“Anh bạn, cậu có thể nói cho tôi biết ba viên Bồi Nguyên Đan này là cậu lấy được từ đâu hay không?”
Thẩm Chi Thu nhìn về phía Trần Thuận, lần này xưng hô và giọng điệu cũng đã thay đổi.
Dù sao có thể thu hoạch được loại Bồi Nguyên Đan cực phẩm này, tuyệt đối không phải là người bình thường.
Vì để đề phòng vạn nhất, Thẩm Chi Thu liền thay đổi thái độ, không ngờ trong thời khắc nhà họ Thẩm đang lo lắng các thế lực mạnh mẽ ở bên ngoài.
“Tôi tự mình luyện chế ra.” Trần Thuận từ tốn nói.
“Cái gì?” Thẩm Chi Thu tưởng chừng như là mình nghe lầm.
Thằng nhóc khoảng chừng hai mươi tuổi ở trước mắt, cậu ta… cậu ta nói Bồi Nguyên Đan cực phẩm này là do cậu ta luyện thành?
Giờ phút này, Thẩm Chi Thu thậm chí cho rằng mình nghe được một câu chuyện rất buồn cười.
Ông ta vốn đã thay đổi thái độ, cho đủ mặt mũi, kết quả không ngờ đến vậy mà Trần Thuận lại lươn lẹo với ông ta. Sắc mặt của Thẩm Chi Thu lập tức đen lại, đây là đang xem nhà họ Thẩm của bọn họ là khỉ mà đùa giỡn à?
“Đã cậu không muốn nói lời thật, vậy thì cứ ra tay đi.”
Thẩm Chi Thu lạnh lùng nói.
Ba viên Bồi Nguyên Đan cực phẩm này, nhà họ Thẩm chắc chắn phải có được.
Về phần quyết định trước đó muốn để cho Trần Thuận có vào mà không có ra, giết gà dọa khỉ, cảnh cáo những gia đình quyền quý ở Giang Châu, Thẩm Chi Thu đã thay đổi tâm tư.
Trần Thuận có thể bỏ ra ba viên Bồi Nguyên Đan cực phẩm, vậy thì giết không được, nhưng nếu như đánh bại hắn để giáo huấn một chút, đó là chuyện cần phải làm.
“Được, nếu như tôi thua tôi sẽ bằng lòng để lại ba viên Bồi Nguyên Đan này, nếu như tôi thắng tôi muốn thuê một khu địa bàn của Thẩm gia thôn để dùng.” Trần Thuận nói chậm rãi.
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Thẩm Chi Thu cũng thay đổi.
Trong ánh mắt nhìn về phía Trần Thuận đã hàm chứa đầy sát ý.
Lại dám đánh chủ ý lên Thẩm gia thôn, quả thật là chán sống rồi!
Chẳng cần biết cậu là ai, đó là điều tuyệt đối không thể.
“Đương nhiên là tôi thuê, tôi có thể giao tiền thuê cho nhà họ Thẩm, đan dược cũng có thể, công pháp cũng có thể, trận pháp cũng có thể.”
Trần Thuận nói tiếp.
Cái này đã để cho sắc mặt của Thẩm Chi Thu hơi dễ nhìn một chút.
Nhưng mà chuyện đó có thể không?
Giường của mình, sao có thể để cho người khác ngủ ngáy.
Địa bàn của Thẩm gia thôn làm sao có thể phân chia cho một người ngoài được.
Huống hồ gì đan dược, công pháp, trận pháp… nếu như không phải lần này Trần Thuận lấy ra ba viên Bồi Nguyên Đan cực phẩm đến để cho Thẩm Chi Thu có một tia tin tưởng, có lẽ là Trần Thuận có thể lấy ra thêm đan dược, Thẩm Chi Thu căn bản cũng sẽ không có bất kỳ lời nói nhảm nào với Trần Thuận.
“Được, nếu như cậu thua, tôi muốn lấy ba viên Bồi Nguyên Đan này, cậu có đồng ý không?” Thẩm Chi Thu hơi suy nghĩ một chút rồi nói.
“Không thành vấn đề!” Trần Thuận thản nhiên nói.
Với thực lực của nhà họ Hà, nhà họ Vương… hắn đã sớm thu thập được dược liệu từ lâu, luyện chế ra mấy lò luyện nguyên đan, bây giờ trong tay của hắn vẫn còn rất nhiều.
Nói gì tới thua, có thể được không, căn bản cũng không tồn tại loại khả năng này.
Trần Thuận chỉ là đang suy nghĩ sau khi ông ta thua, nếu như nhà họ Thẩm nguyện ý dựa theo ước định cho hắn thuê địa bàn của ông ta, đại khái hắn cũng có thể cân nhắc lại cung cấp thêm một phần Bồi Nguyên Đan cho nhà họ Thẩm.
Nếu như dưới tình huống thua nhưng mà nhà họ Thẩm lại không chịu thừa nhận, vậy thì coi như cũng không trách được hắn.
“Được.” Trên mặt của Thẩm Chi Thu xuất hiện vui mừng.
Xem ra là trong tay của Trần Thuận này vẫn còn Bồi Nguyên Đan.
Cho dù không phải là loại có phẩm chất cực phẩm này thì đó cũng có giá trị liên thành.
Lúc này ở xung quanh diễn võ đường của nhà họ Thẩm đã tụ tập đông đảo con em của nhà họ Thẩm.
Nghe nói là hôm nay có một người được phái đến từ gia tộc quyền quý ở Giang Châu, dám đến khiêu chiến nhà họ Thẩm, tất cả mọi người đều đến đây để vây xem kết cục bi thảm của hắn ta.
Dù sao thì gia tộc cũng đã nói muốn để cho hắn ta đến đây mà không có đường về.
Hơn nữa người nhà họ Thẩm sắp xếp người để nghên chiến với lời kêu chiến của Trần Thuận, chính là Thẩm Chi Thu, được xem là cao thủ của võ đạo đại thành. Chỉ chút công phu đã được trở thành chuẩn tông sư, ngày bình thường phụ trách dạy bảo hậu bối, luyện tập võ đạo để bọn họ đau đớn không chịu nổi. Nhưng mà cho dù thân là người của nhà họ Thẩm, bọn họ cũng rất ít khi có cơ hội nhìn thấy Thẩm Chi Thu ra tay, vừa vặn muốn nhìn một chút nhân vật cấp cao của võ đạo đại thành rốt cuộc là một người có quyền pháp lợi hại như thế nào.
“Mời?” Thẩm Chi Thu làm ra một động tác mời với Trần Thuận.
Trần Thuận lại khẽ lắc đầu: “Tôi không muốn đánh bại một người rồi lại đến một người, như thế rất phiền phức. Ông không phải là đối thủ của tôi, kêu chuẩn tông sư của nhà họ Thẩm ra đi.”
Lời này vừa nói ra, toàn trường liền kinh hãi.
Sau đó đệ tử của nhà họ Thẩm ở xung quanh đều bùng nổ.
“Cậu là cái thá gì mà cũng xứng để thấy được tông sư của nhà họ Thẩm bọn tôi.” Trong mắt của bọn họ, chuẩn tông sư, tông sư chính là sự tồn tại mà nhà họ Thẩm cung kính như là thần linh.
“Quả thật quá cuồng vọng!”
… sắc mặt của Thẩm Chi Thu hoàn toàn lạnh xuống.
Sát ý trong mắt phun trào.
Nếu như không phải vì Bồi Nguyên Đan, ông ta thật sự rất muốn lập tức ra tay để giết chết Trần Thuận.
Kể từ sau khi bọn người Trần Thuận xuất hiện, lực chú ý của Thẩm Chi Thu đặt ở trên người của quỷ hợp hoan Ngụy