Ma Ngân

Xuất Phát


trước sau

Trong Bộ tổng chỉ huy tại Nam Du Quận, cố Hoành Thần nhìn vào màn hình, thấy hình ảnh Vân Đoan quân đoàn trong nháy mắt đã bị diệt, trên trán hắn đã chảy ra một tầng mồ hôi lạnh.

Quân đoàn cường địa, có khoảng 6000 người, lại bị tiêu diệt như vậy, cho dù là một Quân trưởng, thì cũng có chút cảm giác đau lòng, càng đáng sợ chính là, đã không có Vân Đoan quân đoàn, thì còn có ai để ngăn chặn chỗ hổng trên chiến tuyến Tây Cương này đây?

Còn có ai có thể có thực lực như vậy đây?

- Ách Tề Nhĩ, ngươi đang làm cái gì vậy? Nhanh chóng để Vân Đoan quân đoàn rút về bên trong thành lũy mau!

Cố Hoành Thần cố gắng trấn định, thông qua Ma Văn thông tin, phát ra mệnh lệnh!

Đồng thời, Cố Hoành Thần cũng tạm thời điều động A Nhĩ Ba quân đoàn, Phong Mình quân đoàn cùng với Liên hợp thứ 3 quân đoàn gần chiến tuyến Tây Cương, chuẩn bị sẵn sàng để tiếp viện chiến tuyến Tây Cương, lấp lỗ hổng do Vân Đoan quân đoàn bị diệt lưu lại.

Ách Tề Nhĩ thoáng có chút bối rối, mãi cho tới khi nhận được mệnh lệnh của Cố Hoành Thần, mới hồi phục lại tinh thần, truyền mệnh lệnh ra cho Mã Hiết Nhĩ.

Chỉ tiếc, ngay khi Mã Hiết Nhĩ vừa mới nhận được mệnh lệnh của Ách Tề Nhĩ, không đợi hắn hạ lệnh rút lui, hộ giáp dày của xe chỉ huy đã bị bắn thủng ba lỗ, mà hai lỗ nằm ngay tại Ma Văn động lực, một lỗ khác thì bắn trúng Ma Văn thông tin trên xe.

Không đợi Mã Hiết Nhĩ hoàn toàn phản ứng lại, Trát Gia Lạc mang theo hơn mười binh sĩ quân đoàn Thiên Dực số 5 đã xuất hiện tại bốn phía Ma Văn Xa chỉ huy, sau đó vô cùng thuần thục và dứt khoát mở cửa xe ra!

Đối mặt với cảnh này, Vương Uy còn muốn phản kích, kết quả là hắn đột nhiên cảm thấy sau lưng dường như có một vật thể lạnh lẽo đâm vào, ngay sau đó, hắn hoàn toàn mất tn giác, tiếp theo Phó đoàn trưởng và trợ thủ, còn có thủ vệ binh, đều bị quân đoàn Thiên Dực số 5 Ma Văn dùng chùy thủ đâm thủng yết hầu, không tiếng động ngã vào trong vũng máu.

Chỉ còn Mã Hiết Nhĩ sót lại, tuy nhiên, ngay sau đó, cũng bị đánh ngất, động tác có thể nói là rất sạch sẽ lưu loát.

Chỉ dùng mười mấy giây ngắn ngủn, hệ thống chỉ huy trung tâm của Vân Đoan quân đoàn đã bị hoàn toàn phá hủy.

Kết quả không thể khác được, hai bên căn bản không cùng một cấp bậc.

về phần tại căn cứ quân sự Bối La, thời gian đã tới chạng vạng, mặt trời lặn xuống phía tây. Trong căn cứ quân sự Bối La đã trở nên vô cùng náo nhiệt.

Trong toàn bộ căn cứ, có thể nói người xe tấp nập, nổi liền không dứt, tất cả binh sĩ Bối La dưới cấp Ngự Sư, gần như đều mặc Lược Đoạt Giả chiến giáp, từ cấp Ngự Sư trở lên, ngoài các người lái Ma Văn khung máy móc ra, thì đều mặc lân giáp do hợp kim Vi Mễ tạo thành, trọng lượng rất nhẹ, nhưng năng lực chịu đựng lại rất cường hãn.

Theo tên mập trắng đến, toàn bộ khu quân sự bắt đầu trở nên càng thêm chật chội, ước chừng có 3400 binh sĩ, tuyệt đối không có chút thiếu hụt nào.

Ngoài ra, còn có 4 chiếc Ma Văn khung máy móc, cùng với mười mấy chiếc Ma Văn xe tăng, trên cơ bản thì sức chiến đấu của một doanh đã bàng với toàn bộ Bối La quân đoàn khi trước rồi.

Tên mập trắng đang đi xuống Ma Văn khung máy móc, khóe miệng đã ngoác ra tận mang tai, chắp tay sau lưng, bày ra một bộ dáng cực kỳ đắc ý, tận tình hưởng thụ ánh mắt ngạc nhiên thán phục của mọi người từ bốn phía.

Không hề nghi ngờ, giờ khắc này, trước không nói tới chất lượng quân đội của tên mập trắng như thế nào, chỉ nhìn vào nhân số cũng đủ để trở thành doanh cường hãn nhất trong Bối La quân đoàn.

Tiêu Hoằng đứng trên một khán đài, nhìn các binh sĩ Bối La mặc chiến giáp hoa lệ, cầm trong tay Chiến Văn tiên tiến, vẻ lăng lệ trên mặt càng thêm sắc nét hơn.

Có này đội quân thép cường hãn này, Tiêu Hoằng có quyết tâm chiến thắng tất cả kẻ địch.

Thấy Tiêu Hoằng xuất hiện trên khán đài, đám binh sĩ vốn đang rộn ràng nhốn nháo, lập tức yên tĩnh lại, cùng lúc hướng ánh mắt về phía Tiêu Hoằng, tư thế đứng cũng bất giác trở nên thăng hơn.

Mục đích triệu tập mọi người tới vào hôm nay, chắc các ngươi đều biết rồi, ngay vừa rồi, chiến tuyến Tây Cương gặp phải quân đoàn cấp A, quân đoàn Thiên Dực số 5 tấn công, Vân Đoan quân đoàn bị diệt, chúng ta rất có thể gặp phải một trận đánh ác liệt xưa nay chưa từng có, chống lại quân đoàn Thiên Dực số 5, có lẽ mọi người cho ràng, quân đoàn Thiên Dực số 5 là không thể chiến thắng, nhưng mà ta muốn nói, dựa vào cái gì? Đều là cha sinh mẹ dưỡng, đều là một cái đầu giữa hai vai, dựa vào cái gì bọn họ lại không thể chiến thắng, mà không phải là chúng ta?

Tiêu Hoằng chậm rãi lên tiếng, giọng điệu dần trở nên cao hơn.

- Có lẽ tất cả mọi người đã thấy hình ảnh chiến đấu của quân đoàn Thiên Dực số 5? Chẳng lẽ chúng ta thật sự kém hơn so với bọn hắn hay sao?

Tiêu Hoằng hỏi ngược lại.

Binh sĩ Bối La không đáp lại, lắng nghe vô cùng nghiêm túc, quả thật, trước mắt Bối La quân đoàn tuyệt đối có thể nói là binh hùng tướng mạnh, Ma Văn khung máy móc có 32 bộ, Ma Văn xe tăng thì có 150 chiếc, Ma Văn chiến đấu cơ có 100 chiếc, Khiêu Tao khung máy móc là 1000 chiếc, Ma Văn chiến đấu cơ không người lái thì không đếm được.

Những vũ khí trang bị này cũng giống như một nam nhân có dục vọng, đã súc tích lâu ngày, không được phát ra thì sẽ cảm thấy rất khó chịu!

Tất cả binh sĩ Bối La, đều tin chắc ràng, Tiêu Hoằng có thể mang bọn hắn tới thắng lợi, huống chỉ có nhiều vũ khí trang bị như vậy, cho dù lấy đấu trang bị, thì cũng nghiền chết được quân đoàn Thiên Dực số 5.

- Trưởng quan nói đúng, xử lý quân đoàn Thiên Dực số 5!

- Xử lý quân đoàn Thiên Dực số 5!

Trong lúc nhất thời, toàn bộ khu quân sự vang lên tiếng hô đinh tai nhức óc.

Lúc này Tiêu Hoằng đã dùng một ngón tay chỉ về phía chân trời, nói:

- Nhớ kỹ, một trận chiến này, chúng ta muốn đi sáng tạo ra thần thoại! Từng là quân đoàn cấp c, lúc này sẽ tăng lên quân đoàn cấp A, chúng ta muốn được lưu tên trong sử sách, chúng ta muốn đi sáng tạo thời đại riêng thuộc về Bối La quân đoàn!

- Hiện tại, xuất phát!

Theo Tiêu Hoằng ra lệnh một tiếng, tất cả binh sĩ của Bối La quân đoàn bắt đầu cùng lúc đi vào trong vận binh hạm, ước chừng có hơn 11000 người, gần như chất đầu 12 chiếc vận binh hạm, cộng thêm cả một chiếc Cụ Phong Hào nữa.

- Tiêu Hoằng, không có mệnh lệnh của chiến tuyến Tây Cương, chúng ta tự tiện xuất phát, rời khỏi doanh địa, không tốt lắm đâu!

La Kiệt đi tới bên cạnh Tiêu Hoằng, vẫn có chút không yên lòng, hơi băn khoăn,
nên biết ràng, đây chính là một lần kháng mệnh không lớn không nhỏ a, vạn nhất chiến tuyến Tây Cương có kế hoạch gì khác thì sao?

- Bọn họ truyền mệnh lệnh chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi! Vào lúc này, Ách Te Nhĩ, A Mình Tả, thậm chí cố Hoành Thần, đã không có lý do gì để không cho Bối La quân đoàn tới lấp lỗ châu mai, hơn nữa trước mắt ngoài Bối La quân đoàn chúng ta ra, bọn họ còn có ai có thể dùng được? Thánh điện kỵ sĩ đoàn ư? Chờ bọn hắn tới được nơi này, phỏng chừng Nam Du Quận đã hóa thành lãnh thổ của Duy Lâm Công Quốc rồi!

Tiêu Hoằng nhẹ nhàng đáp, sau đó đi vào trong Cụ Phong Hào.

La Kiệt cũng biết tính tình của Tiêu Hoằng, không nói gì nữa, đành phải thành thành thật thật đi theo phía sau Tiêu Hoằng, cùng lúc tiến vào.

Lần này, Tiêu Hoằng cũng không mang đám người Mạc Hi đi theo, nguyên nhân có hai cái, đầu tiên, Tập đoàn Thiên Xà còn có rất nhiều chuyện không thể thiếu Mạc Hi được, thứ hai, kỹ thuật về Ma Văn khung máy móc đã tương đổi thành thục, không cần Mạc Hi cũng có thể sử dụng được.

Hơn nữa Tiêu Hoằng rất rõ ràng, một trận chiến này, một khi khai hỏa, sẽ rơi vào gay cấn, giả thiết Ma Văn khung máy móc xảy ra vấn đề, cũng không có thời gian tiến hành duy tu được.

Rất nhanh, thời gian đã là 8h tối, Bối La quân đoàn chuẩn bị xong, 13 chiếc Ma Văn hạm đều bay lên trời, chạy tới chiến tuyến Tây Cương.

Cùng lúc đó, ở chiến tuyến Tây Cương, quân đoàn Thiên Dực số 5 giết tới, tiêu diệt Vân Đoan quân đoàn trong nháy mắt, lập tức làm cho cả chiến tuyến Tây Cương bị bịt kín một tầng bụi mờ.

Nhất là Ách Tề Nhĩ, Mạn Đạt và A Mình Tả, ít nhiều đã có một ít bối rối, chỉ có thể bằng tố chất tâm lý cường hãn để kéo lại một tia bình tĩnh.

Trong màn hình là hình ảnh vô cùng nghiêm trọng của cố Hoành Thần.

- Không lâu, ta đã khẩn cấp điều động ba quân đoàn, đi bổ khuyết lỗ hổng mà Vân Đoan quân đoàn lưu lại, dự tính ba quân đoàn này đến vào sáng mai, hiện tại ta cần các ngươi đứng vững, đợi tới khi ba quân đoàn đó tới nơi!

Cố Hoành Thần nói.

Trên màn hình chiếu cảnh tại Hiểu Lan Tinh, Vân Đoan quân đoàn đã bị giết hại không còn, binh sĩ của quân đoàn Thiên Dực số 5 đang tìm kiếm những người sống sót xung quanh, sau đó cho thêm một kích chết hẳn.

Từ hành động này mà nói, quân đoàn Thiên Dực số 5 dường như cũng không vội vã, nhưng ở trong mắt Ách Tề Nhĩ, đây là thể hiện sự tự tin tuyệt đối, tự tin bọn họ có thể dễ dàng xuyên thủng chiến tuyến Tây Cương.

Giờ phút này, trên mặt Ách Tề Nhĩ đã tràn ngập vẻ nghiêm trọng, đối với mệnh lệnh tiếp viện của cố Hoành Thần, trong lòng Ách Tề Nhĩ rất hiểu, quân đoàn mà Cố Hoành Thần đưa tới để khẩn cấp tiếp viện, thì cũng chỉ là loại tôm tép thôi, đối mặt với quân đoàn Thiên Dực số 5, biện pháp duy nhất chính là làm bia thịt, kéo dài thời gian, căn bản không thể thay đổi được cục diện.

- Ta đề nghị, điều động Bối La quân đoàn tới giao chiến với quân đoàn Thiên Dực số 5!

Mạn Đạt bỗng nhiên đề nghị.

- Ta phản đối.

Gần như ngay khi Mạn Đạt vừa mới nói câu này, A Mình Tả đã nói thẳng:

- Bối La quân đoàn chính là quân đội có kỹ thuật trung tâm của cả chiến tuyến Tây Cương, thậm chí toàn bộ Nam Du Quận, nếu bọn họ bị tiêu diệt, thì tất cả ưu thế của chúng ta sẽ mất hết.

- A Mình Tả Tướng quân, có một điều ngươi cần hiểu rõ, Vân Đoan quân đoàn của ta đã không còn nữa, hiện tại duy nhất có thể khiêu chiến với quân đoàn Thiên Dực số 5, chỉ có Bối La quân đoàn, nếu chiến tuyến Tây Cương từ đó sụp đổ, ngươi cho ràng Vũ Nhuận Tinh có thể phòng thủ được sao? Mặc dù Bối La quân đoàn bị đánh chết hết, thì cũng đủ thời gian cho quân đội tiếp viện từ hoàng đô tới đây rồi.

Mạn Đạt gàn từng chữ.

- Mạn Đạt Tướng quân, ngươi nói lời này, có phải định giở trò cũ ra hay không, để cho Bối La quân đoàn giống lúc trước tiến vào Long Liệt Tinh, làm vật hi sinh cao cấp ư?

A Mình Tả sắc mặt xanh mét nói.

- Nói không chừng, sẽ có kỳ tích thì sao? Giống như lúc trước đối kháng Liệp Ưng quân đoàn, trực tiếp san phảng quân đoàn Thiên Dực số 5!

Mạn Đạt tiếp tục nói, chỉ là giọng điệu tràn ngập vẻ tùy tiện, hoàn toàn chỉ là một lí do thoái thác, san phảng quân đoàn cấp A ư, chỉ là một lời nói đùa mà thôi.

Ách Tề Nhĩ cũng có thể hiểu được ý của Mạn Đạt, Vân Đoan quân đoàn của mình không còn nữa, cũng không muốn để cho Sư đoàn 19 đế quốc sống khá giả, đương nhiên, trong lòng Ách Tề Nhĩ rất rõ ràng, trong toàn bộ Nam Du Quận, dường như ngoài Bối La quân đoàn ra, đã không còn quân đội nào có thể dùng được nữa.

Mà cuộc chiến trước mắt lại là không thể tránh được.

- Ta cho ràng, điều động Bối La quân đoàn là rất thích hợp, ngoài ra, không còn cách nào khác, nếu không chỉ có thể buông súng đầu hàng mà thôi, chắp tay dâng Nam Du Quận ra.

Chu Bằng vẫn trầm mặc không nói, bỗng lên tiếng.

Cố Hoành Thần không lập tức đáp lại, cẩn thận suy nghĩ một lát, rốt cục lên tiếng:

- Truyền lệnh, điều động Bối La quân đoàn đến chiến tuyến Tây Cương đóng giữ!

- Vâng, đại nhân.

A Mình Tả tuy ràng không muốn, nhưng vẫn phải cung kính đáp ứng.

Sau đó, Cố Hoành Thần không nhiều lời nữa, ngắt liên lạc.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện