Ma Ngân

Bầy Sói! (2)


trước sau

Đợt thứ 15!

Bất kể là Bỉ Tư, hay là các chiến đấu cơ Thiên Dực khác bị chiến thuật bầy sói vây công, đã có phần chống đỡ không được!

Phi công của 10 chiếc chiến đấu cơ Thiên Dực đã tuôn mồ hôi như mưa, so với mấy đợt trước, rõ ràng đã bắt đầu có chút ốc còn không mang nổi mình ốc, bọn họ không có mảy may cơ hội kịp điều chỉnh, giảm xóc không gian, đã rõ ràng có thể cảm nhận được thần kinh căng thẳng đến sắp đứt đoạn, thể lực, tinh lực lần lượt xuất hiện trạng thái mỏi mệt.

Mặt khác 30 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ kia, tuy rằng kịp phản ứng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, đồng thời có ý đồ giải cứu 10 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ bị vây khốn, nhưng đối mặt với Ma Văn chiến đấu cơ không người lái với phương thức công kích tự sát, bọn họ chỉ có thể lần lượt bị bắt nhảy vượt thay đổi đường bay.

Đợt thứ 16!

Đám người Bì Tư dường như đã tới cực hạn về sinh lý và tâm lý, trên mặt, trên cánh tay đã đẫm ướt mồ hôi!

- Đi chết đi!

Ngay lúc Bì Tư miễn cưỡng cố sức tránh thoát hai chiếc Ma Văn cơ không người lái tấn công theo phương thức tự sát, Ma Văn thông tin công cộng trong khoang điều khiển của Bì Nặc, bỗng nhiên truyền đến tiếng rít gào như thể!

Theo thanh âm đó vừa vang lên, Bì Tư khiếp sợ phát hiện ngay bụng chiến đấu cơ của hắn, một cái đầu Ngân Điểu Ma Văn chiến đấu cơ đã nhắm ngay vào hắn, tiếp theo là liên tiếp đạn bắn phá năng lượng, sau cùng lại tiếp một quả Ma Văn phi đạn!

“Ầm!”

Ma Văn chiến đấu cơ của Bì Tư lập tức hóa thành một quầng hào quang trên bầu trời. Bì Tư bị đánh rơi, mệt nhọc quá độ, không kịp khởi động toang bị chạy trốn, Bì Tư trực tiếp chết bên trong Ma Văn chiến đấu cơ!

Bá!

Gần như ngay lúc Ma Văn chiến đấu cơ của Bì Tư hóa thành quang đoàn, trên mặt nhân viên công tác của khắp chiến tuyển Tây Cương lập tức trở nên tái nhợt một mảnh!

Quân đoàn Thiên Dực thứ 5 đã có chiến đấu cơ bị đánh rơi, kim thân không tổn thất của quân đoàn Thiên Dực thứ 5 hoàn toàn bị phá vỡ! Không hề nghi ngờ, đây là một khởi đầu tốt đẹp!

- Không ngờ Bối La quân đoàn lại làm được?

- Quân đoàn Thiên Dực thứ 5 thật sự bắt đầu có người chết?

Nhân viên công tác chiến tuyển Tây Cương, không kềm được thì thào tự nói, bên trong ánh mắt toàn ngập rung động khó có thể tưởng tượng. Một cái quân đoàn cấp c ngày xưa chỉ trong khoảnh khắc, lại mạnh mẽ đánh hạ chiến đấu cơ Thiên Dực vốn xưng danh không thể chiến thắng. Đây là một chuyện không thể tưởng tượng.

Tuy nhiên, đây chỉ là một cái bắt đầu, ngay khoảnh khắc chiến đấu cơ của Bì Tư bị đánh rơi, phòng tuyển tâm lý trong lòng quân đoàn Thiên Dực thứ 5, dường như giờ khắc này đã bắt đầu xao động, cuối cùng sụp đổ. Ý khủng hoảng bắt đầu từ tận đáy lòng lan toàn khắp toàn thân!

“Ầm, ầm, ầm, ầm...”

Mười mấy giây sau, ở dưới chiến thuật bầy sói công kích mật độ cao, trong quân đoàn Thiên Dực thứ 5 lại có 6 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ, lần lượt bị đánh rơi. 10 chiếc chiến đấu cơ đau khổ kiên trì, dưới chiến thuật bầy sói công kích mật độ cao, bắt đầu hoàn toàn sụp đổ.

A Minh Tả và Ách Tề Nhĩ ở trong Bộ chỉ huy chiến tuyển Tây Cương, nhìn trên bầu trời Hải Lam Tinh, Ma Văn chiến đấu cơ Bối La như bầy sói đã liên tiếp có điều thu hoạch. Trong ánh mắt hai người đã toàn ngập ngạc nhiên thán phục.

Đúng vậy, Tiêu Hoằng là một con quỷ chán ghét hiểm thấy, không có người nào ưa thích cách làm người và tác phong quái gở của hắn. Thể nhưng giờ này, Tiêu Hoằng lạnh lùng đó dường như đã trở thành tướng lĩnh cường hãn đáng tin cậy nhất của Ách Tề Nhĩ, A Minh Tả.

Không kềm được, Ách Tề Nhĩ cùng A Minh Tả như máy quay đầu nhìn nhau.

-Tên Tiêu Hoằng kia, không thể tưởng được hắn lại làm được?

- Đứng vững một tuần, xem ra có hi vọng rồi!

Ách Tề Nhĩ và A Minh Tả lộ vẻ khiếp sợ, nhẹ giọng nói. Có thể đánh rơi chiến đấu cơ Thiên Dực của quân đoàn không thể chiến thắng này, bọn họ quả thật có chút không thể tin hai mắt của mình.

Cho dù là Tá Phu thân kinh bách chiến, nhìn thấy Bối La quân đoàn vốn cũng không được xem trọng, lại rõ ràng gặm rớt 7 chiếc chiến đấu cơ của quân đoàn Thiên Dực thứ 5, trên gương mặt giống như tro tàn, đột nhiên bùng phát ra sinh cơ cùng hy vọng.

Tựa lưng vào lưng ghế, Tá Phu không kềm được ngả người tới trước, bắt đầu càng thêm chú ý tới chiến cuộc trước mắt.

về phần mấy người Đặng Chung Nhạc vẫn y như trước, trong lòng lại không kềm được cả kinh: “Cái gì? Đây là Bối La quân đoàn đứng thứ hai sau Vân Đoan quân đoàn đây sao?”

Ở trong ý Đặng Chung Nhạc xem ra, quả thực chính là nói hươu nói vượn, chỉ nhìn lực lượng không quân với 400 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ, mạnh mẽ đánh rơi 7 chiếc chiến đấu cơ Thiên Dực, cái loại này không phải quân đoàn cỡ Vân Đoan có thể bàng được, quả thực chính là gà đất sánh với hùng ưng.

Tiêu Hoằng ở bên trong Cụ Phong Hào, tự nhiên không biết phản ứng của các Tướng quân khắp nơi, nhìn thấy có máy bay địch liên tiếp bị đánh rơi, rốt cục Tiêu Hoằng hơi thả lỏng nắm tay. Thực rõ ràng chiến thuật hắn suy nghĩ mấy ngày trước đã có hiệu quả.

Cái gọi là chiến thuật bầy sói, nói trắng ra chính là phát huy ưu thể về số lượng của nó tới cực hạn.

Tuy rằng chỉ ngắn ngủn mười mấy phút, Bối La quân đoàn tổn thất gần 100 chiếc chiến đấu cơ không người lái, nhưng Bối La quân đoàn đổi được rất tốt. Nói đúng ra, đây chính là Bối La quân đoàn dùng tiền đánh hạ quân đoàn Thiên Dực thứ 5!

về phần binh sĩ Bối La ở trong vận binh hạm, tự nhiên có thể nhìn thấy hình ảnh chiến đấu cơ Thiên Dực bị đánh rơi, cùng với Bối La quân đoàn đang lập lại trò cũ, ào ào xuyên qua đội hình 30 chiếc chiến đấu cơ Thiên Dực còn lại, tiếp tục chia cách, tiếp tục luân phiên oanh kích!

Gần như theo chiếc chiến đấu cơ Thiên Dực đầu tiên bị đánh rơi, Bối La quân đoàn đã hoàn toàn triệt để nắm giữ quyền khống chế bầu trời! Với số lượng tuyệt đối, áp chết lực lượng trên không trung của quân đoàn Thiên Dực thứ 5, cướp đoạt quyền khống chế bầu trời.

Đây không thể nghi ngờ là Bối La quân đoàn đã đánh bại quân đoàn Thiên Dực thứ 5 không thể chiến bại, đánh hạ lòng tin kiên cố của nó! Đây cũng chính là điều Tiêu Hoằng nghĩ tới: Rất nhiều quân đoàn sở dĩ đối mặt với quân đoàn Thiên Dực thứ 5 chỉ một kích liền tan vỡ, điểm trọng yểu là nguyên nhân tâm lý, trong lòng bọn họ luôn nghĩ rằng quân đoàn Thiên Dực thứ 5 là Thần. Riêng với Tiêu Hoằng điều phải làm hiện giờ chính là nói cho binh sĩ biết: đối phương cũng chỉ là người bình thường mà thôi!

- Tất cả binh sĩ Bối La chú ý, chuẩn bị đi vào chiến đấu!

Nhìn trận hỗn chiến thành một đoàn trên bầu trời, Tiêu Hoằng thông qua Ma Văn thông tin phát ra mệnh lệnh.

Tiếp theo chỉ thấy tất
cả vận binh hạm của Bối La quân đoàn đều đồng loạt điều chỉnh tư thái, ở trên không trung 1000 thước, tiến vào trên bầu trời khu rừng rậm rộng lớn, các cửa khoang cũng bắt đầu mở ra, hiển nhiên vẫn như cũ sắp chọn dùng chiến thuật nhảy dù.

Cùng lúc đó, A Tư Mạc Đan ở trong phòng điều khiển chính vận binh hạm, tự nhiên cũng nhìn thấy rành rành hình ảnh khó có thể tin trước mắt, đường đường quân đoàn Thiên Dực thứ 5 lại đánh mất quyền chủ động trên không trung.

Không hề nghi ngờ, toàn bộ chuyện này hoàn toàn ra ngoài dự kiến của A Tư Mạc Đan, trong lòng hắn cũng thoáng hơi coi trọng Bối La quân đoàn.

Cũng cùng thời điểm này, A Tư Mạc Đan cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, Bối La quân đoàn đã rớt ra thể trận, chuẩn bị đổ bộ, tiến hành ý nghĩa chân chính so tay nghề “tay đao tay súng” với quân đoàn Thiên Dực thứ 5.

Có một điều khiển A Tư Mạc Đan đột nhiên cảm thấy chấn động, chính là từ đầu đến cuối Bối La quân đoàn cũng không có mảy may yểu thể, mà ngược lại bày ra một khí thể của kẻ dũng mãnh quyết thắng không thể buông tha!

Tuy nhiên, A Tư Mạc Đan thân là Quan tổng chỉ huy của quân đoàn Thiên Dực thứ 5, tự nhiên là ai đến cũng không cự tuyệt. Nếu Tiêu Hoằng có ý định muốn liều mạng ngay mặt chiến với quân đoàn Thiên Dực thứ 5. Vậy cứ đến tốt lắm, chỉ trong nháy mắt dẹp yên quân đoàn cấp A như Vân Đoan quân đoàn, sao có thể lại e ngại một quân đoàn cấp B chứ?

Huống chi, đánh bất ngờ trên mặt đất luôn luôn là sở trường của quân đoàn Thiên Dực thứ 5.

- Dự tính Bối La quân đoàn này muốn nhảy dù xuống, nhanh chóng tiến vào chiến trường tác chiến. Tất cả binh sĩ quân đoàn Thiên Dực thứ 5 chú ý, hãy chọn dùng chiến thuật chặn đánh, cho binh sĩ Bối La chết giữa không trung!

Tiếp theo A Tư Mạc Đan phát ra mệnh lệnh, vẻ khinh miệt trước đó đã thu liễm rất nhiều, trở nên nghiêm túc hơn lên. Điều này trên cơ bản là đại biểu cho một loại coi trọng đối phương.

Trát Gia Lạc nhận được mệnh lệnh, tự nhiên hiểu được nên làm gì. Đối với quân đoàn bình thường áp dụng nhảy dù, thường thường đều là sử dụng Ma Văn giảm xóc, chính vì thế ở trên không trung cơ bản là không thể linh hoạt tránh né công kích, do đó trở thành một cái bia ngắm trên không trung.

Nhớ ngày đó, Tiêu Hoằng công chiếm An Ni Á Vương Quốc, tiêu diệt Long Kỳ quân đoàn, chính là sử dụng chiến thuật này.

Mà loại chiến thuật này, giai đoạn yếu ớt nhất chính là binh sĩ đang ở giữa không trung, ở thời điểm nửa vời không cao không thấp.

Giờ phút này, Tá Phu nhìn chằm chằm bên trong màn hình, siết chặt nắm tay muốn đập vỡ màn hình. Thậm chí cố Hoành Thần, tuy rằng không ở cùng một chỗ, nhưng từ trong màn hình thấy rõ, Tiêu Hoằng định nhảy dù trước tầm mắt người ta, không khỏi có chút đáng chê trách, hắn định làm cái gì vậy? Ngại người của chính mình sống an nhàn quá lâu hay sao?

Nhất là Tá Phu, đã nhìn thấy rõ ràng binh sĩ của quân đoàn Thiên Dực thứ 5, đều có tố chất huấn luyện đã khu động Lưu Văn, nhẹ nhàng di chuyển trong tán cây. Trên cơ bản làm cho người ta có cảm giác chẳng khác nào đã giăng sẵn bẩy rập chờ con mồi chui đầu vô lưới.

Trái lại một phương Bối La quân đoàn, như trước vẫn rất chấp nhất. 12 chiếc Ma Văn hạm xếp đội hình chữ “nhất” (—), liên tiếp mở ra cửa khoang. Đây là trận hình điển hình sắp nhảy dù!

- Tên Tiêu Hoằng này rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ không nhìn thấy quân đoàn Thiên Dực thứ 5, đã giăng bẫy chờ hắn nhảy dù xuống sao?

Tá Phu vốn trước đó còn nhìn thấy một chút hy vọng, lúc này chân mày lại lần nữa nhíu chặt, hắn thật sự không nghĩ ra, Tiêu Hoằng vì sao lại làm như vậy? Rõ ràng là đi chịu chết mà!

Tá Phu suy nghĩ trăm điều vẫn không sao hiểu được. Tuy rằng hắn không biết nhiều về Tiêu Hoằng, nhưng từ trận so đấu không quân vừa rồi, có thể nhìn ra được Tiêu Hoằng là một quan chỉ huy xuất sắc, không phải một người ngu xuẩn dễ dàng phạm sai lầm.

Cố Hoành Thần và Chu Bằng, thời điểm này không có mù quáng lên tiếng, nhưng ý nghĩ trong lòng không sai biệt lắm giống như Tá Phu.

Ngược lại Ách Tề Nhĩ, A Minh Tả, thời điểm này lại có vẻ bình tĩnh. Đúng là bọn họ cũng không cách nào đoán được ý tưởng của Tiêu Hoằng, nhưng đây cũng không phải là một lần hai lần, riết rồi cũng thành thói quen.

về phần Tiêu Hoằng vốn cũng không biết Tá Phu đang theo dõi tình hình chiến đấu của mình, càng không biết hắn còn có nhiều nghi hoặc như vậy. Hắn vẫn như cũ làm theo ý mình.

Mười mấy giây sau, đợt thứ nhất ước chừng hơn một trăm binh sĩ Bối La, dựa theo kế hoạch từ trước đồng loạt nhảy ra ngoài vận binh hạm, hướng xuống mặt đất.

- Quả nhiên ngu xuẩn! Đã tới nước này rồi còn bảo thủ không chịu thay đổi, cứ máy móc dựa theo sách giáo khoa tiến hành nhảy dù, phỏng chừng hết tám phần là một con mọt sách!

Trát Gia Lạc nhìn trên bầu trời binh sĩ Bối La đồng loạt mặc một thân khôi giáp màu bạc. Tiếp theo liền quyết đoán phát ra mệnh lệnh:

- Triển khai kế hoạch chặn đánh, tranh thủ không cho một tên nào còn sống rơi xuống tới mặt đất!

Theo Trát Gia Lạc ra lệnh một tiếng, chỉ thấy mấy trăm binh sĩ của quân đoàn Thiên Dực thứ 5 đang tới tới lui lui phía trên tán cây, đều đồng loạt phóng vọt lên bầu trời, lập tức xông tới đánh giết binh sĩ Bối La đang rất nhanh rơi xuống hướng mặt đất, chuẩn bị dựa theo tiết tấu đồ sát Vân Đoan quân đoàn lúc trước, định miểu sát binh sĩ Bối La!

Đây là sở trường nhất, cũng là việc làm ưa thích nhất của quân đoàn Thiên Dực thứ 5. Huống chi hiện giờ binh sĩ Bối La đang ở giữa không trung!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện