Ma Ngân

Đả Kích Chí Mạng (Thượng)


trước sau

Nghe Bệ Đồ nói như vậy, sắc mặt Hà Long hiện lên vẻ cảm kích. Không hề nghi ngờ, từ lúc tiến công chiến tuyến Tây Cương cho tới bây giờ, tự nhiên hắn có trách nhiệm không thể trốn tránh.

- Cảm tạ Bệ Đồ đại nhân tín nhiệm tại hạ. Tại hạ nhất định phải cúc cung tận tụy đến chết, thề quyết phải phá hủy Bối La quân đoàn, đánh chết Tiêu Hoằng!

Hà Long cam đoan nói với Bệ Đồ, giọng điệu cao vút.

- Nhớ kỹ, một trận chiến này, Hà Long ngươi là mấu chốt, tuy rằng chiến tuyến Tây Cương hình thức nghiêm trọng, nhưng trách nhiệm không phải toàn bộ ở ngươi! Ai cũng không nghĩ tới, tên Tiêu Hoằng kia chỉ huy quân đội thực lực lại cường hãn như thế. Thật ra người đáng trách nhất chính là ta, lúc trước thời điểm ở Thái Ngô Thành, ta nên liều lĩnh giết hắn, chỉ tiếc cơ hội đã mất!

Bệ Đồ nói với vẻ hối hận.

- Đại nhân yên tâm! Nếu quân đội tiến công chiến tuyến Tây Cương được bổ sung, ta nhất định sẽ dùng hết toàn lực hủy diệt đối phương. Hơn nữa ta đã có phương án đủ để ứng phó Ma Văn khung máy móc tiến công, hiện tại đang trong chuẩn bị. Nếu có thể thành công, xử lý Tiêu Hoằng, đánh tan Bối La quân đoàn, cũng không phải việc khó!

Trong hai mắt Hà Long, một lần nữa đầy vẻ linh hoạt sắc bén, đáp lại.

- Như vậy tốt nhất! Quay đầu lại chỉnh lý cho tốt! Ngươi lấy ra phương án để ta xem thử!

Bệ Đồ nhẹ gật gật đầu.

- Dạ, lần này cam đoan...

Keng keng keng...

Không đợi Hà Long nói hết lời cam đoan, vốn trong văn phòng yên tĩnh, đột nhiên nổi lên tiếng cảnh báo khắp bốn phía. Căn cứ trung tâm Hi Lạc vừa mới sáng sớm đã bị từng hồi ánh lửa đỏ sáng chói bao bọc!

Nhìn thấy một màn như thế, trong lúc nhất thời Hà Long có chút không kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, diễn tập sao? Dường như sắp tới không có nhiệm vụ diễn tập, hay là hệ thống bị lỗi?

Có thể nói, bất kể như thế nào, Hà Long cũng tuyệt đối không nghĩ tới, Hi Lạc Tinh lại bị Phục Thản Đế Quốc tập kích.

- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Bệ Đồ đang ở trạng thái tiếp nối Ma Văn thông tin, nên có thể nghe được tiếng cảnh báo như thế, liền nghiêm mặt hỏi.

Ầm!

Ngay lúc Bệ Đồ vừa dứt lời, trợ thủ của Hà Long từ ngoài đẩy cửa lao vào, mặt đầy vẻ hoảng sợ:

- Tướng quân! Việc lớn không xong rồi! Tình huống nguy cơ, hạm đội... Bối... Bối La quân đoàn, đang ở sát hướng Hi Lạc Tinh, hiện giờ đã xuyên qua tầng khí quyển chúng ta! Thẳng đến căn cứ quân sự chúng ta!

“Bá!”

Gần như ngay thời điểm trợ thủ lắp bắp báo cáo tin tức cho Hà Long, chỉ thấy Hà Long và Bệ Đồ đều biến sắc, cùng sửng sốt ngây người tại đương trường!

Phản ứng đầu tiên của họ là: khó có thể tin, thật giống như nghe được chuyện thần thoại hoang đường , Bối La quân đoàn tấn công tới đây? Nói đùa hay sao!

- Không có khả năng, tiền tuyến của chúng ta tuy rằng căng thẳng, nhưng còn không tới phiên quân đội của Phục Thản Đế Quốc công tới đây được. Hơn nữa, hiện tại Bối La quân đoàn đang ở chiến tuyến Tây Cương ngăn chặn chúng ta, chẳng lẽ bọn họ có phân thân thuật sao?

Hà Long nghiêm mặt, lên tiếng nói.

Một bên Bệ Đồ lộ vẻ mặt nghiêm túc, bọn họ cũng không thể tin điều này chính là sự thật.

Nhưng mà, ngay lúc Hà Long nói ra lời này không bao lâu, đại khái vài giây, lại nhìn xa xa, hình dáng bốn chiếc Ma Vặn hạm của Bối La quân đoàn, đã trong tầm mắt.

- Này... cái này không có khả năng..

Hà Long nhìn thấy hình ảnh như vậy,hai mắt trợn trừng miệng há hốc, không kềm được lui lại về phía sau mấy bước, dường như nhìn thấy một cái âm hồn.

Hắn có phần không thể tưởng tượng, Tiêu Hoằng rốt cuộc dùng phương pháp gì, mà có thể bất thình lình xuất hiện ở nơi này!

Cảnh tượng như vậy dường như chỉ có ở trong ác mộng, mới có thể nhìn thấy.

Một bên Bệ Đồ sắc mặt trở nên nghiêm trọng, cũng toát ra vẻ hoảng sợ:

-Tại sao có thể như vậy?

Mà giờ này khắc này, toàn bộ căn cứ quân sự trung tâm, trừ một số ít binh sĩ đang ở phiên trực, hầu hết binh sĩ đã xong thần luyện đang hưởng dụng bữa sáng, thậm chí binh sĩ sau phiên trực đêm, đã tiến vào giấc mộng ngọt ngào.

Đối với loại tập kích này, hoàn toàn không có mảy may chuẩn bị, rơi vào tình huống căn cứ quân sự trung tâm không có phát hiện chút nào, gặp phải tập kích? Điều này thật khó tin!

Thời điểm này Tiêu Hoằng vốn sắc mặt bình thản, đã bắt đầu trở nên mãnh liệt, rất nhanh đứng lên khỏi ghế chủ tọa.

- Bắt đầu từ giờ phút này, trong vòng 25 phút, phải giải quyết chiến đấu! Hiện tại bắt đầu ghi nhớ thời gian, xuất kích!

Tiêu Hoằng phát ra mệnh lệnh.

Theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng truyền xuống, bốn chiếc Ma Văn hạm rất nhanh tiến vào, bay xuống tầng trời thấp. Cửa dưới đáy khoang chậm rãi mở ra, 32 chiếc Ma Văn khung máy móc, nối tiếp nhau bị ném vào bên trong căn cứ quân sự, theo sát sau đó là binh sĩ tinh anh Bối La thân mặc chiến giáp Lược Đoạt Giả!

Ngay cả Tiêu Hoằng, Bì Nặc... thời điểm này đều đã làm tốt chuẩn bị xuất chiến!

Đối mặt với cảnh này, có thể nói, toàn bộ 3000 thủ vệ quân của căn cứ trung tâm, đều sửng sốt đến ngây người. Rất nhiều người khi nhìn thấy một màn như thế, trong tay còn cầm đôi đũa hoặc là dĩa cơm... trong mắt đầy vẻ khó tin, nhìn ra ngoài cửa sổ: hình ảnh Ma Văn khung máy móc chậm rãi đứng thẳng dậy, đồng thời lấy ra vũ khí.

- Đây... đây là chuyện gì xảy ra?

Tất cả thủ vệ quân nhìn thấy một màn như vậy, chỉ có một phản ứng là: “Điều này có phải là ảo giác hay không?”

Thậm chí còn chưa kịp cấp thời gian cho thủ vệ quân biểu hiện ra vẻ hoảng sợ, chỉ thấy 32 chiếc Ma Văn khung máy móc đã nhất tề khởi động Kẻ Hủy Diệt cơ pháo, bắt đầu điên cuồng phá hủy hết thảy bốn phía chung quanh!

Không tiếp nhận đầu hàng, không có loại tình cảm thương hại! Đây là yêu cầu của Tiêu Hoằng đối với bọn họ, chỉ có một điểm duy nhất: chính là mau chóng giết sạch đối phương!

Trong lúc nhất thời, toàn bộ căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc, lửa cháy bùng lên bốn phía, vốn các tòa lầu các trùng trùng điệp điệp, ở dưới công kích cường lực của Ma Văn khung máy móc, trong nháy mắt trở thành khu phế tích.

Tiếng nổ “ầm ầm...” của Kẻ Hủy Diệt cơ pháo cùng tiếng hô “sát...” xen lẫn vào nhau, vang lên tận mây xanh!

Nơi nào Ma Văn khung máy móc đi qua, hoàn toàn không để cho thủ vệ quân có mảy may cơ hội trả đòn, tất cả đều bị tàn sát .

Trong đó Phùng Triết Minh và Lôi Tát người lái Ma Văn khung máy móc, đều đồng loạt khống chế Ma Văn khung máy móc rất nhanh cấp tốc đi tới hướng khu
neo đậu chiến hạm, nơi đó là bãi đậu Ma Văn chiến hạm. Không đợi nhân viên công tác của Ma Văn chiến hạm Hi Lạc kịp có phản ứng, Ma Văn khung máy móc trực tiếp khai pháo, bắn nát hai cái Ma Văn miệng phản lực của Ma Văn chiến hạm, nhằm mục đích làm cho Ma Văn chiến hạm mất đi năng lực đột phá tầng khí quyển.

Mười phút qua đi!

Toàn bộ hệ thống phòng vệ của căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc đã hoàn toàn bị phá hủy tiêu diệt. Phần lớn các khu vực đã thành một đống hỗn độn, thi thể nằm ngổn ngang khắp nơi!

Theo sát sau đó binh sĩ tinh anh Bối La cũng gia nhập chiến đấu. Trên cơ bản hễ gặp người là giết, không mảy may để cho đối phương có thời gian kịp phản ứng hoặc là cầu xin tha thứ!

Đồng thời không ngừng đi tới hướng văn phòng Hà Long.

Hà Long ở trong Văn phòng, nhìn thời gian mới ngắn ngủn mười phút, vốn căn cứ quân sự trung tâm to lớn đã hoàn toàn bị biến đổi, trong lúc nhất thời, hắn chỉ cảm thấy trước mắt biến thành tối đen, sau lưng phát lạnh.

Cho tới giờ này, hắn cũng không cách nào tưởng tượng, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, trong lòng ngoại trừ kinh hãi, vẫn là kinh hãi!

Bên trong màn hình, Bệ Đồ đồng dạng sắc mặt nghiêm trọng, giờ này Tiêu Hoằng ở trong mắt hắn dường như biến thành một cái âm hồn, không chỗ nào không có, thần không hay quỷ không biết liền xuất hiện ở bất kỳ địa điểm nào.

Hơn nữa càng khiến Bệ Đồ cảm thấy vô cùng nguy cấp chính là, Hi Lạc Tinh có thể nói là tinh vực đầu mối then chốt công kích chiến tuyến Tây Cương, một khi bị công kích mang tính hủy diệt thì toàn bộ kế hoạch công kích chiến tuyến Tây Cương, chắc chắn sẽ rơi vào tình trạng tê liệt. Thậm chí binh sĩ Duy Lâm hiện giờ còn đang ở chiến tuyến Tây Cương, cũng sẽ hoàn toàn mất đi hệ thống chỉ huy trung tâm, khẳng định sẽ đại loạn!

Không kềm được trên trán Bệ Đồ đã đẫm ướt mồ hôi, hắn thật sự nghĩ không ra, Tiêu Hoằng này đến tột cùng là làm thế nào đánh tới đây? Duy nhất hắn có thể dự cảm chính là phiền toái cực lớn, Duy Lâm Công Quốc rất có thể bởi vì một lần đả kích này, mà rơi vào thế bị động toàn diện.

Càng khiến cho Bệ Đồ cảm thấy sợ hãi là: Tiêu Hoằng này dường như biến thành răng nanh của Nam Du Quận, làm cho Nam Du Quận học được cách chủ động tiến công, tiên phát chế nhân, rồi đây sẽ từ một con cừu biến thành ác lang!

Kể từ đó, chỉ dựa vào một chút thực lực của một nước Duy Lâm Công Quốc như vậy, muốn làm chuyện lớn đâm cho Phục Thản Đế Quốc một đao kiến huyết phong hầu, quả thực là chuyện không thực tế.

Dĩ vãng Duy Lâm Công Quốc đều khi dễ Nam Du Quận vô cùng yếu đuối, đối phương thường thường chỉ biết giữ cho mọi sự đại cát, nhưng trước mắt dường như đã không còn như xưa.

Bệ Đồ có thể dự cảm được, nếu Nam Du Quận từ Tiêu Hoằng tiếp nhận vị trí của Cố Hoành Thần, thì không tới năm năm, hơn phân nửa quốc thổ của Duy Lâm Công Quốc sẽ bị uy hiếp trước nay chưa từng có.

Thời điểm này nhìn lại Hà Long, vẻ trầm ổn trước đây không còn sót lại chút gì, cả người hắn đã xuất hiện bối rối. Rất nhanh hắn chỉ huy quân đội còn sót lại tiến hành phản kích, đồng thời hạ mệnh lệnh trợ giúp với Thế Đao quân đoàn cùng với Tông Hùng quân đoàn ở gần đó!

Mà Hà Long trước sau nhận được hồi đáp, hai quân đoàn đó nhanh nhất cũng phải mất bốn tiếng sau mới có thể đến Hi Lạc Tinh. Điều này không thể nghi ngờ là một thời gian khiến Hà Long cảm thấy tuyệt vọng!

Bởi vì ở thời điểm này Hà Long thấy rõ rành rành, thủ vệ quân không hề có phòng bị, mới qua mười phút chỉ còn lại có 1000 quân, căn bản rất khó tạo thành tuyến phòng ngự gì hữu hiệu.

Mấy chiếc Ma Văn chiến đấu cơ miễn cưỡng bay lên lập tức gặp Ngân Điểu chiến đấu cơ, trên cơ bản chính là kết cục bị miểu sát. Tiếp theo đó là hình ảnh mười mấy chiếc Ngân Điểu chiến đấu cơ, hoàn toàn phá huỷ Ma Văn sân bay.

Toàn bộ Bối La quân đoàn tuy là phát động đánh lén, nhưng tiến công hết thảy đều làm rất gọn gàng ngăn nắp, thời gian nào nên làm cái gì, mục tiêu công kích hàng đầu là địa phương nào, gần như đều biết rành mạch.

Cùng lúc đó, theo Hà Long phát ra thỉnh cầu kêu cứu khẩn cấp, cộng thêm Hi Lạc Tinh xảy ra động tĩnh lớn như vậy, tin tức Tiêu Hoằng tập kích căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc Tinh, cũng bắt đầu lan truyền ra khắp nơi.

Ở chiến tuyến Tây Cương, binh sĩ Duy Lâm đang cố gắng giao chiến với binh sĩ Phục Thản, nghe được tin tức như thế, gần như có thể nhìn thấy rõ ràng vốn chiến trường đang giao hỏa mãnh liệt, trong nháy mắt liền đình trệ lại, ước chừng kéo dài thời gian hai đến ba giây.

Thời điểm này binh sĩ Duy Lâm nghe nói Tiêu Hoằng lại đánh tới căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc Tinh, cảm giác đầu tiên của tất cả binh sĩ Duy Lâm là: sau lưng phát lạnh, trong đầu “Ong” một tiếng. Đương nhiên bọn họ biết điều này hàm xúc ý nghĩa gì: ở thời điểm bọn họ tập trung toàn bộ lực chú ý vào chiến tuyến Tây Cương, Tiêu Hoằng đã xuất hiện từ sau lưng, đâm thẳng một đao vào trái tim của đối thủ. Nếu tin tức này là thật, đây tuyệt đối là một kích trí mạng!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện