- An Thụy lão ca, sao vậy?
Long Giai Kỳ kinh ngạc hỏi.
- Long Giai Kỳ, tên khốn kiếp nhà ngươi, không ngờ ngươi dám hại ta, khốn nạn!
An Thụy đỏ mất điên cuồng rít gào với Long Giai Kỳ.
Theo An Thụy thấy, tất cả ngọn nguồn đều là Long Giai Kỳ, là hắn kéo mình xuống vực sâu không đáy.
- An Thụy lão ca, sao lại nói thế?
Long Giai Kỳ vẫn khó hiểu, hỏi cho rổ, chẳng qua sắc mặt dần nghiêm túc, mơ hồ có dự cảm không tốt.
- Ngươi có biết đối thủ Hồng Lượng của ngươi là cái loại người nào hay không? Hắn là bạn tốt của Áo Thác, nghe rõ chưa? Là Áo Thác, là bạn tốt, ngươi chơi trò ám với hắn đúng là tự tìm đường chết! Nhưng mà không ngờ, ngươi lại dụ dỗ cả ta.
An Thụy gằn giọng nói, gần như sắp điên mất rồi, bởi vì hắn biết rõ thủ đoạn trừng phạt của Áo Thác độc ác cỡ nào.
Xoạt!
An Thụy mới nói xong, nhà ăn đang chuyện trò vui vẻ liền tắt tiếng. Áo Thác là loại người nào, là người Gia Đô đế quốc, chẳng lẽ còn không biết hay sao? Nhân vật số 3 Gia Đô đế quốc, mà Hồng Lượng là bạn tốt với nhân vật số 3 kia, có ý nghĩ gì? Khỏi nói.
Kỹ xảo trước đó của họ chẳng những bị chọc thủng, còn phải đối mặt với trừng phạt cực kỳ nghiêm khắc. Phàm là người biết chuyện này có lẽ sẽ không trốn thoát được, nhất là Long Giai Kỳ chính là kẻ chủ mưu.
Như vậy tiếp theo Long Giai Kỳ hay Tập đoàn Tinh tế Bắc Uyển sẽ gặp phải tình cảnh gì? Có lẽ không cần nói tình cảnh nữa, bởi vì đã là tuyệt cảnh rồi.
Thần sắc đắc ý thoải mái của Long Giai Kỳ hoàn toàn bị quét sạch, toàn thân hóa đá tại trận, thứ còn lại trong ánh mắt là sợ hãi, sợ hãi vô tận.
Không ai hiểu rõ hơn hắn tiếp theo sẽ đối mặt với hậu quả đáng sợ cỡ nào, đó là tính hủy diệt.
Hối lộ quan viên Gia Đô đế quốc, hơn nữa trực tiếp bị Áo Thác bắt tận tay, còn muốn đối phó với bạn tốt của Áo Thác. Dựa theo thói quen làm người của Áo Thác, tuyệt đối sẽ nghiêm trị không tha, thậm chí còn có khả năng đối mặt với tử hình.
Dù sao Gia Đô đế quốc hoàn toàn khác với Phục Thản Đế quốc, trên có quốc vương đến dưới có bình dân,đều không có đặc quyền, quan viên không thể thông qua miễn chức hoàn án giữ lại cái mạng nhỏ.
Thậm chí quan viên nào phạm pháp, sẽ còn bị tội nặng hơn, đó là tội làm hại lợi ích quốc gia, nhẹ cũng bị ném vài ngục không gian giam giữ 10 năm, nặng thì trực tiếp xử tử.
Người dẫn đầu chính là Áo Thác, hắn chính là gương mẫu của Gia Đô đế quốc, đây cũng là vì cái gì Áo Thác tàn phế như vậy mà quốc vương Khang Du cùng Đại thống soái vẫn mặt dày mày dạn để Áo Thác đảm nhiệm Hồng y Chủ soái.
Mà Áo Thác muốn bóp chết bọn họ, thật là quá dễ dàng. Lợi dụng pháp luật làm chuyện riêng, chiếm ghế ngồi xơi nước, là hai loại người bị Áo Thác ghét nhất.
Không chờ Long Giai Kỳ hỏi kỹ càng, trao đổi làm sao đối phó, quân nhân Gia Đô nổi tiếng tốc độ phản ứng cực nhanh đã đạp văng cửa ban công phòng An Thụy, tiếp theo thuần thục bắt An Thụy đi. Trong đó một tên quân nhân liếc Long Giai Kỳ, thu giữ Ma Văn thông tin trong tay An Thụy.
Toàn bộ quá trình chỉ mất không tới nửa tiếng, hạm đội Gia Đô gần khu 601
nhất, tổng cộng 6 chiếc chiến hạm Ma Văn bắt đầu xử lý.
về phần chiến hạm Ma Văn neo ở khu 601 làm sao dám chống cự, trực tiếp bó tay chịu trói, bọn họ biết rõ hậu quả chống cự là gì, không quá 1 tiếng, nghênh đón họ là mấy chục chiếc chiến hạm Ma Văn bắn phá.
Liên lạc gián đoạn, Long Giai Kỳ hoàn toàn hóa đá, nhà ăn im như chết, nhiệt độ không khí cũng giảm mạnh.
Chỉ khoảng 10 phút sau, ngoài cửa tổng bộ Tập đoàn Bắc Uyển, tiếng cöi cảnh sát vang lên, nhân viên Ty cảnh sát Vĩnh Ngạn Tinh đồng loạt xông vào nhà ăn chỗ Long Giai Kỳ, không dưới 20 người.
- Ngài Long Giai Kỳ, vừa nhận được tin, hiềm nghi ngài dính líu vào hối lộ quan viên Gia Đô đế quốc, bây giờ mời ngài và thuộc hạ theo chúng ta đi tổng bộ Ty cảnh sát hỗ trợ điều tra.
Một nhân viên Ty cảnh sát trình bày giấy chứng nhận trước mặt Long Giai Kỳ, ra hiệu đưa Long Giai Kỳ và những người ở đây đi.
Đối mặt tình cảnh này, Long Giai Kỳ như đang trải qua cơn ác mộng, bây giờ hắn vẫn không thể tin được, hắn vừa mới còn chiếm thượng phong, lập tức bị Hồng Lượng đánh xuống địa ngục.
2 tiếng sau, từ khi bắt giữ đến lúc hoàn thành điều tra sơ bộ, đã báo cáo kết quả điều tra ban đầu cho Áo Thác.
Đồng thời chân tướng rõ ràng, mỗi năm Tập đoàn Tinh Tế Bắc Uyển đều sẽ cung cấp 200.000 kim tệ cho An Thụy, còn có một tập đoàn vận chuyển không gian ở Ngự Phu Tinh mỗi năm cung cấp 50.000 kim tệ cho An Thụy.
Ngự Phu Tinh ở gần Vĩnh Ngạn Tinh, một tinh cầu khá gần Thánh Đàn, trình độ thịnh vượng chỉ yếu hơn Vĩnh Ngạn Tinh một chút.
Ở trong nhà của Tiêu Hoằng, Áo Thác xem xét tư liệu gửi tới, sắc mặt lạnh băng khác thường, trong màn hình trước mặt, Khoa Lạc tổng quản bộ quản lý vận chuyển thương nghiệp đang lạnh run toát mồ hôi nhỏ giọt tí tách xuống đất.
Tuy rằng kết quả điều tra chứng thật không có liên quan tới hắn, hắn không tham dự, nhưng cũng không trốn khỏi tội không làm tròn trách nhiệm.
về phần những người khác trên Đại Mẫu Hạm Tiên Nữ, sắc mặt cũng rất nghiêm túc. Tuy rằng chỉ thấy được nửa người trên của Áo Thác, không nhìn tới những chỗ khác, nhưng bọn họ vẫn thấy được từ ánh mắt của Áo Thác tỏa ra khí thể
vô tận, cảm giác không giận mà uy.
Ở sau lưng Áo Thác, Tiêu Hoằng giả dạng Hồng Lượng vẫn lạnh nhạt đứng đó, cũng làm cho vô số người tò mò, người kia là ai vậy?
- Khoa Lạc tổng quản, thuộc hạ của ngài thật là có năng lực, còn học được tăng thu nhập cho mình nữa.
Qua hồi lâu, Áo Thác mới chầm chậm nói.
- Cái này... Áo Thác chủ soái, chuyện này không có liên quan tới ta, ta thật sự không tham dự vào chuyện này.
Khoa Lạc nơm nớp lo sợ nói, hơn nữa không ngừng lau mồ hôi.
- Ngươi cho là ngươi không có tham dự vào chuyện này, là có thể xong việc hay sao? Ngươi là tổng quản, cái gì nói là không có liên quan tới ngươi? Đừng có phủi tay với ta, ở trong phạm vi do ngươi quản lý, xảy ra chuyện ác liệt như thế, ngươi còn dám nói không có liên quan tới ngươi. Nếu không có liên quan tới ngươi, được lắm, ta làm cho chuyện này hoàn toàn không liên quan tới ngươi, vậy ngươi lăn khôi vị trí tổng quản, giao cho người có năng lực hơn. Áo Thác ta ghét nhất cái loại người vừa xảy ra chuyện chỉ biết trốn tránh trách nhiệm, không có gánh trách nhiệm thì đừng có giữ chức! Chính ngươi lựa chọn nhận lỗi từ chức đi!
Ngữ khí Áo Thác bỗng nhiên tăng vọt.
Áo Thác mới nói thể, Khoa Lạc suýt nữa ngất đi, rõ ràng là Áo Thác muốn cách chức hắn, làm hắn mất luôn chén cơm, đối với Khoa Lạc là một trận đả kích không nhỏ.
- Áo Thác lão ca, xin bớt giận đă, cá nhân ta cảm thấy ngươi phải thông cảm cho tổng quản Khoa Lạc nhiều hơn. Dù sao Gia Đô đế quốc lớn như vậy, dù là con cọp cũng có khi ngủ gật, làm việc có sơ hở cũng không thể tránh được. Ta cảm thấy nên cho hắn một cơ hội hối cãi sửa sai, không cần phủ định hết, phải vừa ra uy cũng ban ơn mới đúng.
Bỗng nhiên Tiêu Hoằng xen lời.
Thấy Tiêu Hoằng như thế, người trong phòng điều khiển không ai không toát mồ hôi thay Tiêu Hoằng, nên biết lúc Áo Thác mắng người ghét nhất là có ai xen mồm hay cầu xin giúp.
Nếu không nhẹ thì bị mắng một trận, nặng thì không biết sẽ có hậu quả gì.
- Nè nè, tiểu tử kia là ai vậy?
- Lại dám xen mồm? Trời ạ, hắn không muốn sống nửa hay sao.
Nhất thời nhân viên trong phòng điều khiển bắt đầu xôn xao, hơn nữa làm hắn ngạc nhiên là vừa nãy tên kia gọi là "ngươi", mà không phải kính từ "ngài".
- Ngươi nói cũng có có chút lý lẽ.
Áo Thác liếc Tiêu Hoằng, nói xong, không còn tức giận nữa:
- Vậy thì thôi đi, Khoa Lạc, chuyện hôm nay ta ghi nhớ trước, về phần bây giờ giữ chức kiểm tra, hy vọng ngươi ghi nhớ, quản lý cho tốt thuộc hạ của ngươi.
Xoát!
Áo Thác nói như thế, toàn bộ nhân viên trong phòng điều khiển Đại Mẫu Hạm kinh ngạc ngây người, bao gồm cả hạm trưởng Áo Tây Đa.
Bọn họ có mơ cũng không thể ngờ, Tiêu Hoằng nhàn nhạt mấy câu, lại làm cho Áo Thác cứng đầu thay đổi ý kiến? Cái này khoa trương quá đi chứ, nên biết trước kia Áo Thác hạ lệnh xuống, ngay cả quốc vương Khang Du cũng chưa chắc được nể mặt.
Mọi người không khỏi ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, nhìn nhau không biết nói cái gì.
Nhìn Tiêu Hoằng giống như thấy được quái vật, càng không biết Tiêu Hoằng này từ đâu ra.
Lúc này tuy rằng Khoa Lạc không biết Tiêu Hoằng hay là Hồng Lượng kia cụ thể là ai, nhưng ánh mắt nhìn Tiêu Hoằng tràn đầy cảm kích, một câu tùy ý của Tiêu Hoằng rõ ràng đã cứu vớt tiền đồ của hắn.
Trái lại Tiêu Hoằng chỉ khẽ gật đầu với Khoa Lạc, tỏ vẻ thân thiện một chút.
Hả?
Trong khi mọi người ở đây kinh ngạc, có một ít người nhạy bén như phát hiện ra chỗ nào đó không đúng. Tuy rằng từ màn hình chỉ thấy được phần bả vai của Áo Thác, nhưng những người này thấy được bả vai của Áo Thác thường hay cử động, giống như có hai cánh tay đang chuyển động. Nhưng trong ấn tượng của bọn họ, Áo Thác dường như đã không còn một cánh tay.
Quan trọng hơn là những người này lại có cảm giác, Ma Văn thông tin này không giống như có người cầm giúp, mà là bản thân Áo Thác cầm, bởi vì thường hay theo cử động của Áo Thác mà rung lắc.
Đây là cái chuyện gì thế này?
Trong lòng bọn họ không khỏi khó hiểu, trước đó Áo Thác vội vàng rời khôi Đại Mẫu Hạm, chỉ nói điều trị thân thể, mà những người này làm thế nào cũng không tưởng tượng được, tay chân không đầy đủ của Áo Thác sẽ mọc trở lại, không khác gì người thường. Dù sao ở liên bang, thậm chí toàn bộ Vũ trụ Thái Qua, đây là chuyện tuyệt đối không thể tưởng tượng.