Quách Thiên Uy, Trịnh Bá Nghị và những người khác vô cùng ngạc nhiên!
Tài liệu hộ trang đại trận này Quách Thiên Uy phải thu thập trong mười mấy năm mới tập hợp đủ.
Bọn họ là tông sư hậu kỳ nên hiểu rất rõ về sức mạnh của hộ trang đại trận này. Nhưng, chỉ bằng hai đường kiếm khí tùy ý của Trần Thuận đã trực tiếp khiến hai tầng lá chắn bảo vệ bên ngoài tách ra!
Sao có thể như vậy? Sao anh có thể làm được? Nhưng, cảnh tượng tiếp theo đã khiến bọn họ vô cùng khiếp sợ!
Trần Thuận ở giữa liên tục vung kiếm, phá vỡ từng lớp từng lớp của trận pháp lá chắn bảo vệ, đến tận lớp cuối cùng!
Cuố cùng Trần Thuận cũng dừng lại: “Cho các người nửa ngày để chuẩn bị, nửa ngày sau, giết hết không tha!”
Trần Thuận lạnh lùng nói. Sau đó, dẫn theo Ma La biến mất tại chỗ!
Quách Thiên Uy và Trịnh Bá Nghị lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Trên trán đã đổ một tầng một hôi: “Hóa ra, trong mắt hắn thật sự chỉ là tài mọn mà thôi!”
Quách Thiên Uy có chút thất vọng. Cú sốc mà Trần Thuận mang đến cho ông ta quá lớn.
Sắc mặt Trịnh Bá Nghị vô cùng khó coi, ông ta suy nghĩ một chút lập tức hiểu ra ý của Trần Thuận!
“Quách huynh, đợi sau khi giết được tên này, tôi sẽ gánh chịu mọi tổn thất của anh!” Trịnh Bá Nghị nói.
Trần Thuận, mày đã muốn kéo đến trước mặt người nhà họ Trịnh, vậy tao sẽ cho mày được toại nguyện. Mày quá ngạo mạn rồi. Năng lượng của nhà họ Trịnh ở Thượng Kinh chắc chắn mày sẽ không tưởng tượng được!
…..Thượng Kinh!
Trong một tứ hợp viện cổ. Một ông lão râu tóc bạc phơ, da dẻ hồng hào đẩy cửa bước ra: “Hoan nghênh lão tổ xuất quan!”
“Chúc mừng lão tổ lại tu luyện thêm được một bước!”
Trong tứ hợp viện được bố trí các khu vườn khác nhau, giống như một công viên nhỏ, khiến người khác cảm thấy vui vẻ vì được ngắm cảnh đẹp. Mà lúc này, có vài người đứng ở đây, cung kính cúi người. Nếu như có người ngoài ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra trong những người đang cung kính đứng ở đây không ai không phải là người đứng đầu một phương!
Có người làm kinh doanh, có người là quan chức nhà nước, có võ đạo tông sư….cho dù là ai, đi ra bên ngoài đều có một chỗ đứng nhất định, đều là những nhân vật có thể làm rung động trong lĩnh vực của mình. Lúc này, ai ai cũng vô cùng cung kính.
Sau khi ông lão đi ra, nhìn thấy mọi người đứng đầy trong sân, đây đều là những con cháu thiên kiêu của nhà họ Trịnh ông ta, trong lòng vô cùng vui mừng.
“Đông Dương đâu?” Ông lão nhìn một vòng đột nhiên hỏi.
Trịnh Đông Dương là hậu bối mà ông ta thích nhất, thiên phú gần như được di truyền trên người hắn ta!
“Đông Dương….Đông Dương không có ở Thượng Kinh!”
Người đứng đầu nhà họ Trịnh, Trịnh Bất Tuyệt đi lên cung kính nói.
Những trên trán của ông ta đã có một tầng mồ hôi, cho dù ông ta là tu vi của tông sư trung kỳ nhưng lúc này cũng không thể khống chế được giọng nói đang run rẩy của mình.
Ông ta hoàn toàn không dám nghĩ đến, nếu như sau khi ông lão biết được chuyện của Trịnh Đông Dương sẽ có phản ứng như thế nào.
“Không có ở Thượng Kinh, tên tiểu tử thúi này, rõ ràng muốn thăng cấp thành tông sư chi cảnh trước năm ba mươi tuổi, không chăm chỉ luyện võ mà lại chạy đi đâu chơi rồi?” Ông lão có chút tức giận nói, nhưng trên mặt vẫn là một nụ cười cưng chiều!
“Bẩm lão tổ, một tháng trước Đông Dương đã đột phá tông sư chi cảnh, lão tổ vẫn luôn bế quan, không dám làm phiền lão tổ! Nhưng….” Trịnh Bất Tuyệt vẫn chưa nói xong, đã bị ông lão ngắt lời.
Trên mặt ông lão lộ ra vẻ hưng phấn: “Một tháng trước đã đột phá rồi, tốt, quả nhiên không hổ là hậu bối của Trịnh Kim Sư ta!”
“Hahaha, lập tức gọi nó về Kinh, ta muốn kiểm tra nó!” Trịnh Kim Sư cười nói.
Tu vi của ông ta đã tiến lên một tầng, đã là tông sư đi đến trình độ cao nhất của tông sư đỉnh phong, bắt đầu chạm đến mép của Thần cảnh, đời này có lẽ có thể đạt được thần cảnh. Mà Trịnh Đông Dương, chưa đến ba mươi tuổi đã thăng cấp lên tông sư, không chỉ là tông sư trẻ tuổi nhất của Viêm Hạ hiện tại, hơn nữa, thiên phú của hắn ta rất cao, tương lai cũng có hi vọng đạt đến thần cảnh!
Điều này quả thật chính là chuyện tốt liên tục xảy ra.
Nếu như tương lai nhà họ Trịnh có thể có một thần cảnh, thậm chí ông ta và Trịnh Đông Dương, nếu như hai người có thể cùng tiến vào thần cảnh, Trịnh Kim Sư chỉ cần nghĩ đến chuyện này, cho dù ông ta sống hơn trăm tuổi cũng không khống chế được cảm xúc của mình, hít thở cũng trở nên có chút gấp gáp.
Nếu như đúng như vậy, thì nhà họ Trịnh của bọn họ sẽ trở thành gia tộc lớn nhất trong Viêm Hạ, những gia tộc thần bí kia lúc đối mặt với nhà họ Trịnh bọn họ cũng phải cúi đầu!
“Bẩm…..bẩm lão tổ, Đông Dương đã xảy ra chuyện rồi…” Trịnh Bất Tuyệt vội vàng nói rõ ngọn ngành chuyện Trịnh Đông Dương rời khỏi Thượng Kinh đi xuống phía Nam, khiêu chiến với các vị tông sư, tôi luyện vô địch chi tâm.
Nghe thấy Trịnh Đông Dương lại theo đuổi như vậy, muốn đánh ra được vô địch chi tâm, Trịnh Kim Sư hài lòng gật đầu, Trịnh Đông