- Ái chà... Liêu Tướng quân! Ngài dậy sớm a!
Nhìn thấy Liêu Tự Trung, trong ánh mắt Lạc Tuyết Ninh hiện lên vẻ cung kính, tiếp theo chào Liêu Tự Trung theo nghi thức quân đội.
- Lạc Tướng quân không cần khách sáo! Hiện tại cũng không phải trường hợp nghi thức, hơn nữa ta cũng không có mặc quân trang, không cần quá câu nệ như vậy!
Liêu Tự Trung nói xong, liền chắp tay sau lưng, đi tới phía trước màn hình, đánh giá Tiêu Hoằng bên trong đài tin tức.
- Như thế nào? Lạc Tuyết Ninh Tướng quân cảm thấy hứng thú vị tân sinh Tiêu Tướng quân này à?
Liêu Tự Trung tiếp theo tùy ý hỏi.
- Xem như bạn tốt đi! Hơn nữa ta phái qua đó vài tên thuộc hạ, đúng là làm thủ hạ của hắn huấn luyện đấy, phỏng chừng không bao lâu nữa là được quay trở về rồi!
Lạc Tuyết Ninh nói chi tiết.
- Thì ra là thế, không thể tưởng được, Nam Du Quận này cũng có thể sinh ra Tướng quân ưu tú như thế, nói đến thật đúng là làm cho người ta đỏ mắt mà!
Liêu Tự Trung nhìn hình ảnh Tiêu Hoằng bên trong màn hình, thì thào tự nói, vẻ mặt đầy hâm mộ.
- Chẳng lẽ ý của Tướng quân là có ý lôi kéo Tiêu Hoằng?
Lạc Tuyết Ninh thử hỏi, trong ánh mắt tràn ngập vẻ chờ mong.
- Hay là thôi đi, không thấy tin tức này là tên bảo thủ Tá Phu kia tuyên bố sao? Nếu lôi kéo Tiêu Hoằng? Vậy hắn mà nổi giận lên, đến lúc đó còn không phái binh tấn công Tân Cách Công Quốc chúng ta. Mà nói đúng ra, tính tình của tên kia cùng với Tiêu Hoằng này cũng thực rất giống nhau!
Liêu Tự Trung thong thả nói, tâm tình thậm chí khí sắc rất tốt.
Nguyên nhân tột cùng còn không phải vì quân đoàn Thiên Dực thứ 5 suy tàn thì là gì.Nên biết rằng, địa điểm quân đoàn Thiên Dực thứ 5 này phát động tiến công thường xuyên nhất chính là Tân Cách Công Quốc.
Không có quân đoàn Thiên Dực thứ 5, có thể nói Tân Cách Công Quốc là quốc gia trực tiếp được lợi nhất, không cần phải lo lắng đề phòng, phòng ngừa cái quân đoàn cường đại đến biến thái kia đột nhiên xâm nhập đánh úp.
Tin tức Tiêu Hoằng hạ bệ quân đoàn Thiên Dực thứ 5, không chỉ có truyền tới Tân Cách Công Quốc, còn truyền tới Khu trung tâm Gia Đô liên hợp thể: Thánh Đàn!
- Sư phụ! Tên Tiêu Hoằng kia thật đúng là như Ninh nhi nhắc tới, cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ nha! Không ngờ lại đánh thắng quân đoàn Thiên Dực thứ 5, hơn nữa chỉ mới hai mươi tuổi, tiền đồ vô lượng, sư phụ quả thật hẳn là nên cân nhắc thu hắn làm đồ đệ, theo đệ tử phỏng chừng, tên đó bây giờ còn đang vò đầu bức tóc với ba quyển sách của ngài đưa cho đấy! Không biết từ lúc vào tay, đệ tử nghĩ đã qua chỉ điểm của ngài, hắn sẽ hiểu thông suốt.
Tát Già đứng phía trên một khối vân thạch, nhẹ giọng nói với A Di La.
Nghe nói như thế A Di La, cũng không giống như những người khác toát ra vẻ kinh hãi, mà vẫn khép hờ hai mắt, chỉ là khóe mắt hơi giật giật một chút, nhưng chỉ một động tác như vậy, lại để Tát Già thu hết trong đáy mắt. Toàn bộ bên trong Thánh Đàn cũng chỉ có Tát Già đi theo A Di La thời gian lâu dài nhất, hắn biết, biểu hiện của A Di La như vậy không phải là khiếp sợ, mà là sự e ngại hiếm thấy, hoặc là cố kỵ mãnh liệt điều gì đó.
Nhưng Tát Già thật sự không sao hiểu được, vì sao A Di La lại có vẻ e ngại? Không có đạo lý nào như vậy.
-Thu Tiêu Hoằng làm đồ đệ...
A Di La phát ra tiếng nói khẽ như thế, rồi hoàn toàn không có nói câu kế tiếp,tiếp theo chuyển đề tài câu chuyện, nói:
-Trong lời nói của hắn lúc trước, chẳng lẽ thật sự ứng nghiệm, chẳng lẽ thật sự phải một lần nữa trình diễn quá khứ sao? Tiêu Hoằng dường như đã bắt đầu phục
chế lại hắn khi còn sống.
- Hắn? Hắn là ai? Sư phụ ngài nói lời này,rốt cuộc là có ý gì?
Tát Già nghe nói có chút hồ đồ hỏi lại.
A Di La không có trả lời, chỉ nhẹ lắc đầu
Thời gian bốn ngày vội vàng mà qua, Tiêu Hoằng ở bên trong hạm đội Bối La, tự nhiên không biết chiến thắng quân đoàn Thiên Dực thứ 5 lại có phản ứng to lớn như thế, hiện tại trong mắt Tiêu Hoằng chỉ có một người đó chính là con cá lớn Hà Long này.
Ước chừng trải qua bốn ngày bay, hiện giờ hạm đội Bối La đã đi vào cảnh nội Duy Lâm Công Quốc, nghiêm cẩn bay dựa theo tuyến đường an toàn thăm dò từ trước, toàn bộ tắt ngọn đèn trên hạm thể, thậm chí tắt thông tin không cần thiết, hoàn toàn là noi theo cách thực hiện của Long Kỳ quân đoàn, chỉ thích hợp nhận một chút tín hiệu đến từ “mắt nhìn trộm”.
- Báo cáo Trưởng quan! Vừa mới tiếp thu được tin tức từ mắt nhìn trộm phát tới:quân đoàn Thiên Dực thứ 5 đã rút đi theo hướng đông bắc, là hướng Thụy Lạp Tinh Quần Quốc!
Bì Nặc bỗng nhiên báo cáo với Tiêu Hoằng, tiếp theo liền gửi đi hình ảnh từ mắt nhìn trộm truyền tới trên màn hình chính.
Chỉ thấy bên trong màn hình hạm đội Thiên Dực thứ 5 như trước kéo thân thể bị tàn phá, chậm rãi lao ra tầng khí quyển Hi Lạc Tinh, rồi theo hướng đông bắc, càng ngày càng cách xa Hi Lạc Tinh!
Nhìn thấy hình ảnh này, thần sắc đang khẩn trương của Tiêu Hoằng cũng giãn ra được một chút, chỉ cần tàn quân quân đoàn Thiên Dực thứ 5 rời đi, như vậy hết thảy đều dễ làm.
- Chúng ta còn thời gian bao lâu mới đến Hi Lạc Tinh? Tiêu Hoằng nhìn lên màn hình, nhẹ giọng hỏi.
- Dự tính chừng hai mươi hai tiếng nữa có thể tới nơi, mắt nhìn trộm thăm dò nhắm vào hệ hằng tinh Hi Lạc, hết thảy bình thường, không có binh sĩ tăng phái, ngược lại là Ngân Thử quân đoàn cách hệ hằng tinh Hi Lạc gần nhất, đã xuất phát, mục tiêu điểm không rõ ràng lắm, phương hướng là chính đông, là hướng tới chiến tuyến Tây Cương!
Bì Nặc đáp lại chi tiết.
Tiêu Hoằng không hỏi thêm gì, khẽ gật gật đầu, hy vọng một phương chiến tuyến Tây Cương có thể phối hợp tốt, thu hút toàn bộ lực chú ý của Hà Long, điều động toàn bộ đến chiến tuyến Tây Cương đi.
Mà trên thực tế, từ đầu đến cuối, chiến tuyến Tây Cương đều đang tiến hành toàn tuyến phối hợp, chính là đánh cho thực hung tợn, nhưng không đánh chết, không cần dùng toàn lực, thủy chung triển khai cuộc chiến giằng co với địch nhân. Mỗi khi Duy Lâm quân đội không trụ được, mặt không đổi sắc tiếp tục cho Duy Lâm quân đội nhìn thấy một chút hy vọng.
Đây cũng chính là nguyên nhân thúc đẩy
Hà Long điều động Ngân Thử quân đoàn, tiếp tục bảo trì áp lực với chiến tuyến Tây Cương là Duy Lâm Công Quốc thắng được thời gian, dễ dàng điều chỉnh cho chiến đấu kế tiếp.
Một lần nữa điều chỉnh quân đội, hoặc là hướng tới các thành viên quốc gia khác của Á Tế Á liên hợp thể phát ra thỉnh cầu gấp rút tiếp viện.
Đương nhiên, đây cũng không phải là điều Duy Lâm Công Quốc muốn, bởi vì nếu như thế phải có nhiều quốc gia chia cắt chiến lợi phẩm, nhưng trước mắt trừ vận dụng thủ đoạn như thế, không còn biện pháp gì khác.
Mặc khác Bệ Đồ còn cần thời gian để Ngự lực bản thân hoàn toàn khôi phục, thời điểm tất yếu sẽ đích thân ra tay, chỉ có điều nếu như vậy, phỏng chừng Tá Phu thậm chí Tần Nhược Bạch cũng đều đích thân ra tay. Giả thiết nếu đúng như thế, trận chiến này vốn mang tính chiến đấu khu vực, sẽ tiến hóa đến xung đột đại quy mô.
Cùng lúc đó, ở một phương chiến tuyến Tây Cương cho tới bây giờ, ngoại trừ Ách Tề Nhĩ, A Minh Tả cùng với sĩ quan trung tâm của Bối La quân đoàn, hầu hết mọi người cũng hoàn toàn không biết Tiêu Hoằng đã ở Duy Lâm Công Quốc.
Nhất là bộ phận Bối La quân đoàn đang tham chiến, lại dẫn tới hiệu quả ngụy trang rất tốt, bao gồm binh sĩ Bối La ở bên trong chiến tuyến Tây Cương, cũng đều nghĩ rằng Tiêu Hoằng đang nghĩ ngơi và hồi phục ở Hải Lam Tinh.
Dựa theo tính cách trước sau như một của Tiêu Hoằng, tuyệt đối là liều lĩnh, đánh cho binh sĩ Duy Lâm Công Quốc thối về, sau đó tiến hành cải cách đại đao phá phủ mới đúng.
- Theo ta nghĩ, Tiêu Hoằng này lại đang mưu đồ cái gì đây! Cố Hoành Thần nhẹ giọng nói.
- Bất kể như thế nào? Tiêu Hoằng này không thể không phòng nha! Sáng nay hắn là thiếu tướng, nếu tiếp tục làm ra chuyện kinh thiên động địa gì đó, như vậy chính là trung tướng. Nếu như thế, Tướng quân ngài cũng không thể tiết chế hắn được nữa, thậm chí rất có thể uy hiếp đến địa vị cùng tiền đồ của ngài hiện tại!
Chu Bằng ghé sát bên tai Cố Hoành Thần, nhỏ giọng nói.
Cố Hoành Thần nghe nói như thế, trên mặt mơ hồ hiện lên vẻ cảnh giác. Đúng vậy, Chu Bằng nói rất có đạo lý, sự tồn tại của Tiêu Hoằng này khẳng định là một loại uy hiếp.
- Vậy ngươi nghĩ xem, phải tiến hành áp chế Tiêu Hoằng thế nào? Cố Hoành Thần nheo mắt suy nghĩ rồi nói.
- Tướng quân yên tâm! Ta sớm đã có chuẩn bị từ trước, chỉ cần có thể thành công, nhất định sẽ làm suy yếu uy hiếp với chúng ta!
Chu Bằng nhẹ giọng nói.
Tiếp theo liền nói nhỏ vài câu bên tai Cố Hoành Thần, chỉ thấy sắc mặt Cố Hoành Thần hơi biến đổi, từ nghiêm trọng biến thành nghiêm túc.
Đương nhiên, trước khi kế hoạch hoàn toàn thi triển, điều hắn lo lắng nhất chính là Tiêu Hoằng lại tiếp tục lập được chiến công hiển hách gì đó, đến lúc đó hoàn toàn là phiền toái rồi.
Tuy nhiên, xem theo thế cục trước mắt dường như cũng không đến nỗi nào, trừ phi có thể bắt được mấy con cá lớn, nhưng điều này sao có thể dễ dàng như thế?
Đảo mắt, hai mươi mấy giờ vội vàng mà qua, Tiêu Hoằng suất lĩnh hạm đội Bối La đã lặng yên không một tiếng động, chạm đến khu vực bên cạnh hệ hằng tinh Hi Lạc, đang ẩn mình bên trong khu vực vân thạch, chờ đợi thời cơ xuất kích.
Giờ phút này, Tiêu Hoằng đang cẩn thận lưu ý một chiếc đĩnh cảnh giới quanh quẩn một chỗ bên cạnh hệ hằng tinh Hi Lạc, cách chỗ hạm đội Tiêu Hoằng cũng không xa lắm.
Toàn bộ hạm đội Bối La, toàn bộ đèn trên hạm đều tắt, một họng hạm pháo của Cụ Phong Hào đang nhắm ngay đĩnh cảnh giới, nếu bị phát hiện, Cụ Phong Hào sẽ không lưu tình chút nào, phá hủy nó. Đương nhiên cách làm này cũng là vạn bất đắc dĩ, nếu không Tiêu Hoằng sẽ không làm như vậy.
Bởi vì một khi xảy ra như thế, sẽ đả thảo kinh xà, Tiêu Hoằng còn muốn tiếp tục lén lút tiến lên phía trước một khoảng cách, giảm bớt thời gian khởi xướng tấn công đến mục tiêu công kích, như vậy tính nắm chắc mới có thể lớn hơn một ít.
Ước chừng ở chỗ này chờ hơn hai mươi phút, ngay thời điểm mọi người đã bắt đầu không kềm chế được tính tình, rốt cục nhìn thấy đĩnh cảnh giới lắc lư không nhanh không chậm rời đi. Phân tích theo bộ dáng và hướng rời đi, cũng không giống như bị phát hiện.
Đồng thời, Tiêu Hoằng cũng không dám chậm trễ, rất nhanh lệnh cho hạm đội Bối La, tăng tốc độ cao nhất bay tới hướng Hi Lạc Tinh, chỉ cần tới điểm mục tiêu là cứ dựa theo kế hoạch sớm định ra, nhanh chóng triển khai chiến đấu.
Cùng lúc đó, bên trong căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc Tinh, Hà Long đang cung kính đứng trong văn phòng mình, trò chuyện cùng Bệ Đồ qua màn hình tương quan.
- Ta đã điều động 10 quân đoàn từ Hạ Phiên Công Quốc cùng Vân Cương Vương Quốc của Á Tế Á liên hợp thể, dự tính một tháng sau sẽ đến, trong đó bốn quân đoàn cộng 2 vạn quân, ta giao cho ngươi toàn quyền chỉ huy!
Bệ Đồ thần sắc nghiêm trọng nói, cả người khí sắc thoạt nhìn cũng không tốt lắm, về phần nguyên nhân vì sao tự nhiên không cần nhiều lời.