Không tốt, sắc mặt Thẩm Đào lập tức thay đổi.
Sau đó lại đến cánh tay khác, một nắm đấm như đại bác nổ ra, âm thanh bùng nổ vang lên trong không khí.
Thẳng đến mặt Thẩm Ngọc Nhu.
Người phụ nữ đáng chết này, cũng dám làm tổn thương đến ta, giờ phút này, Thẩm Đào rốt cuộc cũng không còn bất cứ suy nghĩ thương hương tiếc ngọc nào.
“Không được! Mau tránh ra!”
Đám người dưới sàn đấu vừa nhìn thấy Thẩm Ngọc Nhu tránh né một quyền của Thẩm Đào, hơn nữa, còn đánh trúng Thẩm Đào.
Đám người còn chưa kịp vui vẻ, trong nháy mắt tim lại nhảy đến cổ họng.
Một quyền này, tất cả mọi người đều có thể nhận thấy uy lực mạnh mẽ, cái này nếu như bị đánh trúng mặt.
Thẩm Ngọc Nhu dù không chết cũng sẽ bị đánh đến mức chấn thương sọ não, gương mặt bị hủy hết!
“Không tránh không né, từ dưới lên trên, đánh thẳng vào Nhân Nghênh Huyệt!”
Thẩm Ngọc Nhu cũng bị kinh sợ bởi một quyền này của Thẩm Đào, lúc đầu cô ta định lập tức thoát ra và nhanh chóng thoái lui.
Nhưng mà lúc này, giọng nói kia lần nữa truyền đến tai cô ta.
Thẩm Ngọc Nhu theo bản năng tin tưởng giọng nói này, không hề né tránh, ngược lại đón nắm đấm của Thẩm Đào, tấn công thẳng đến Nhân Nghênh Huyệt của hắn ta.
Lập tức, tất cả mọi người dưới đài cuống lên, tại sao Thẩm Ngọc Nhu không né tránh, lại còn đón lấy một quyền này.
Trải qua màn đối đầu vừa rồi, thực lực của Thẩm Ngọc Nhu không bằng Thẩm Đào đã là chuyện rất rõ ràng.
“Con nhóc này!” Thẩm Long Phi giật mình, Thẩm Ngọc Nhu chính là người có thiên phú nhất trong thế hệ trẻ, tuyệt đối không cho phép xảy ra sai lầm.
Lúc này Thẩm Long Phi muốn ra tay ngăn cản.
“Anh dám!” Lúc này, phía bên phải truyền đến một giọng nói.
Thẩm Long Phi lập tức cảm giác được hai đạo khí thể không hề kém so với mình đột nhiên khóa chặt mình lại.
Khiến ông ta trong lúc nhất thời không dám vọng động.
Thẩm Đào ở trên đài, lúc này cũng đang nhe răng cười: “Thẩm Ngọc Nhu, để cô ngoan ngoãn làm người phụ nữ của tôi cô lại không nghe, còn dám làm tổn thương đến tôi, đây là cô tự tìm!”
Thẩm Đào quát lớn một tiếng chói tai.
Giống như đã thấy cảnh Thẩm Ngọc Nhu bị hắn ta đấm một quyền mất mạng.
Giờ khắc này, trong lòng Thẩm Đào thậm chí còn thầm than một tiếng, đáng tiếc cho một mỹ nhân đẹp như vậy.
Cô ngàn vạn lần không nên, không nên làm tổn thương đến tôi, vậy cô sẽ không có phúc phận này, làm phu nhân tương lai của gia chủ nhà họ Thẩm.
Nhưng trong khoảng khắc tiếp theo, tất cả mọi người đều trở nên sững sờ.
Lấy ánh mắt không thể tin nổi nhìn về phía trên đài.
Thẩm Đào mở to hai mắt nhìn, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Chỉ thấy nắm đấm của hắn ta, dường như đã đụng đến chóp mũi thanh tú của Thẩm Ngọc Nhu.
Chỉ còn cách một centimet.
Thế mà, lại rốt cuộc không thể tiến vào.
Không chỉ như thế, thân hình của hắn ta, lại còn lui ra ngoài thêm mấy bước.
Sắc mặt Thẩm Đào trong nháy mắt đỏ lên, hai tay bưng kín cổ.
Tròng mắt dường như đều sắp trợn ra ngoài.
Tại sao lại như vậy?
Tại sao Thẩm Ngọc Nhu lại có thể bất ngờ đánh trúng huyệt trên người hắn ta?
Nhân Nghênh Huyệt ở phần cổ, cách yết hầu 5 centimet, chính là huyệt vị cực kỳ quan trọng đối với cơ thể con người.
Nếu như không phải sức mạnh của Thẩm Ngọc Nhu không đủ, chỉ cần một chiêu này, hôm nay hắn ta sẽ phải chết ngay trên võ đài.
Phía sau Thẩm Đào trực tiếp toát mồ hôi lạnh cả người.
Lúc này phía sau Thẩm Ngọc Nhu cũng bị mồ hôi lạnh thấm ướt.
Vừa rồi nếu như cô còn có điểm chần chờ… Thậm chí Thẩm Ngọc Nhu không dám tưởng tượng đến một màn kia.
Điều quan trọng nhất chính là, cô thực sự đã làm được?
Sau khi cô nghe được câu nói kia, chỉ là phản ứng theo bản năng mà thôi.
“Tốt!”
“Chị Nhu, dãy dỗ hắn ta đi, xem hắn ta có dám phách lối hay không!”
Lập tức, phía dưới võ đài truyền đến nhưng lời nói cổ động.
Tất cả ánh mắt con cháu nhà họ Thẩm nhìn về phía Thẩm Ngọc Nhu, trong mắt đều tràn đầy sự hưng phấn và cuồng nhiệt.
Ánh mắt Thẩm Long Phi nhìn về phía Thẩm Ngọc Nhu, cũng vô cùng hài lòng.
Đứa cháu gái này, thiên phú so với ông ta tưởng tượng còn tốt hơn, ý thức chiến đấu, nắm bắt thời cơ, đều ngoài dự liệu của ông ta.
Trong nhà họ Thẩm, người có thể đối mặt với một quyền kia của Thẩm Đào, không tránh không né, bình tĩnh tỉnh táo đối mặt, tìm đúng thời cơ, bắt lại sơ hở của hắn ta, cho Thẩm Đào một kích trí mạng, không có mấy người.
Mà lúc này ánh mắt Thẩm Long Đằng đang ngồi bên phải Thẩm Long Phi nhìn về phía Thẩm Ngọc Nhu lại cực kỳ bất thiện.
Ông ta già mới có con, vì vậy, tuổi tác con của ông ta và cháu gái của Thẩm Long Phi không sai biệt lắm, mà Thẩm Ngọc Nhu lại liên tục hai lần đả thương đến Thẩm Đào, quả thực là đáng chết.
Thấy Thẩm Đào còn muốn tiếp tục động thủ, Thẩm Long Đằng mở miệng nói: “Đào nhi, trở về đi!”
Thẩm Đào bị đánh trúng huyệt vị, nếu không phải do lực đạo của Thẩm Ngọc Nhu không đủ, Thẩm Đào sẽ trực tiếp mất mạng tại chỗ, nhưng mặc dù như vậy, Thẩm Đào cũng đã bị thương, với sức mạnh mà Thẩm Ngọc Nhu vừa bày ra, tiếp tục tái chiến, tất nhiên sẽ không còn là đối thủ của Thẩm Ngọc Nhu.
Về phần Thẩm Ngọc Nhu này, đợt lát nữa sẽ xử lí sau.
Đào nhi thích, liền cho đưa nó lên giường đi, nếu không thích, tiện tay giết đi là được.
Thân là phụ thân chuẩn tông sư lên tiếng, Thẩm Đào không còn cự tuyệt, hung hăng nhìn Thẩm Ngọc Nhu một chút: “Dám đả thương tôi, chị chờ đó cho tôi, tôi muốn để chị ở trên giường sống không bằng chết!”
“Mày muốn chết!”