Ma Ngân

Manh Mối


trước sau

- Chiến Văn tính vĩnh cửu cấp Ngự Sư chính là giá trên trời nha, không biết sư ca ra giá bao nhiêu? Nhưng đừng mắc quá đó. Hiện tại muội cũng không có bao nhiêu tiền!

Lạc Tuyết Ninh như trước giữ vẻ tươi cười nói, sự thật cùng đúng như thế, vừa mới bồi thường một khoản kim tệ trợ cấp, đó tuyệt đối là một con số khổng lồ.

- Tiền à! Tạm thời thì không cần, ta muốn rất dễ, chính là nguyên bộ tài liệu trở thành Ngự Sư!

Tiêu Hoằng nhẹ giọng đáp lại.

Nghe nói như thế, nét mặt Lạc Tuyết Ninh không có biến hóa gì lớn, một cái Chiến Văn cấp Ngự Sư tính vĩnh cửu, so với nguyên bộ tài liệu cấp Ngự Sư, trên cơ bản là đồng giá trao đổi.

Chưa nói tới ai tiện nghi hơn ai!

Hơn nữa đối với loại Chiến Văn tính vĩnh cửu này, trên cơ bản bất kể lấy đến trước mặt người nào, vĩnh viễn đều là vật quý hiếm. Tuy nhiên, có một điều làm cho Lạc Tuyết Ninh rất khó xử, chính vì nàng cũng không có nguyên bộ tài liệu trở thành Ngự Sư, ít nhất là không có mang theo trên người, nếu từ tổng bộ chuyển tới đây, tối thiểu cần vài tuần lễ.

- Trao đổi! Bản thân muội còn là phi thường cảm thấy hứng thú, chỉ là... muội không có mang theo bên mình. Không biết sư ca có thể chờ thêm mấy tuần được không?

Lạc Tuyết Ninh nhẹ giọng nói.

- Lạc Tướng quân nếu không thể, vậy có thể hay không chuyển nhượng Chiến Văn đó cho ta!

Không đợi Tiêu Hoằng làm ra phản ứng, Mã Khảo bỗng nhiên giành trước nói:

- Trong Tiểu ưng Hào vừa lúc có một bộ tài liệu trở thành Ngự Sư. Nói vậy Quyền Tàng tiên sinh muốn tài liệu này, hẳn là dành cho đồ đệ thì phải?

Tiêu Hoằng không có đáp lại, mà chỉ dời mắt nhìn Lạc Tuyết Ninh, muốn nghe ý kiến của nàng.

Kỳ thật trong lòng Lạc Tuyết Ninh cùng rất muốn Chiến Văn tính vĩnh cửu này. Đúng vậy, thuộc hạ của nàng rất nhiều nhưng có được chiến Văn tính vĩnh cửu cũng không nhiều lắm. Hơn nữa trước mắt cái này có thể thông qua tài liệu liền có thể trao đổi, cơ hội thật sự không nhiều lắm.

Tuy nhiên, Mã Khảo có yêu cầu, Lạc Tuyết Ninh cũng khó mà từ chối. Một là giữa hai người có chút giao tình, hơn nữa lần này hoàn toàn dựa vào Mã Khảo hỗ trợ. Vì thế nếu trực tiếp từ chối, không khỏi có chút rất không thông nhân tình.

- Mã Khảo tiền bối! Đây chính là ngài cố tình cướp bóc nha! Chiến Văn tính vĩnh cửu này là sư ca chuẩn bị cho ta. Tuy nhiên, ngài đã lên tiếng, vãn bối cũng không tiện cự tuyệt. Nhưng việc này còn phải xem ý sư ca ta thế nào. Con người hắn, giao dịch nhưng thực khủng hoảng đó!

Lạc Tuyết Ninh làm ra một bộ dáng không tình nguyện, cũng nhìn lướt qua Tiêu Hoằng, đồng thời ngón tay dưới bàn trà chỉ chỉ vào Mã Khảo, tiếp theo nắm chặt nắm tay lại.

Động tác như vậy, Tiêu Hoằng vẫn là hiểu được, ý là tha hồ chật chém. Thánh điện kỵ sĩ đoàn tuyệt đối là quân đội siêu cấp chủ lực của đế quốc, khẳng định tiền của dồi dào.

- Vậy đa tạ Lạc Tướng quân nhường lại, nhưng không biết, Quyền Tàng đại nhân, thấy thế nào?

Mã Khảo dời ánh mắt nhìn Tiêu Hoằng, cung kính nói.

Có thể được tướng lãnh cấp cao của Thánh điện kỵ sĩ đoàn cung kính như thế, tâm tình Tiêu Hoằng vẵn có chút thinh thích. Tuy nhiên, Tiêu Hoằng cũng sẽ không biểu hiện loại cảm thụ này trên mặt, mà làm ra một bộ dáng phi thường lãnh đạm.

- Ninh nhi này là ta từ thời điểm nàng mặc quần yếm, nhìn thấy nàng lớn lên, quan hệ với nhau hẳn ngài cùng hiểu. Phần giao dịch này nói thật ra, chính là giao dịch nhân tình, mà ta cùng với Mã Khảo ngài dường như cũng chưa hề có qua lại. Bởi vậy, giá cả nhân tình này tự nhiên cũng miễn trừ. Đương nhiên, xem ở mặt mũi Ninh nhi, ta sẽ tiếp tục cùng ngài lựa chọn giao dịch, nhưng cũng hy vọng Mà Khảo ngài có thể xuất ra thành ý!

Tiêu Hoằng gằn từng chừ, trong lời nói tuy rằng bình thản, nhưng chính là làm ra một bộ giọng điệu cao cao tại thượng.

Tuy nhiên, lời này Lạc Tuyết Ninh nghe được lại là thần tình bất đắc dĩ, nàng không nghĩ tới, Tiêu Hoằng dám nói như vậy, phỏng chừng thời điểm Lạc Tuyết Ninh mặc quần yếm, Tiêu Hoằng còn chưa có sinh ra đây.

- Thành ý? Điểm này Quyền Tàng đại nhân cứ yên tâm.

Nói xong, Mã Khảo liền khẽ nói vài câu với trợ thủ bên cạnh.

Đại khái chỉ khoảng nửa tiếng người trợ thủ này quay lại, trong tay mang theo hai cái hộp kim loại màu vàng, một lớn một nhỏ, tiếp theo đặt ở trước mặt Tiêu Hoằng.

Mở ra, Tiêu Hoằng rõ ràng có thể nhìn thấy, trong hộp lớn một chút có đặt một kiện hộ giáp, màu xám đen, mặt trên có chứa Ma Văn màu đen, còn có một cái mũ giáp đen nhánh, nhìn qua có vẻ cổ xưa, kỳ thật đây là vật mới tinh.

Còn bên trong hộp kia lại là hai kiện: hai cái lọ nước nhỏ tinh xảo, đều bằng cỡ ngón cái, bên trong chứa dung dịch, một màu đen, một màu vàng nhạt.

Tuy nhiên, khi Tiêu Hoằng nhìn vào lọ thủy tinh có chất màu vàng nhạt, ánh mắt lại đột nhiên vừa động, nhìn thật quen mắt, không sai, đúng là lọ dung dịch trước đây có đánh dấu X, ngay cả bên trong có chứa chất màu xanh nhạt, đều không sai biệt chút nào.

Hay là, nó có liên quan với tài liệu trở thành Ngự Sư?

Tiêu Hoằng thầm nghĩ trong lòng, nhưng cử chỉ lúc này không nhìn ra một tia khác thường nào.

- Bộ áo giáp này, tên là Hỏa Chích Long Giáp, là dùng da Hỏa Chích Long tạo ra, phối hợp với Ma Văn trên nó, có thể giúp cho thân thể chịu đựng nhiệt độ cực nóng, tránh bị thương tổn, đồng thời năng lực phòng ngự của nó cùng phi thường không tệ, hơn nữa nó rất nhẹ như lông chim. Mặt khác hai lọ dung dịch này, màu đen chính là mật của sấm long biến dị, là linh thú biến dị cấp Ngự Hồn; còn chất lỏng màu vàng nhạt là mỡ của Hắc tinh u!

Mã Khảo giới thiệu, Hắc tinh u là một loại Vũ thú, gần như là đặc sản của Phục Thản Đế Quốc, sinh sống ờ khu vực không lớn, đã bị quân đội khống chế chặt chẽ, mặt khác còn có một khu vực nhỏ thì năm trong cảnh nội Duy Lâm Công Quốc, Tiêu Hoằng không biết cũng là chuyên bình thường, bởi vì Hắc tinh u gần như đã trở thành chuyên dụng của sĩ quan thượng tầng.

- Nếu ngài muốn đưa cho đồ đệ, ta đây chỉ có thể nói, đồ đệ của ngài thật có phúc!

Mã Khảo tiếp theo bổ sung.

Trên thực tế cũng đúng như thế, những tài liệu này, trên cơ bản đều là tài liệu trở thành Ngự Sư đỉnh cấp, tăng thật lớn xác xuất thành công.

Dùng những thứ này đổi lấy Huyết Nhận Chiến Văn, có thể nói Tiêu Hoằng tuyệt đối không lỗ, mà Mã Khảo sở dĩ đưa ra những thứ
quý báu như thế, coi như muốn biểu lộ lòng thành với Quyền Tàng.

Dù sao với đồ đệ của A Di La, toàn bộ Gia Đô liên hợp thể không người nào dám đắc tội.

- Còn không tệ!

Tiêu Hoằng tỏ vẻ tùy ý nói, nhưng trong ngực hắn tim đập bịch bịch. Những thứ này, tuyệt đối là thứ hắn rất muốn.

- Nếu Quyền Tàng đại nhân gật đầu, vậy hợp tác vui vẻ đi!

Mã Khảo tiếp tục cười nói, lời nói cử chỉ, coi như khéo léo.

“Cốc, cốc, cốc...”

Gần như đúng lúc này, bỗng nhiên vang lên một tràng tiếng gõ cửa rất nhỏ, tiếp theo một gã trinh sát viên của Thánh điện kỵ sĩ đoàn chậm rãi bước vào.

- Các vị Trưởng quan, vừa rồi...

Trinh sát viên mới nói ra một nửa, ánh mắt liền nhìn thấy Tiêu Hoằng, câu nói kế tiếp lập tức ngừng bặt.

- Quyền Tàng là sư huynh của ta, không cần băn khoăn, nói thẳng ra đi!

Lạc Tuyết Ninh nhìn trinh sát viên, ra lệnh.

- Dạ, Trưởng quan!

Gã trinh sát viên nói xong, liền trải ra một phần bản đồ phân hình cầm trong tay lên trên bàn trà. Trên bản đồ đúng là đồ hình toàn cảnh một khu vực lớn ở Dã Huấn;

- Trưởng quan! Người xem nơi này!

Trinh sát viên chỉ chỉ sự phân hình đồ hướng chính bắc, cùng chính là Tạp San Thạch Lâm, trong đó ngay chỗ Tạp San Thạch Lâm có một điểm đen mơ mơ hồ hồ, ờ phía dưới một tảng đá lớn.

Nhìn thấy điểm đen trên bản đồ phân hình, Tiêu Hoằng bỗng nhiên hơi híp mắt, biểu tình thoáng hơi đổi. May mà có kính ngũ giác và mật nạ bảo hộ che lấp, nét mặt biến hóa như vậy không người nào phát hiện.

Lạc Tuyết Ninh cùng có vẻ nghi hoặc, nhẹ giọng hỏi:

- đây là cái gì?

Trinh sát viên không có lập tức trả lời, lại lần nữa xuất ra một bộ phóng đại cao thanh khác, đặt ở trước mặt Lạc Tuyết Ninh, phóng đại phía trên bản đồ, chỉ thấy một cái bóng đen đang dừng lại dưới một tảng đá thật lớn, dường như đang chậm rãi đi về hướng tây nam.

- Là hắn, không sai, chính là hắn đoạt đi Duệ cốt!

Lạc Tuyết Ninh bỗng nhiên thốt ra như thế, “bóng đen” này đương nhiên nàng không quên được.

Hiện tại Lạc Tuyết Ninh dường như có phần hiểu được, bóng đen rất có thể chính là thủ phạm giết chết Hách Tề, Tạp San Thạch Lâm dường như chính là nơi ẩn núp của hắn.

- Nhanh chóng thông tri xuống, điều động 50 người trong Thánh điện kỵ sĩ đoàn, tiến hành lục soát toàn phương vị ở Tạp San Thạch Lâm; 100 người khác, tiến hành lục soát ở hướng tây bắc của Tạp San Thạch Lâm!

Lạc Tuyết Ninh phi thường quyết đoán hạ đạt mệnh lệnh.

- Rõ!

Trinh sát viên đáp lại một tiếng, liền đi ra ngoài.

Tiếp theo sau, Tiêu Hoằng cũng không có dừng lại lâu, mang theo hai cái hộp kim loại cùng ba cái trữ kim văn 1000 kim, chậm rãi rời đi.

Tuy nhiên, ngay lúc Tiêu Hoằng vừa mới bước lên Ma Văn Xa, Ma Văn thông tin trong lòng bỗng nhiên truyền đến một tràng rung động.

Là Lạc Tuyết Ninh phát một tin nhắn, nội dung phi thường đơn giản: “Giao dịch ngươi đã đạt được? Ngươi hiểu biết bao nhiêu về bóng đen, có thể hay không nói ra một chút?”

“Là thời điểm bị đuổi giết ta nhặt được, chuyện bóng đen ta thực tình không biết.” Tiêu Hoằng đồng dạng thông qua phương thức tin nhắn đáp lại, giọng điệu có vẻ rất chân thành, nhưng kì thực lại đang nói dối.

Tiêu Hoằng nói dối nguyên nhân rất đơn giản: Tiêu Hoằng biết rõ bóng đen xuất hiện là vì cứu hắn mới để lộ hình tích, nếu hiện tại Tiêu Hoằng nói ra tin tức của bóng đen, Tiêu Hoằng không nghĩ như người khác, với hắn đây là một loại bán đứng.

Bất kể bóng đen rốt cuộc là thiện hay ác, Tiêu Hoằng không phân biệt được, nhưng Tiêu Hoằng có một nguyên tắc, tuyệt không bán đứng đối với kẻ có ân với mình, mặc dù hắn cùng với Lạc Tuyết Ninh có quan hệ cá nhân không tệ, Tiêu Hoàng cùng chỉ có thể thầm nói một câu với Lạc Tuyết Ninh: “Thật có lỗi!”

Ngay lúc này, Tiêu Hoằng cũng có thể nhìn thấy, mấy chục thành viên Thánh điện kỵ sĩ đoàn thân mặc y phục dạ hành đi ra khu ký túc xá số 1, tiếp theo liền biến mất trong bóng tối.

Đối với chuyện này, Tiêu Hoằng cũng không quan tâm, hoặc là nói hắn cùng bất lực, không giúp được gì, cứ yên lặng nhìn xem biến cố đi.

Có ý nghĩ như vậy, Tiêu Hoằng liền trực tiếp lái xe chạy về nhà. Bất kể nói thế nào, giao dịch lần này với Tiêu Hoằng tuyệt đối là một lần thu hoạch lớn siêu cấp. Một cơ hội trở thành cấp bậc Ngự Sư này, đối với Tiêu Hoằng tuyệt đối là một lần kỳ vọng thật lớn.

Quay về đến nhà, Tiêu Hoằng thay đổi trang phục và đạo cụ, kiểm tra đo lường một chút Ngự lực trong cơ thể. Thấy còn có một chút, không để lãng phí Tiêu Hoằng liền mang tới một lọ phấn dung dịch Huyết Luyện cùng với một viên Huyết Luyện Văn Đan, đi vào nhà vệ sinh, chuẩn bị tu luyện coi như kiểm tra đo lường một chút hiệu quả của dung dịch Huyết Luyện một thế hệ mới.

Đổ đầy nước ấm vào trong bồn tắm lớn, cho vào phấn dung dịch Huyết Luyện thế hệ mới. Trong nháy mắt nước ấm trong suốt liền biến thành màu đỏ thẫm, mùi tài liệu hỗn hợp cùng theo đó tràn ngập trong nhà vệ sinh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện