Nam Kỳ Tinh, đây là nơi đóng Bộ tổng chỉ huy Chiến khu tây nam, ở khu vực nam bộ bên cạnh hoàng đô, giờ phút này Tá Phu đang ở trong Bộ tổng chỉ huy, quan sát nhất cử nhất động trong màn hình.
Nhìn thấy trong nháy mắt hình thành mấy chục cái quang đoàn trên bầu trời Hải Lam Tinh kia, trên mặt Tá Phu giờ khắc này dường như cũng phủ kín một lớp tro tàn.
“Quả nhiên là đứng sau Vân Đoan quân đoàn, cũng giống như Vân Đoan quân đoàn không có biện pháp gì rồi. Ôi!
Tá Phu có vẻ không đủ sức nói ra, cả người nhìn qua có hơi suy sụp.
Tổng Tham mưu trưởng Trịnh Hạo Hiên cũng như thế.
Đồng dạng cố Hoành Thần ngồi ở trong văn phòng, trong lòng cũng căng thẳng dữ dội, tình thể dường như đang tiến hành theo y như ý nghĩ của hắn trước đó, Tiêu Hoằng chính là một con quỷ liều lĩnh, chiến đấu cũng không biết lùi bước, thể này tốt lắm, không quân phỏng chừng lập tức sẽ không còn phân nửa, không có quyền khống chế bầu trời, chiến đấu không thể nghi ngờ sẽ rơi vào tình thể cực kỳ gian nan.
- Chẳng lẽ thật sự không có hi vọng sao?
Cố Hoành Thần thì thào tự nói.
Mà Chu Bằng như trước không có lên tiếng, chỉ nheo mắt suy nghĩ.
- A! Không thể tưởng được tên Tiêu Hoằng này chút bổn sự cũng không có như vậy, vừa lên đến liền tống giao quyền khống chế bầu trời, ta thật có chút không dám tưởng tượng, rốt cuộc Long Kỳ quân đoàn là như thế nào bị rơi đài?
A Tư Mạc Đan ngồi trên ghế điều khiển chính vận binh hạm, trong ánh mắt trầm tĩnh rốt cục hiện lên một chút vẻ đắc ý.
Vừa khởi đầu lập tức bị mất đi 30 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ, nói vậy Bối La quân đoàn hơn phân nửa chủ lực không quân chỉ trong nháy mắt đã bị đánh hạ rồi? Cứ như thế, còn làm thể nào chống cự lại quân đoàn Thiên Dực thứ 5? Không có quyền khống chế bầu trời, cuộc chiến kể tiếp Bối La quân đoàn không thể nghi ngờ sẽ liên tiếp gặp nạn.
Thế nhưng, ngay lúc mọi người đều nghĩ như thế, vẻ mặt đắc ý, khinh miệt của A Tư Mạc Đan bỗng nhiên thoáng hơi đổi sắc, dường như cảm nhận được dị động gì đó.
Ngay sau đó, chỉ thấy hộ giáp của hạm đội Bối La đã hoàn toàn mở ra, tiếp theo: vô số Ma Văn chiến đấu cơ hình tam giác lớn nhỏ không đồng nhất, đồng loạt từ trong vận binh hạm phóng vèo ra!
So với lẻ loi mấy chục chiếc vừa rồi, lần này, số lượng chiến đấu cơ tuyệt đối phải gọi là cuồn cuộn mãnh liệt, chỉ sau vài giây, số lượng Ma Văn chiến đấu cơ đã đạt tới ước chừng 400 chiếc!
Trong đó phần lớn đều là Ma Văn chiến đấu cơ không người lái, chỉ có một bộ phận nhỏ còn có người lái.
Nói không khoa trương chút nào, quân đoàn Thiên Dực thứ 5 ở bên trong rừng rậm, chỉ trong một cái chớp mắt đó liền cảm thấy bầu trời đột nhiên tối sầm xuống!
Ước chừng 400 chiếc chiến đấu cơ, thật khoa trương! Giờ khắc này có thể nói đó chính là binh lực của một Không chiến đoàn. 30 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ không người lái vừa rồi kia, giờ này có vẻ bé nhỏ không đáng kể.
- Này... Như thế nào lại nhiều như vậy?
Nguyên vốn trên mặt A Tư Mạc Đan đầy vẻ đắc ý, chợt nhìn thấy xa xa Ma Văn chiến đấu cơ giống như đàn ruồi, sắc mặt hắn đột nhiên trở nên nghiêm trọng, hai mắt mở lớn, bên trong ánh mắt toàn ngập vẻ kinh ngạc.
Tá Phu ở trong văn phòng mặt đang xám như tro tàn, thần tình tuyệt vọng, nhìn thấy bên trong màn hình, đột nhiên toát ra 400 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ, mang theo khí thể cuồn cuộn, phóng tới hướng Ma Văn chiến đấu cơ của quân đoàn Thiên Dực thứ 5, sắc mặt không kềm được đại biển!
Khí thể dọa khiếp lòng người như thế, hiển nhiên không phải là một quân đoàn cấp B có được.
- Này... Bối La quân đoàn này? Cái này không đúng a...
Tá Phu từ trên ghế da đứng bật lên, giụi giụi mắt, không kềm được phát ra tiếng ngạc nhiên thán phục như thế, cũng không biết có phải mình hoa mắt hay không.
Không chỉ có Bộ tổng chỉ huy Chiến khu tây nam, mà toàn bộ chiến tuyển Tây Cương, mọi người nhìn thấy bên trong màn hình, Ma Văn chiến đấu cơ của Bối La hoặc lớn hoặc nhỏ, cuồn cuộn không ngừng từ trong vận binh hạm phóng ra, giống như bầy sói trên không trung đánh tới hướng chiến đấu cơ đỏ đen xen nhau của Thiên Dực, nguyên vốn vẻ mặt đang toàn ngập tuyệt vọng của họ trở nên hoàn toàn ngây dại...
Trước đó bọn họ cũng có nghĩ tới, Bối La quân đoàn không dễ dàng bị đánh bại như vậy, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, Bối La quân đoàn lại mang theo nhiều Ma Văn chiến đấu cơ như thế, tiến hành phản kích điên cuồng như thế!
Ách Tề Nhĩ, A Mình Tả, giờ phút này đã há hốc miệng, mắt nhìn nhau, vẻ mặt khó tin. Bọn họ không nghĩ tới, không quân của Bối La quân đoàn lại trưởng thành tới mức khổng lồ như thế!
về phần Tiêu Hoằng ở trong Cụ Phong Hào, đứng bên cửa sổ quan sát, sắc mặt nghiêm túc mà lãnh liệt, nhìn ước chừng 400 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ kết thành đội hình, trong tầm nhìn không có mảy may yếu thế.
Những người khác cũng như thế!
- Bối La hàng không đoàn! Chọn dùng chiến thuật “bầy sói” đi đánh vỡ thần thoại bất bại của quân đoàn Thiên Dực thứ 5 đi!
Chậm rãi cầm lấy dụng cụ phát thanh quân dụng, Tiêu Hoằng trầm giọng nói, trong giọng điệu toàn ngập bất khuất và sát khí!
-Hiểu rõ!
- Nhận rõ!
Người lái Ngân Điều chiến đấu cơ đều sôi nổi đáp lại Tiêu Hoằng.
Ngay sau đó, chỉ thấy trận hình có vẻ hỗn loạn của Ngân Điều chiến đấu cơ, cùng với Ma Văn cơ không người lái, nhanh chóng trở nên có thứ tự hơn lên, với một chiếc Ngân Điều chiến đấu cơ cầm đầu, cùng năm chiếc Ma Văn chiến đấu cơ kết thành một đội hình hình chữ “nhân” (À), rồi ào ào tăng tốc giống như bầy mãnh hổ thoát cũi sổ lông, phóng tới hướng Ma Văn chiến đấu cơ Thiên Dực.
Chỉ từ khí thế, hoàn toàn không nhìn ra Bối La quân đoàn xem quân đoàn Thiên Dực thứ 5 trở thành quân đoàn cấp A bất bại!
Đối mặt với chiến đấu cơ Bối La cuồn cuộn mãnh liệt cuốn tới, phi công Thiên Dực có huấn luyện chính quy kia khóe miệng không kềm được giật giật. Nếu chỉ có 100 chiếc còn dễ nói, rất nhanh tiêu diệt là được, nhưng có tới 400 chiếc, binh lực nhiều hơn gấp mười lần, cái này không thể không khiến cho bọn họ coi trọng.
Thậm chí nói không khoa trương chút nào, số lượng Ma Văn chiến đấu cơ của Bối La quân đoàn còn muốn nhiều hơn so với số lượng Ma Văn phi đạn bọn hắn chuyên chở theo!
Tuy nhiên, dù vậy ánh mắt kinh ngạc cũng chỉ nhoáng lên trên mặt phi công Thiên Dực một cái, tiếp theo lại lần nữa hiện ra từng trận sát ý sắc bén!
- Hiện tại cho các ngươi kiến thức một chút sức chiến đấu của Ma Văn không quân Thiên Dực! Xé toạt những công cụ giấy mục của các ngươi!
Bì Tư đội trưởng liên đội Hàng Không thứ 1, nhìn chiến đấu cơ Bối La rất nhanh bức tới gần, lầm bẩm nói, rồi dẫn dắt chiến đấu cơ thuộc hạ
phóng tới nghênh chiến với chiến đấu cơ Bối La!
“Ảm, ầm, ầm...
Theo chiến đấu cơ của quân đoàn Thiên Dực thứ 5 lại một lần nữa phát động công kích mãnh liệt, chỉ thấy đội hình không quân khổng lồ của Bối La, lại một lần nữa nổi lên quang đoàn bốn phía!
Làm cho người ta có cảm giác, dường như chỉ có ưu thế về số lượng mà thôi!
- Thì ra chỉ là cái bia mà thôi, không có gì quan trọng!
Bì Tư không kềm được bật thốt ra như thế, sau đó liền rất nhanh thông qua Ngự lực trong cơ thể, điều chỉnh nội tâm, chuẩn bị điều chỉnh tư thái tiếp tục một lần nữa cho bầy đàn chiến đấu cơ Bối La một đợt công kích mới!
Nhưng, không đợi Bì Tư điều chỉnh tốt tư thái của Ma Văn chiến đấu cơ, cả người đột nhiên trở nên cảnh giác, chỉ thấy phía sau hắn, số lượng chiến đấu cơ Bối La khổng lồ đang liều lĩnh đâm đầu vào hỏa lực mãnh liệt cường hãn của chiến đấu cơ Thiên Dực, mạnh mẽ cắm vào bên trong hàng ngũ đoàn chiến đấu cơ Thiên Dực.
Bằng vào ưu thế số lượng tuyệt đối, cùng với tính năng siêu cường của Ngân Điều chiến đấu cơ, và đặc tính không sợ chết của Ma Văn cơ không người lái, rõ ràng đã chia tách đoàn chiến đấu cơ Thiên Dực thành hai khối.
Trong đó một khối 30 chiếc, mặt khác một khối 10 chiếc! Bên trong 10 chiếc chiến đấu cơ này, đúng là có Bì Tư xông vào trước nhất.
Làm cho người ta có cảm giác giống như bầy sói chia cách bầy đàn con môi thành mấy nhóm để không thể chiểu cố nhau sẽ dễ dàng kết thúc.
Tiếp theo chỉ thấy chiến đấu cơ Bối La đông nghìn nghịt, đã bắt đầu thay đổi giống như con dã lang lộ ra răng nanh, phóng thẳng tới 10 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ lẻ bầy!
Bì Tư ở bên trong chiến đấu cơ Thiên Dực, đối mặt với cảnh tượng này, bằng vào tố chất cường hãn trong lòng, hắn cũng không có mảy may bối rối. Liếc nhìn ba chiếc chiến đấu cơ Bối La đang phóng tới gần mình, hắn phi thường linh mẫn làm ra liên tiếp động tác vô cùng hoa lệ, thoải mái tránh thoát, đồng thời cũng tiện tay xử lý một chiếc Ma Văn chiến đấu cơ không người lái.
Tuy nhiên, ngay lúc Bì Tư vừa mới tránh thoát lần công kích đầu tiên, điều khiển hắn không nghĩ tới chính là 5 chiếc chiến đấu cơ Bối La nhóm thứ hai lại kể tiếp phóng tới.
Ngay sau đó là đợt thứ ba, đợt thứ bốn, đợt thứ 5... giữa mỗi một đợt công kích không có mảy may khoảng trống, càng không để cho Bì Tư kịp thời gian điều chỉnh!
Thật giống như bầy sói điên cuồng, sau khi chia tách đối thủ ra khỏi hàng ngũ, liền liên tiếp nhằm về phía con môi. phối hợp với nhau không một kẽ hở!
Có Ma Văn chiến đấu cơ không người lái, thậm chí sau khi phóng ra một quả Ma Văn phi đạn, đón đầu đâm vào hướng máy bay địch! Căn bản không để cho đối thủ cường hãn có mảy may cơ hội ngừng nghỉ!
Đối mặt với công kích như thế, trước năm đợt còn dễ nói, nhưng bắt đầu tới đợt thứ sáu, đợt thứ bảy... cho dù là Bì Tư tài nghệ không chiến cao siêu cũng đã có phần bối rối, có ý muốn thoát ra. Nhưng lại phát hiện không may rồi: bất kể là Ngân Điều chiến đấu cơ, hay là Ma Văn chiến đấu cơ không người lái, tốc độ và tính linh hoạt của chúng đều cao hơn rất nhiều so với Ma Văn chiến đấu cơ của hắn điều khiển!
- Chết tiệt! Đây đến tột cũng là chiến thuật gì?
Bì Tư kiềm lòng không được bật thốt ra thành lời! vốn vẻ thoải mái trên mặt hắn đã không còn sót lại chút gì, trên toán đã chảy ra một lớp mồ hôi mỏng.
A Tư Mạc Đan ở trong phòng điều khiển chính, thời điểm này trên mặt hắn đồng dạng trở nên vô cùng ngưng trọng, hắn không biết đây rốt cuộc là chiến thuật gì, nhưng hắn có thể khẳng định: nếu không nghĩ được biện pháp gì để giải quyết, đoàn phi công siêu cấp của quân đoàn Thiên Dực thứ 5 cường hãn, sẽ hoàn toàn bị sụp đổ.
Chính cái gọi là hổ khỏe không chịu nổi đàn lang đói. Ma Văn chiến đấu cơ của Bối La trước mắt dường như càng chứng tỏ hoàn toàn chính xác của những lời này.
Trong mơ hồ dường như A Tư Mạc Đan có một loại cảm giác, Bối La quân đoàn cũng không có dễ đối phó như trong tưởng tượng. Mới chỉ giao phong năm phút đồng hồ, tên Tiêu Hoằng kia dường như đã nghĩ ra biện pháp đối kháng với quân đoàn Thiên Dực thứ 5.
Quay lại chiến tuyển Tây Cương, tất cả nhân viên công tác chưa tham dự chiến đấu đều đồng loạt dồn ánh mắt nhìn vào màn hình, theo dõi trận quyết chiến thảm thiết trên bầu trời Hải Lam Tinh.
Tuy rằng không ngừng có chiến đấu cơ Bối La bị đánh rơi, nhưng cố tình thời điểm này không có người nào nghĩ rằng Bối La quân đoàn ở vào tình thể bất lợi, ngược lại có một loại cảm giác, Bối La quân đoàn đã làm được, chỉ cần giữ như vậy là đã cầm chân được quân đoàn Thiên Dực thứ 5!
Lúc này Ách Tề Nhĩ, A Mình Tả, đã đồng loạt đứng lên trên ghế, nhìn vào màn hình không chớp mắt, đồng thời nắm tay dần dần nắm chặt lại!
Họ biết rõ đây là cơ hội, Bối La quân đoàn đã sáng tạo ra cơ hội, phá vỡ truyền ngôn kim thân không tổn thất của quân đoàn Thiên Dực thứ 5!
Giờ này Tá Phu cũng như trước nhìn không chớp mắt nhất cử nhất động trên bầu trời Hải Lam Tinh, bàn tay hơi thô ráp của hắn không ngừng đánh lên mặt bàn kim loại, bên trong ánh mắt nghiêm trọng dường như thấy được hy vọng.
A Tư Mạc Đan bên kia, lúc này nhìn màn hình đã có chút kiềm chế không được, bàng vào linh giác mẫn tuệ của quan chỉ huy siêu cấp, hắn đã cảm nhận được mùi vị bất lợi.