- Đúng vậy, lúc trước cũng không nhìn thấy Vân Đoan quân đoàn tiến hành bất kỳ hành động tăng cường nào a.
A Minh Tả đáp, hơn nữa A Minh Tả rõ ràng có thể nhìn thấy, binh sĩ cấp Ngự Sư đã đều khống chế Lưu Văn, bay tới giữa không trung, nhân số ước chừng gần 100 người.
Đối với quân đoàn cấp B mà nói, đây đã là một con số khá là khoa trương rồi.
- Quân đội mà, kiểu gì cũng phải có một quân đoàn mũi nhọn, Mã Hiết Nhĩ của Vân Đoan quân đoàn tài hoa hơn người, có lối suy nghĩ nhanh nhẹn, cộng thêm Vân Đoan quân đoàn có căn cơ rồi, bởi vậy, lúc trước ta đã hạ quyết tâm, phải bồi dưỡng Vân Đoan quân đoàn trở thành siêu cấp quân đoàn, mà hiện tại đã tạm có quy mô rồi.
Mạn Đạt khẽ cười nói.
Ách Tề Nhĩ nghe vậy, lập tức hiểu ra, khó trách Đặc Luân Đột Kích quân đoàn tới phòng ngự, khi chiến đấu khai hỏa thì lại mềm nhũn như vậy, nếu không phải có Ma Văn khung máy móc tới, thì đã sớm sụp đổ rồi, hơn nữa cũng khó trách ngoài Mã Hiết Nhĩ ra, các đoàn trưởng quân đoàn khác đều vô cùng oán than đối với Mạn Đạt.
Thì ra, nguồn gốc là ở đây, Mạn Đạt gần như đã rút toàn bộ tinh hoa trong bốn quân đoàn để rót vào trong Vân Đoan quân đoàn.
Loại bất công này đã đạt tới mức trắng trợn, mục đích rất rõ ràng, chính là muốn chống lại Bối La quân đoàn, hành vi như vậy quả thực đã khiến cho Ách Tề Nhĩ cảm thấy cực kỳ bất mãn.
Đúng vậy, tên Tiêu Hoàng kia tuy rằng cũng không được tốt lắm, nhưng mà đối với Sư đoàn 19 đế quốc, cho tới bây giờ đều là tiến hành giao dịch quang minh chính đại, không có lấy không một người nào của Sư đoàn 19 đế quốc cả.
Dám ganh đua như vậy, quả thực là vô cùng không công bình.
Lúc trước Ách Tề Nhĩ vẫn có chút thưởng thức đối với Mã Hiết Nhĩ, nhưng sau khi các chuyện này liên tiếp phát sinh, Ách Tề Nhĩ đã tràn ngập thất vọng đối với Mã Hiết Nhi.
Huống chi, giờ khắc này, nếu không phải có Ma Văn khung máy móc của Tập đoàn Thiên Xà tới chống đỡ, thì rất có thể phòng tuyến của Đặc Luân Đột Kích sư đã hoàn toàn sụp đổ rồi!
Nhưng là, trước mắt chiến sự khẩn cấp, tuy có bất mãn, Ách Tề Nhĩ cũng không quá phát tác, chỉ ghi tạc chuyện này vào trong lòng.
Mười mấy phút trôi qua, Vân Đoan quân đoàn đã tiến vào trong vùng núi mà 5 chiếc Ma Văn vận binh hạm kia hạ xuống, ngọn núi này cũng không cao, độ dốc cũng vô cùng thoải.
Vân Đoan quân đoàn có ước chừng 50 chiếc Ma Văn xe tăng, đã phân bố thành hình quạt, chủ pháo dùng góc 45 độ để hướng lên, chuẩn bị các cuộc pháo kích vô tình dành cho quân đội trong vùng núi kia.
Trên bầu trời, tất cả Ma Văn chiến đấu cơ của Vân Đoan cũng đang nóng lòng muốn thử.
Chúng giống như đàn kên kên sắp thấy tử thi vậy.
A Tư Mạc Đan hiện tại đang ở trong Bạch Kình Hào vận binh hạm, nhìn Vân Đoan quân đoàn hùng hổ bày trận, sắc mặt hắn vân không thấy chút dao động nào, không có kỳ thị, cũng không có khoa trương, cứ bình thản như vậy mà nhìn.
- Tướng quân, tất cả đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công.
Phó đoàn trưởng Trát Gia Lạc không nhanh không chậm, nhẹ hàng báo cáo với
A Tư Mạc Đan.
- Đối phó với đám tôm tép này, chỉ cần nửa tiếng hẳn là đủ rồi chứ?
A Tư Mạc Đan hơi nhìn màn hình, nhẹ nhàng nói.
- Không khác là mấy, chỉ cần như vậy thôi!
Trát Gia Lạc đáp.
A Tư Mạc Đan ngồi trên ghế chủ tọa, cũng không tiếp tục nói chuyện, chỉ hơi vươn tay, chỉ về phía trước.
-Rõ!
Trát Gia Lạc hơi cúi người, chậm rãi đi ra chủ phòng điều khiển, đồng thời mệnh lệnh cho binh sĩ quân đoàn Thiên Dực số 5 xuất phát.
Chính sau vài giây, hộ giáp bên ngoài Ma Văn vận binh hạm đã mở ra, từng chiếc Ma Văn chiến đấu cơ mang hai màu đỏ đen xen nhau bỗng hiện ra, sau đó giống như mũi tên rời cung, cùng lúc lao lên trên không trung, ước chừng có hơn 80 chiếc.
Bởi vì quân đoàn Thiên Dực số 5 đã mở ra Ma Văn ngăn quét hình, nên Vân Đoan quân đoàn đang lao vào trong vùng núi cũng tạm thời không biết tình huống bên trong như thế nào.
Giờ phút này Mã Hiết Nhĩ, đang ngồi trong chiếc xe chỉ huy cực kỳ chắc chắn, quan sát nhất cử nhất động của Vân Đoan quân đoàn.
- Trưởng quan, chúng ta huy động toàn bộ như vậy, có phải có chút chuyện bé xé ra to hay không?
Vương Uy nhìn trận thế cường đại của Vân Đoan quân đoàn trước mắt, nhẹ nhàng hỏi.
- Thứ ta muốn chính là loại khí thế này! Để cho mọi người đều biết, Vân Đoan quân đoàn hiện tại có sức chiến đấu rốt cuộc cường đại tới mức nào, ra lệnh cho các Ma Văn chiến đấu cơ, tiến hành oanh tạc các Ma Văn hạm ẩn trong khu rừng kia, còn Ma Văn xe tăng chuẩn bị...
Oanh, oanh, oanh, oanh...
Không đợi Mã Hiết Nhĩ nói hết câu, tiếng nổ mãnh liệt liên tiếp truyền đến, báo hiệu một cuộc tấn công.
Mã Hiết Nhĩ hoàn toàn sợ ngây người, chỉ thấy trên bầu trời màu lam sậm, các Ma Văn chiến đấu cơ của Vân Đoan quân đoàn đều nổ tung, trong nháy mắt hình thành mấy chục quần sáng, có thể nói là miểu sát.
- Điều này...
Mã Hiết Nhĩ trong lúc nhất thời có chút không kịp phản ứng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trong chớp mắt, quyền khống chế bầu trời của Vân Đoan quân đoàn đã hoàn toàn bị cướp đi, đây là sức chiến đấu cỡ nào thì mới có thể làm được a, thậm chí Mã Hiết Nhĩ đã từng cho ràng đây chỉ là ảo giác.
Nhưng mà, sau một lát, trên bầu trời bắt đầu có các Ma Văn chiến đấu cơ hai màu đỏ đen đang nhanh chóng lao xuống, bay tới trước Ma Văn xe tăng của Vân Đoan quân đoàn, sau đó ném mạnh vô số miếng Ma Văn phi đạn.
Vân Đoan quân đoàn vốn đang hành quân trùng trùng điệp điệp, trong nháy mắt đã bị chìm trong biển lửa, toàn bộ quá trình chỉ có mấy chục giây, rất nhiều người còn không kịp phản ứng.
Mã Hiết Nhĩ ở trong xe chỉ huy, lúc này đã trợn mắt há hốc mồm, bởi vì hắn đã có thể nhìn thấy rất rõ ràng, phía trên Ma Văn chiến đấu cơ hai màu đỏ đen kia, có một số “5” rất bắt mắt, trên đó là một cái vương miện, hai sườn là một đôi cánh Thiên sứ.
Đây chính là tiêu ký quân đội của quân đoàn Thiên Dực số 5 đại danh đỉnh đỉnh.
- Điều này... điều này không có khả năng, quân đoàn Thiên Dực số 5 tại sao lại có thể xuất hiện ở trong này?
Vẻ mặt khoa trương khi nãy của Mã Hiết Nhĩ đã không còn sót lại chút gì, sắc mặt trắng bệch, trong mắt tràn ngập vẻ rung động
và sợ hãi vô cùng vô tận!
Trong phòng tổng chỉ huy của chiến tuyến Tây Cương, đám người Ách Tề Nhĩ tự nhiên có thể thông qua màn hình nhìn thấy tiêu ký quân đội của quân đoàn Thiên Dực số 5, cùng với cuộc tấn công nhanh như tia chớp kia.
Không kìm được, Ách Tề Nhĩ, A Minh Tả và Mạn Đạt đã cùng lúc hóa đá tại chỗ, chỉ cảm thấy da đầu run lên, toàn thân rét run, ánh mắt cũng tràn ngập vẻ hoảng sợ.
Quân đoàn Thiên Dực số 5 đại biểu cho cái gì? Bọn họ tự nhiên không thể rõ ràng hơn, đó chính là quét ngang tất cả mọi thứ, so với quân đoàn cấp B, thì cách biệt giống như Ngự Giả với Ngự Sư vật, hoàn toàn không cùng một cảnh giới!
- Sao... sao có thể như vậy được, quân đoàn Thiên Dực số 5 tại sao lại xuất hiện ở chiến tuyến Tây Cương? Chúng không phải vẫn bị Thánh điện Kỳ Thực Đoàn cuốn lấy hay sao?
Mạn Đạt không kìm được phát ra âm thanh hoảng sợ này, giống như đang phải đối mặt với Tử Than vậy!
- Trời ơi!
Ách Tề Nhĩ đã không còn chút máu trên mặt, không kìm được thì thào.
Không chỉ vậy, cố Hoành Thần tại Nam Du Quận cũng bị rung động ngay tại chỗ, hắn tự nhiên rõ ràng, quân đoàn Thiên Dực số 5 này có sức chiến đấu khủng bố tới mức nào.
Từ những gì mà hắn biết, trong Nam Du Quận gần như không tìm được bất kỳ quân đội nào có thể khiêu chiến với bọn họ được, giống như sư tử tiến vào trong đàn dê vậy.
Cố Hoành Thần luôn bình tĩnh, cẩn thận, nhưng lúc này cũng rất rối loạn, không biết nên làm thế nào cho phải.
Trong phòng tác chiến tại căn cứ quân sự Bối La, Tiêu Hoàng tự nhiên cũng có thể thông qua màn hình, nhìn thấy hình ảnh của quân đoàn Thiên Dực số 5, tuy nhiên, biểu tình hắn cũng không khoa trương như vậy, mà là nheo mắt suy nghĩ.
Tuy ràng quân đoàn Thiên Dực số 5 xuất hiện mà không hề có dấu hiệu báo trước, có thể nói là đánh bất ngờ, nhưng điều này cũng không nằm ngoài dự đoán của Tiêu Hoàng, hắn đã sớm đoán được, Duy Lâm Công Quốc tuyệt đối còn có đòn sát thủ.
Quả nhiên, bất hạnh đã bị Tiêu Hoằng đoán trúng, đồng thời, bản thân Tiêu Hoàng cũng vô cùng rõ ràng tính nghiêm trọng của vấn đề này.
- Đều thấy rõ chưa, hàm răng độc của Duy Lâm Công Quốc rốt cuộc cũng lộ ra rồi, các doanh trưởng nắm chặt thời gian chuẩn bị, sau khi xong thì dùng thời gian nhanh nhất quay về căn cứ quân sự Bối La, trước đêm nay, xuất kích tới chiến tuyến Tây Cương.
Tiêu Hoàng thần sắc nghiêm túc, hạ lệnh từng câu một.
- Xuất kích tới chiến tuyến Tây Cương? Chúng ta dường như không nhận được mệnh lệnh của bộ chỉ huy Tây Cương thì phải!
La Kiệt hỏi thử.
- Phỏng chừng hiện tại đám người kia tại chiến tuyến Tây Cương còn đang chìm trong kinh ngạc, chuyện mời chúng ta xuất kích, chỉ là sớm hay muộn mà thôi.
Tiêu Hoàng nói xong, liền đứng dậy, đi ra ngoài phòng họp tác chiến.
- Trưởng quan, ngài không tiếp tục theo dõi nữa sao?
Mạc Hi thấy Tiêu Hoàng muốn, thấp giọng hỏi.
- Vân Đoan quân đoàn xong rồi, kết quả đã rõ ràng, có gì để mà xem nữa!
Tiêu Hoàng bình thản nói, tuy nhiên, sau vẻ bình thản kia, mọi người đều nhận
thấy rất rõ ràng một chút ý cười vô cùng nhạt.
Mà một chút ý cười này, dường như cũng đã thể hiện nội tâm của Tiêu Hoàng, đúng vậy, hắn đã sớm nhìn Vân Đoan quân đoàn không vừa mắt, có người giúp hắn diệt bọn chúng, hắn tự nhiên là vui vẻ rồi!
về phần cái gì mà quân đội bạn? Hỏi trước một chút, Vân Đoan quân đoàn đã từng coi Bối La quân đoàn thành quân đội bạn lần nào chưa?
Cùng lúc đó, trong màn hình lại hiện lên hình ảnh càng đáng sợ hơn, trên triền núi thấp bé, các khôi giáp hai màu đen đỏ đang rậm rạp xuất hiện, binh sĩ quân đoàn Thiên Dực số 5 mặc áo choàng màu đen, khống chế Lưu Văn, cùng lúc xuất hiện giữa không trung.
Chỉ dừng lại một lát, lần lượt từng người lao xuống, lao tới đám binh sĩ Vân Đoan dưới triền núi, bay vòng qua các Ma Văn xe tăng bị tàn phá, xông tới giết hại!
Đối mặt với quân đoàn Thiên Dực số 5, tuy có binh sĩ Vân Đoan phản kháng, nhưng bất hạnh là cả trang bị chiến đấu lẫn trình độ Ngự lực thì đều cách đối phương quá xa.
Trong lúc nhất thời, trong hàng ngũ Vân Đoan quân đoàn không ngừng vang lên các tiếng kêu rên, tiên huyết thường thường bắn lên cao, tuy có phản kháng, nhưng trước mặt quân đoàn Thiên Dực số 5, bọn họ đều có vẻ cực kỳ yếu ớt.
Càng đáng sợ chính là, binh sĩ của quân đoàn Thiên Dực số 5 giết người gần như không có chút động tác dư thừa nào, một chiêu giết chết, tuyệt đối sẽ không sử dụng tới chiêu thứ hai.
Điều này làm cho người ta có cảm giác, bọn họ giết người như đang giết heo vậy, mà vị trí bọn họ thường công kích nhất, chính là đầu, cổ, trái tim và trung tâm lưng cột sống, bốn vị trí này chính là các điểm chết người, chỉ cần đánh trúng, thì có thể giải quyết được đối thủ ngay lập tức.
Không để cho đối phương có chút khả năng phản kháng nào, điều này thật sự vô cùng đáng sợ.
Chỉ trong mười phút ngắn ngủn, 6000 người của Vân Đoan quân đoàn đã trực tiếp bị giết chết hơn một nửa.