hết sức tinh khiệt không ngừng chui vào thể nội thông qua lỗ chân lông trên khắp người.
Trần Thuận không hề chủ động hấp thu, mà đó là hiệu quả của linh khí Linh tủy tự động tràn lan, hoàn toàn có thể nói là nghịch thiên.
Nhưng giờ đây Trần Thuận tiến vào ao Linh tủy, rõ ràng không phải là vì Linh tủy.
Ao Linh tủy cũng không lớn, diện tích chỉ chừng hai, ba mét vuông, phía dưới, giống như một cái giếng chạy thẳng xuống phía dưới, nhưng cũng chỉ sâu hai ba mét mà thôi.
Sau khi tiến vào trong ao Linh tủy, Trần Thuận không hề nhìn thấy thuồng luồng đen.
Xem ra, sau khi trốn thoát lưới hỗn độn thuồng luồng đen đã bị thương, nên đã ẩn núp.
Một lát sau, Trần Thuận đột nhiên đấm một đấm về một nơi, một nguồn năng lượng cuồng bạo bỗng nhiên bộc phát, hu không đáy ao xuất hiện một vết nứt.
Trần Thuận không hề do dự mà vọt thẳng vào.
Sau khi đi vào, một hơi thở thơm mát truyền đến.
Một bãi bóng không rộng lắm xuất hiện trước mặt Trần Thuận, bên trong, chim hót hoa nở, sáng như ban ngày, đỉnh đầu dường như có mặt trời.
Nhưng sau khi quan sát, Trần Thuận nhận ra đó cũng không phải là mặt trời, mà là một viên dạ minh châu khổng lồ.
Quả nhiên, Long tộc đúng là tham tài, thích thu thập bảo vật
Viên minh châu đó chứa đựng vô số dạ minh châu linh khí, giá trị liên thành.
Mà sau khi Trần Thuận tiến vào không gian này,