Nhà họ Thẩm, Diễn Võ Đường…
Người nhà họ Thẩm bất luận là người có thiên phú võ đạo ngày ngày chăm chỉ nghiền ngẫm võ đạo ở thôn của nhà họ Thẩm, hay là người có thiên phú thương nghiệp được sắp xếp làm buôn bán ở bên ngoài, hễ là người của nhà họ Thẩm thì tất cả đều đang ở đây.
Trên đài diễn võ lúc này có một người trẻ tuổi mặc quần áo luyện võ của nhà họ Thẩm đang bị bay ngược ra, lúc còn ở không trung đã phun ra một ngụm máu tươi, bắn thành tia máu.
Trực tiếp bay ra đài diễn võ, người nhà họ Thẩm ở phía dưới lập tức đỡ được anh ta, nhưng sau khi rơi xuống đất người đó đã ngất xỉu luôn!
Mà trên đài diễn võ, một thanh niên trẻ tuổi cả người đầy tà khí đang cười một cách tàn nhẫn.
“Các ngươi tự hào là nhà họ Thẩm chính thống, chiếm cứ đất quý phong thủy thành Thẩm gia thôn, kết quả một đám các ngươi toàn bộ đều là phế vật, một đám rác rưởi!”
Người trẻ tuổi đó nhìn về phía người nhà họ Thẩm đang đứng xung quanh, trong mắt toàn là vẻ khinh thường.
“Thẩm Đào, mày đừng kiêu ngạo, để chị đây tới đánh với mày một trận!”
Trong đám người trẻ tuổi của nhà họ Thẩm, một cô gái hào sảng phóng khoáng nhìn bóng người đang cực kỳ kiêu căng trên đài kia, cắn chặt hàm răng.
Cô ta đứng dậy, mũi chân nhún một cái, bóng hình xinh đẹp bay lên không trung.
Cô ta không thể thoải mái nhảy hơn mười mét trên không giống như chú tư Thẩm Chi Thu, nhưng dựa vào “Lăng không hoạt bộ”, mượn mấy vật kiến trúc làm điểm tựa, dịch chuyển mấy lần, ở không trung tạo ra một đường parabol xinh đẹp, xuất hiện ở trên đài diễn võ.
“Chị Nhu, đánh chết nó!”
“Chị Nhu, dạy dỗ nó cẩn thận vào, cho nó biết thế nào mới là nhà họ Thẩm chính tông!”
“Loại như vậy mà cũng dám tới nhà họ Thẩm chúng ta nghênh ngang, phi, có cái rắm!”
Đám con cháu Nhà họ Thẩm thấy Thẩm Ngọc Nhu xuất hiện trên đài diễn võ, lập tức hưng phấn hò reo.
Võ đạo thiên bẩm của Thẩm Ngọc Nhu rất cao, trong đám cùng trang lứa bọn họ, dù là con gái nhưng cũng có thể đè cho đám nam sinh không dám ngẩng đầu.
Nhưng bởi vì dáng người của Thẩm Ngọc Nhu nóng bỏng, mặt trắng môi hồng, hơn nữa đối xử với người khác cũng tốt nên rất được mọi người yêu thích, là nữ thần trong lòng đám nam sinh, thần tượng trong lòng nữ sinh!
“Ồ là la, là một người đẹp đấy à, nếu anh đây nhớ không lầm, cô em tên là Thẩm Ngọc Nhu, vốn anh đây còn phải gọi cô em là chị chứ nhỉ!”
Thẩm Đào nhìn cô gái xuất hiện ở đối diện, thân hình thướt tha, mặc dù mặc quần áo luyện võ rộng thùng thình cũng không giấu đi được dáng người có lồi có lõm, lại phối hợp với khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp sáng sủa kia nữa, trong lòng hắn ta có hơi rung rinh.
“Mày không xứng!” Dù trong tên của Thẩm Ngọc Nhu có một chữ nhu (dịu dàng) nhưng tính cách lại cực kỳ nóng nảy.
Lúc này cô ta đang lạnh lùng trợn mắt nhìn Thẩm Đào!
“Há há, quan hệ huyết thống của chúng ta rất xa đó…” Thẩm Đào nhìn dáng người nóng bỏng của Thẩm Ngọc Nhu, hai mắt sáng lên như đèn ô tô, ngược lại còn phun ra một câu này.
“Khốn nạn!”
Thẩm Ngọc Nhu nghe xong sao có thể không hiểu được ý của hắn ta, cô tức giận nói.
Sau đó không hề lằng nhằng đấu võ mồm với Thẩm Đào nữa.
Đôi tay linh động di chuyển, quyền nhà họ Thẩm được cô thi triển ra không hoành tráng hùng hồn như nam sinh mà lại nhiều thêm một chút cảm giác mềm mỏng của phái nữ, nhưng bên trong mềm mỏng lại mang theo cứng rắn, đây cũng là nguyên nhân tại sao Thẩm Ngọc Nhu lại cho người ta cảm giác oai phong hiên ngang.
“Con gái xinh đẹp thì nên ở nhà giúp chồng dạy con, luyện võ vất vả như vậy, giao cho đàn ông là được, chờ ba anh đoạt lại vị trí làm chủ nhà họ Thẩm, anh có thể để cô em thành người phụ nữ của anh, về sau thoải mái hưởng phúc là được…”
Trên mặt Thẩm Đào lộ ra vẻ ngả ngớn khinh nhờn, hoàn toàn không để ý tới đòn tấn công của Thẩm Ngọc Nhu.
Nói về quyền nhà họ Thẩm thì hắn ta mới là người tu luyện xuất sắc nhất trong đám đồng trang lứa này.
Thẩm Đào đạp chân phải ra sau, sau đó thân mình giống như tên nhọn rời cung lao thẳng ra trước.
Trong chớp mắt đụng độ với Thẩm Ngọc Nhu.
Chiêu thức giống nhau, quyền pháp giống nhau, va chạm vào nhau.
Trong giây lát hai quyền đụng vào nhau, không khí cũng giống như yên lặng.
Người của nhà họ Thẩm tất cả đều trợn to hai mắt, hy vọng có thể nhìn Thẩm Ngọc Nhu đập bẹp dí tên cặn bã Thẩm Đào này.
Dám mở miệng khinh nhờn nữ thần Thẩm Ngọc Nhu của bọn họ, dám nhục nhã nhà họ Thẩm chính tông bọn họ, quả thực đáng chết.
Thẩm Ngọc Nhu là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ này của nhà họ Thẩm, là người được gởi gắm tất cả hy vọng của bọn họ.
Nhưng mà đáp lại ánh mắt chờ mong của những người nhà họ Thẩm đó là cảnh Thẩm Đào bị đánh bay không có xuất hiện.
Ngược lại là Thẩm Ngọc Nhu, lùi lại hẳn ba bước.
Cái gì?
Trong mắt tất cả mọi người đều là vẻ không thể tin được, ngay cả Thẩm Ngọc Nhu cũng không đánh lại nổi Thẩm Đào sao?
Mà đến cả Thẩm Long Phi, Thẩm Chi Thu đang ngồi ở ghế chủ vị cũng nhíu mày.
Trong đám tiểu bối trẻ tuổi của nhà họ Thẩm xem ra không ai có thể đánh lại Thẩm Đào rồi.
Mà ở trên đài, Thẩm Ngọc Nhu lùi lại ba bước mới có thể đứng vững, lúc này trong đôi mắt xinh đẹp thoáng qua vẻ hoảng sợ.
Dựa vào thực lực Thẩm Đào để lộ ra lúc trước, cô cho rằng cô và Thẩm Đào có thể đánh ngang tay, nhưng không ngờ lại chênh lệch nhiều như vậy.
“Chị gái tốt, chị