Ma Ngân

Nghịch Tập! (7)


trước sau

Mệnh lệnh của Lặc Mỗ tuyên bố ra, lại nhìn quân đoàn Liệp Ưng khổng lồ đồng loạt thúc đẩy, công việc lập tức bận rộn hẳn lên. Mỗi một khẩu trọng pháo Ma Vấn đều nhắm về hướng quân đoàn Bối La tiến tới. Binh sĩ Liệp Ưng cầm khiên nặng bằng hợp kim ngay ngắn lắp đặt công sự tại bốn phía của Cứ điểm số 7.

Ở bên trong phòng tuyển do sư đoàn 19 của để quốc cai quản, giờ khắc này mọi người tất nhiên có thể thông qua màn hình nhìn thấy tình huống tại cứ điểm số 7 của Long Liệt Tinh, trong nháy mắt đã trở thành một thành lũy công thủ siêu cấp.

Mà các loại vũ khí Ma Văn hạng nặng đã được bày ra. Bên trong hộ giáp bằng hợp kim, một thanh súng trường Ma Văn dài ngoằng thò ra hướng về chính nam.

Thực hiển nhiên chỉ cần quân đoàn Bối La dám bước vào tầm ngắm thì hậu quả tuyệt đối không thua chút nào so với mặt độ đả kích của Xích Anh Chiến Văn.

-Thể... Thể này thì quân đoàn Bối La còn muốn giao chiến trực diện sao?

-Giao chiến trực diện với ta hóa ra là tìm đường chết à?

Mọi người trong sư đoàn thứ 19 của để quốc đều nói khẽ. Không nghi ngờ gì nữa, giờ khắc này toàn bộ quân đoàn Bối La khiển cho bọn họ có cảm giác không thể cân nhắc nổi.

Ở bên trong bộ chỉ huy, A Mình Tả cũng đang nghiêm mặt nhìn cảnh tượng trước mắt. Cứ điểm số 7 đã phòng thủ kiên cố, tiến có thể tấn công, lui có thể phòng thủ, không hề có sơ hở nào đáng nói, bây giờ còn đánh gì?

-Quân đoàn Bối La này có đầu có bệnh rồi. Lúc thời cơ tốt nhất thì không đánh, giờ người ta phòng ngự tới mức này rồi mới tới đánh, không phải là ngại sống quá dài sao?

A Mình Tả nói khẽ.

Bí thư quân cơ ngồi một góc cũng gãi gãi đầu, vẻ mặt mê mang. Chỉ nhìn quân đoàn Bối La vẫn bảo trì tốc độ cao lao thẳng về phía trước, áp sát về hướng cứ điểm số 7, làm cho người ta có cảm giác dường như sự phòng ngự của Cứ điểm số 7 không hề có quan hệ với bọn họ vậy.

-Đến đây đi, đến đây đi.

Lặc Mỗ nhìn hình ảnh quân đoàn Bối La đang không ngừng tới gần, hai mắt tỏa ra chút âm lành và đắc ý.

-Các đơn vị chú ý. Đưa phạm vi cảnh giới lên 50km, chuẩn bị chiến đấu cơ Ma Văn, đợi quân đoàn Bối La tiến vào khu vực này liền đả kích lượt đầu, sau đó hoàn toàn tiến vào trạng thái chiến đấu, tranh thủ ngay lần đả kích đầu khiển quân đoàn Bối La trọng thương, báo thù cho doanh thứ 6 và thứ 7 của chúng ta.

Lặc Mỗ ra lệnh.

Có thể nói, giờ khắc này trận chiến sắp xảy ra Long Liệt Tinh đã trở thành tiêu điểm, ít nhất là đối với sư đoàn thứ 19 của để quốc này.

Bọn họ dường như có thể cảm nhận được, tiếp tới đây sẽ là một màn gió tay mưa máu.

Giờ khắc này mọi người như ngừng hô hấp.

Nhưng ngay khi trái tim mọi người đều đã tới cổ họng, chuẩn bị lưu ý trận chiến thảm thiết phía sau thì kết quả là vào thời khắc đó, khi quân đoàn Bối La chỉ còn cách Cứ điểm số 7 80 cây số, bọn họ lại chậm rãi ngừng lại. 4 khung máy móc Ma Văn từ từ rơi xuống đất. Theo sát sau đó là hai chiến Ma Văn vận binh hạm.

-Dừng, sợ rồi sao?

Thấy quân đoàn Bối La vọt tới nửa đường liền dừng lại, mọi người đã hoàn toàn không hiểu nổi, rốt cục quân đoàn Bối La muốn làm gì. Từ tn thức quân sự của bọn họ mà phán đoán thì chuyện này quả thực không hề đúng mực.

Nó làm cho người ta cảm thấy quan chỉ huy dường như là một người không quả quyết, tiến công ngập ngừng, lo trước lo sau.

Lặc Mỗ ở bên trong Cứ điểm số 7 nhìn thấy quân đoàn Bối La dừng lại ở cách đó 80 cây số cũng không khỏi hơi bất ngờ. Sợ hệ thống phòng ngự siêu cấp của Cứ điểm số 7 rồi sao?

Tuy nhiên có chuyện khiển Lặc Mỗ cảm thấy khó chịu, đó là vị trí của quân đoàn Bối La khiển quân đoàn Liệp Ưng khá không thoải mái, muốn phản kích thì hơi xa, nếu thực sự sơ suất thì lại khó rút lui. Mà ở tại chỗ không nhúc nhích thì lại thấy đối phương như gần trong tầm mắt vậy.

-Ta thật muốn nhìn một cái xem quân đoàn Bối La này rốt cục muốn chơi trò

gì? ^

Lặc Mỗ nhìn màn hình, thì thào tự nhủ.

Lại quay trở lại quân đoàn Bối La, Tiêu Hoằng vốn cũng không để ý tới việc mọi người nghĩ gì về mình, mang theo mặt nạ long giáp đứng trên boong tàu Đại Hùng Hào, cũng thông qua kính viễn vọng Ma Văn nhìn về phía trước, chỉ thấy mờ mịt một vùng mà thôi.

-Báo cáo Trưởng quan, số liệu môi trường và phương vị đã thăm dò xong.

Đúng lúc này, một nhân viên công tác đi tới cạnh Tiêu Hoằng báo cáo, cũng

mang mặt nạ hô hấp.

Thông qua màn hình, Tiêu Hoằng nhìn tư liệu trước mắt, toàn bộ đều nói về khoảng cách, hướng gió và độ ẩm không khí, thăm dò kỹ càng tỉ mỉ phi thường.

-Đem tư liệu này cho Mạc Huyền, cũng nhanh chóng khởi động súng trường Cự Liên. Nói cho người lái khung máy móc Ma Văn là những thứ không dám thử nghiệm tại Vũ Nhuận Tinh đều có thể thực hiện ở đây.

Tiêu Hoằng ra lệnh.

Sau một lát, theo lệnh của hắn, chỉ thấy trong hai chiếc chiến hạm vận tải Ma Văn, bốn xe vận chuyển đã được ngụy trang chậm rãi di chuyển ra khỏi vận binh hạm. Chỗ thùng đựng hàng đã được cải tạo thành một hộp cơ giới khổng lồ, cũng tỏa ra ánh hào quang lấp lánh.

-Đây là?

Người trong phòng tuyển của sư đoàn thứ 19 của để quốc nhìn thấy bốn chiếc xe vận chuyển quỷ dị từ từ đi ra thì không kiềm chế nổi mà thốt lên, trong ánh mắt tràn ngập nghi hoặc. Hiện giờ bọn họ hoàn toàn ngẩn ra, không biết là quân đoàn Bối La rốt cục đang làm trò gì.

Lặc Mỗ ở bên trong Cứ điểm số 7 cũng càng nghi hoặc hơn. Nhưng có thể khẩng định là quân đoàn Bối La dường như
không phải bày đặt âm mưu quỷ kể ngầm gì.

-Ra lệnh, toàn bộ đoàn tiến vào trạng thái cảnh giới, lúc nào cũng chuẩn bị ứng đối cho tốt.

Lặc Mỗ ra lệnh.

Nhưng đúng lúc này khi bốn chiếc hộp cơ giới đã từ từ mở ra, sau đó chậm rãi triển khai. Súng trường Cự Liên khổng lồ lộ ra phần báng súng.

Đồng thời bốn chiếc xe Ma Văn vận chuyển cũng đã truyền số liệu thu thập trước đó, trải qua xử lý vào trong khung máy móc Ma Văn bên cạnh.

Lại thấy khung máy móc Ma Văn lúc này đứng thành một loạt, đồng thời rút súng trường Cự Liên ra, nhắm về phía hướng Cứ điểm số 7 ở cực xa. Đợi xe vận chuyển Ma Văn hoàn thành công tác ngắm bắn, bốn khung máy móc Ma Văn đồng loạt bóp cò súng.

Ầm ầm ầm ầm.

Cùng tới tiếng động đinh tai nhức óc, bốn luồng đạn năng lượng hình xoắn ốc bắn thẳng về phía chân trời. Lực xoáy rất mạnh trực tiếp cuốn thành một cơn lốc cát, từ xa nhìn lại giống bốn con cự long bằng cát vàng đuổi theo đạn năng lượng màu lam.

- Đó... Đó rốt cục là thứ gì?

Lặc Mỗ nhìn thấy cảnh này vẻ mặt đã đại biển, người đứng bật dậy, ánh mắt tràn ngập kinh hãi.

Không đợi Lặc Mỗ ra lệnh, bốn luồng đạn năng lượng đã tới gần Cứ điểm số 7, đồng thời oanh kích vô cùng chuẩn xác lên trên Cứ điểm số 7.

Rầm rầm rầm.

Tiếng vang đinh tai nhức óc truyền ra. Nhìn lại phía trước Cứ điểm số 7, bốn luồng sáng lóng lánh vô cùng chói mắt bùng lên. Mặt đất lúc này cũng chấn động theo, không thua gì động đất cấp bảy, thậm chí những nơi gần đó cũng bắt đầu xuất hiện vết nứt.

Ngay sau đó, đợi khi ánh sáng tan đi rồi, nhìn lại Cứ điểm số 7 phòng ngự vô cùng cần mặt, hộ giáp bằng hợp kim trên đỉnh chóp đầy tới mươi ly đã hoàn toàn bị đánh tan. Toàn bộ đỉnh chóp dạng bán cầu của Cứ điểm số 7 đã bị đánh bay mất.

Không đợi mọi người kịp phản ứng, đợt năng lượng đạn thứ hai của súng trường Cự Liên đã bắn tới, rồi đợt thứ ba, thứ tư...

Ước chừng trải qua bảy tám lần oanh kích, Cứ điểm số 7 chỉ còn là phế tích. Thành lũy siêu cấp nhìn có vẻ vô cùng chắc chắn vừa rồi giờ phút này đã hóa thành một vùng đất hoang tàn.

Lại nhìn tới bên trong phòng tuyển của sư đoàn thứ 19 của để quốc, mọi người lúc này đã như hóa đá nhìn màn hình trước mặt cả.

Bất kể là phòng hay hành lang kim loại, lúc này chỉ có thể nghe được âm thanh duy nhất là tiếng hít thở trầm trọng của mọi người.

Không nghi ngờ gì nữa, tất cả đều khác xa so với tưởng tượng của bọn họ. vốn bọn họ thấy sẽ phải có một trận chém giết thảm thiết thì lại không xảy ra. Làm cho bọn họ lạnh tới tận lỗ chân lông chính là Cứ điểm số 7 phòng thủ kiên cố như không thể phá vỡ lại bị bảy lần bắn là san thành đất bằng.

Đây... Đây chẳng lẽ là sức chiến đấu thật sự của khung máy móc Ma Văn sao?

Thật là đáng sợ.

Trong lòng mọi người thầm kêu. Cho dù thân là đồng bọn của quân đoàn Bổi La thì bọn họ cũng đều cảm thấy sau lưng lạnh ngắt.

Vốn A Mình Tả còn tràn ngập nghi ngờ và bất mãn với quân đoàn Bối La, ngồi trước bàn giấy lúc này đã ngẩn ra, kinh ngạc nhìn khung máy móc Ma Văn cầm súng trường Cự Liên trong màn hình và Cứ điểm số 7 bị oanh tạc thành cặn bă kia.

Chén cà phê trong tay hắn đã rơi xuống đùi mà hắn cũng không để ý.

Cho tới bây giờ hắn còn không dám tin rằng Cứ điểm số 7 không thể phá vỡ kia lại bị đánh thành đất bằng như vậy. Binh sĩ Liệp Ưng bên trong đã bị đánh nát hết cả.

Vụt.

Bỗng nhiên thần sắc A Mình Tả đột nhiên biển đổi.

- Hay là phiền toái trong miệng Tiêu Hoằng là ...

A Mình Tả vô thức nói. Không nghi ngờ gì nữa, bắn bảy lên thể này quả thật là đơn giản hơn là tấn công phá hủy hệ thống chỉ huy, sau đó mới đánh tan, nhưng cũng quá thô bạo rồi.

Phải, đây chính là sức mạnh chiến đấu thành lập trên sự tự tin siêu cấp đó.

Nghĩ tới đây, A Mình Tả không khỏi run rẩy một phen, sắc mặt biển đổi không ngừng giống như đèn nê ông quảng cáo.

Bí thư quân cơ ngồi trong một góc đang che cái miệng nhỏ nhắn, lộ vẻ hoảng sợ, gương mặt xinh đẹp trắng bệch ra, con ngươi trong veo như nước mở trừng trừng.

Đây là lần đầu tiên nàng chứng kiến thủ đoạn công kích động lòng người như vậy.

Nhất là trước đó biểu hiện của quân đoàn Bối La là chậm lại, sau đó đột nhiên phát lực, trực tiếp dẹp yên đối thủ. Loại hình ảnh tương phản này đúng là quá mãnh liệt.

Vài tên đoàn trưởng của sư đoàn thứ 19 của để quốc lúc này kinh ngạc tới ngây người tại chỗ. Cáp Y Mỗ nhảy dựng lên từ ghế, hai mắt khó tin nhìn vào màn hình.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện