Tiếp theo sau Hạng Văn Sâm lại vô cùng cung kính trao đổi một phen với Hà Bác Tư, rồi mới thật cẩn thận tắt Ma Văn thông tin, tiếp theo phân phó cho trợ thủ mình, bắt đầu tiến hành tuyên truyền đi khắp nơi.
Đối với Hà Bác Tư đại danh đỉnh đỉnh, có thể nói toàn bộ Vĩnh Ngạn Tinh, cùng với mấy viên tinh cầu phụ cận, gần như không người nào không biết không người nào không hiểu, ngay cả đứa nhỏ lên ba đều biết.
Mỗi tháng Hà Bác Tư công khai lộ diện một lần, trên cơ bản cũng vô tình biến thành một ngày hội cho giới Ma Văn ở Vĩnh Ngạn Tinh. Đây cũng là muốn cho giới bên ngoài nhìn thấy, vị trí của Tập đoàn Văn Sâm không thể bị lay chuyển, bọn họ có Định Hải Thần Châm.
Theo Tập đoàn Văn Sâm thông qua các phương diện tuyên truyền, gần như toàn bộ người trên Vĩnh Ngạn Tinh lập tức ngẩn ra. Dựa theo đạo lý, dựa theo quy luật mà nói, cách ngày Hà Bác Tư xuất hiện không sai biệt lắm còn tới mười ngày, như thế nào hội đấu giá lại tổ chức trước thời hạn?
Tuy nhiên, nghi vấn như vậy rất nhanh liền nhận được sự giải thích khó hiểu, chính là do bị Tập đoàn Thợ Săn ép sát, cho nên Tập đoàn Văn Sâm bất đắc dĩ phải thay đổi kế hoạch trước đây.
Đương nhiên, tin tức này đối với người dân Vĩnh Ngạn Tinh, cũng không trọng yếu, quan trọng là bọn họ đã nhận được tin tức: lần này Hà Bác Tư sẽ tung ra kiệt tác Hỏa Phượng Hoàng bản thân hắn mới hoàn thành!
Trong lúc nhất thời, trên cơ bản Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn đã một lần nữa trở thành đề tài câu chuyện đầu đường cuối ngõ của những người ham thích Chiến Văn. Đồng dạng các đài tin tức cũng tranh nhau đưa tin, đồng thời đều đề nghị với Tập đoàn Văn Sâm được quyền tiếp sóng trực tiếp buổi đấu giá.
về phần Tập đoàn Thợ Săn, ở trước mặt Hà Bác Tư thì tạm thời bị xem nhẹ.
Đủ có thể thấy danh tiếng của Hà Bác Tư ở Vĩnh Ngạn Tinh rốt cuộc lớn biết bao.
Đồng dạng tin tức như thế cũng được Tập đoàn Thợ Săn nhận được, liền chuyển thẳng tới cho Tiêu Hoằng.
Giờ phút này Tiêu Hoằng như trước ở trong nhà gỗ nhỏ của mình, hết sức chuyên chú luyện tập kỹ thuật Đế Văn bảy hướng. Nhìn thấy tin tức trong Ma Văn thông tin do Phúc Thái gửi tới, cùng với tính năng Chiến Văn của Hà Bác Tư sắp sửa bán ra. Trên mặt Tiêu Hoằng toát ra ý cười mờ nhạt. Tiếp theo nhẹ nhàng lắc lắc đầu, rồi bắt đầu tiếp tục luyện tập kỹ thuật Đế Văn bảy hướng.
Tập đoàn Văn Sâm đối mặt với áp bức, sẽ trước tiên xuất động Hà Bác Tư, toàn bộ điều này hoàn toàn nằm trong dự kiến của Tiêu Hoằng. Tuy nhiên, Tiêu Hoằng sẽ để ý sao?
Chưa từng có nhiều để ý tới, Tiêu Hoằng lại tiếp tục hết sức chuyên chú, điên cuồng luyện tập kỹ thuật Đế Văn bảy hướng, đồng dạng ở bên cạnh Tiêu Hoằng, Tái thạch vứt bỏ đã thành một đống lớn.
Cứ như vậy, đảo mắt cả ngày qua đi, Tiêu Hoằng vẫn còn đang cố sức luyện tập kỹ thuật Đế Văn bảy hướng. Trải qua thời gian dài nghiên cứu, luyện tập như vậy, hiện giờ không sai biệt lắm Tiêu Hoằng đã có thể cam đoan, trong ba cái Tái thạch sẽ thành công hoàn thành một cái Đế Văn bảy hướng. Điều này cũng nói lên Tiêu Hoằng đã thành công đột phá kỹ thuật Đế Văn bảy hướng, hiện tại cần chính là thuần thục.
Thẳng đến chạng vạng tối, Tiêu Hoằng mới đạt tới xác xuất thành công một trăm phần trăm.
Tùy tiện ăn vài thứ, lại nghe Thương Luân lải nhải hoài niệm Áo Duy Tín, Tiêu Hoằng liền tiếp tục ngồi trước bàn gỗ, bắt đầu quan sát tìm hiểu đại khái tính năng và đặc điểm của Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn.
Ờ trong mắt người Vĩnh Ngạn Tinh, nó tuyệt đối có thể nói là kinh diễm, nhưng ở trong mắt Tiêu Hoằng, chỉ có thể miễn cưỡng tính là một cái Chiến Văn bình thường.
Thở phào một hơi nhẹ nhõm, lại hoạt động ngón tay vài lần, Tiêu Hoằng liền cầm lấy Điêu văn đao, bắt đầu phỏng theo tính năng của Hỏa Phượng Hoàng, chỉ sử dụng kỹ thuật Đế Văn năm hướng chế tạo Chiến Văn, về phần cấp bậc chỉ là
Ngự Sư cấp bốn mà thôi.
Mục đích của Tiêu Hoằng làm như vậy, chính là muốn nhìn thử xem, bản thân so với Hà Bác Tư rốt cuộc ai mạnh ai yếu. Bởi vì thường ngày Tiêu Hoằng chỉ vùi đầu học tập, hấp thu hết thảy tri thức có thể hấp thu được, bởi vậy ở trong nghề chế văn này, Tiêu Hoằng không biết trình độ của mình rốt cuộc đạt tới trình độ nào, ngay cả Tiêu Hoằng tự mình cũng không có khái niệm này.
Mà chỉ có thông qua so đấu, mới có thể so sánh được bản thân mình rốt cuộc đạt tới trình độ gì, đồng dạng cũng nhìn thử xem từ khi mình đi vào Thánh Đàn rốt cuộc tiến bộ bao nhiêu.
Đây chỉ là Chiến Văn Ngự Sư cấp bốn, hơn nữa ở Tiêu Hoằng xem ra, muốn hoàn thành tính năng Chiến Văn của Hà Bác Tư thật sự rất đơn giản, bởi vậy đại khái chỉ dùng không đến một giờ, Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn hàng nhái đã được Tiêu Hoằng chế tạo thành, không hề có độ khó gì đáng nói.
Tiện tay ném Chiến Văn phỏng chế qua một bên, Tiêu Hoằng liền lấy ra mặt một khối Tái thạch Áo định khác, bắt đầu chế tạo Chiến Văn có chứa kỹ thuật Đế Văn bảy hướng. Đây cũng là lần đầu tiên Tiêu Hoằng bắt đầu vận dụng kỹ thuật Đế Văn bảy hướng chế tạo Chiến Văn.
Đương nhiên, lần này chế tạo cũng chỉ là một lần thí nghiệm của Tiêu Hoằng, mà không phải là chế tạo cho mình, cũng không có ứng dụng kỹ thuật văn trong văn tiêu hao Ngự lực thật lớn kia, chỉ là hơi vận dụng một chút kỹ thuật thẩm thấu năng lượng.
Bởi vậy đại khái chỉ trôi qua hai giờ, Tiêu Hoằng đã chế tạo hoàn thành Chiến Văn có chứa kỹ thuật Đế Văn bảy hướng, đồng thời trên mặt cũng thoáng hiện lên vẻ hưng phấn mờ nhạt.
Hiện giờ, cách Tiêu Hoằng hoàn toàn nắm giữ toàn bộ kỹ thuật Đế Văn, chỉ còn cách một bước, tuy thế một bước này cũng không phải dễ vượt qua như vậy.
Đối với Chiến Văn trước mắt có chứa kỹ thuật Đế Văn bảy hướng này, Tiêu Hoằng cũng đặt tên cho nó là Hỏa Thiệt Chiến Văn.
Bởi vì Hỏa Thiệt Chiến Văn chỉ là vật thí nghiệm, Tiêu Hoằng cũng không có tiến hành thí nghiệm quá nhiều, chỉ thông qua Ngự lực kiểm nghiệm một chút, hoàn toàn dùng tốt, Tiêu Hoằng liền đặt ngay ngắn bên trong một cái hộp gỗ. Sau đó xách theo túi hành trang tùy thân tiếp tục đến khu vực tu luyện, tu luyện Ngự lực.
về phần ngày mai nên làm thế nào chống lại Tập đoàn Văn Sâm, hoặc nói là chống lại Hà Bác Tư, trong lòng Tiêu Hoằng đã đại khái có vài ý nghĩ.
Cùng lúc đó, ở bên trong Vĩnh Ngạn Tinh, Bác Sơn, Phúc Thái cũng đang không ngừng chỉ huy nhân viên công tác, nắm bắt thời gian tiến hành các phương diện chuẩn bị. Nhiệm vụ trọng yếu nhất là xây dựng hai nơi căn cứ quân sự trong lòng đất ở Vĩnh Ngạn Tinh. Mà hai căn cứ quân sự này, phân biệt là do Liệt Nông và Tô Khoa Phu quản hạt.
Tô Khoa Phu là Đại Ngự Sư cấp hai, vốn trước đây cũng là phó quan chỉ huy Bộ liên hợp phòng không của Gia Đô Đế Quốc, cũng là thành viên
của Đoàn tinh anh Thợ Săn, sở trường là tác chiến loại phòng ngự. Bởi vì hắn dáng người mập mạp cộng thêm sở trường chiến thuật của bản thân, vì thế có một tên hiệu là Thiết Dũng.
Trên cơ bản xây dựng căn cứ trong lòng đất, cùng với nhằm vào phòng ngự của Tập đoàn Thợ Săn ngày thường đều là theo ý kiến của Tô Khoa Phu. Dựa theo ý tưởng của Tô Khoa Phu, quy tắc thứ nhất của phòng ngự là ngụy trang, để cho địch nhân không tìm thấy mới là lựa chọn tốt nhất.
Đồng dạng những người này cũng biết rất rõ rằng , trước mắt ba ngày A Di La triệu tập các đệ tử cấp Cao này là thời kì hoàng kim của bọn họ, bởi vì ba ngày này hết thảy hệ thống chỉ huy của đối thủ, đều rơi vào thời kỳ tê liệt hiếm thấy.
Chỉ cần Tập đoàn Thợ Săn có thể nắm bắt cơ hội tốt, ngày đêm đẩy nhanh tốc độ thì trong ba ngày này, xác lập sẽ nắm quyền chủ động.
Đồng thời thời điểm này, dưới đề nghị của Tác Phổ, Đoàn tinh anh Thợ Săn đã tạm thời chia ra: trong đó 200 người phân biệt đi theo Hạm vận chuyển hành khách của Tập đoàn giữa các tinh Thợ Săn, phân tán ra khắp nơi ở Gia Đô Đế Quốc. Mục đích chỉ có một, chính là mượn dùng tài lực cường đại, với danh nghĩa tìm kiếm nhân viên bảo vệ chiêu binh mãi mã.
Thậm chí có người dứt khoát trực tiếp sử dụng quan hệ trong quân đội của mình lúc trước, thu thập binh sĩ tàn phế tay chân, hoặc là mượn sức binh sĩ xuất ngũ, tóm lại chính là mở rộng quân đội.
Đồng thời có người đơn giản ở ngay tại tinh cầu phụ cận, thành lập chi nhánh căn cứ quân sự loại nhỏ, như vậy càng có thể thuận tiện che dấu và ngụy trang.
Đảo mắt, thời gian một ngày vội vàng trôi qua, khi tới buổi sáng, Tập đoàn Văn Sâm tuyên truyền cho Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn của Hà Bác Tư, đã lên tới đỉnh cao. Chỉ thấy trước cửa Tập đoàn Văn Sâm, rất nhiều người say mê Chiến Văn, cùng với phú ông trên các tinh cầu phụ cận Vĩnh Ngạn Tinh đã tụ tập đông nghẹt, cùng lẳng lặng chờ đợi đến hai chiều, hội đấu giá bắt đầu.
Một đám đông không dưới mấy ngàn người, không chỉ có như thế, xe tiếp sóng của các nhà truyền thông lớn Vĩnh Ngạn Tinh, cũng đã nhất tề tụ tập tại đây. Tất cả đều muốn tận mắt thấy phương dung của Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn, về phần người dân thường cũng đều chờ đợi ở bên cạnh Ma Văn tin tức, chờ theo dõi thông qua đài tin tức.
Nói ngắn lại, giờ khắc này, trên cơ bản toàn bộ Vĩnh Ngạn Tinh đã quên mất sau đầu Tập đoàn Thợ Săn đại danh đỉnh đỉnh, cùng với Hồng Lượng thanh danh hiển hách.
Ờ mọi người xem ra, hôm nay là thuộc về Tập đoàn Văn Sâm, thuộc về Hà Bác Tư, Chế Văn đại sư đỉnh cấp không thể lay chuyển của Vĩnh Ngạn Tinh.
Hạng Văn Sâm đứng ở trong văn phòng, nhìn đám người tụ tập ở dưới lầu Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc, cùng với các đài tin tức lớn treo bảng hiệu Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc và đưa tin về Hà Bác Tư, trên mặt hắn vẻ tươi cười như hoa nở.
- Đây là thực lực của Tập đoàn Văn Sâm, chỉ một Hà Bác Tư sẽ lật đổ toàn bộ Tập đoàn Thợ Săn!
Hạng Văn Sâm chắp tay sau lưng, đứng trước cửa sổ, thì thào lẩm bẩm.
Mà ở bên trong tòa lầu cao chọc trời đối diện với Hạng Văn Sâm, Tiêu Hoằng một thân phục trang màu xám, cũng đang đứng trước cửa sổ, ánh mắt lạnh nhạt nhìn đám người tụ tập trước cửa Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc, cùng với vô số Ma Văn Xa xa hoa.
Ở phía sau Tiêu Hoằng, Bác Sơn cùng Trữ Vinh một gã Chế văn sư của Tập đoàn Thợ Săn, đang sắp xếp lại hộp gỗ Tiêu Hoằng mang tới. Công tác cũng rất đơn giản, chỉ là lấy ra Chiến Văn trong hộp gỗ bình thường, rồi phân biệt cho vào bên trong hộp gỗ tinh xảo giá trị xa xỉ.
Đây chỉ là một việc làm bình thản vô vị, chỉ có điều là nhìn lại Bác Sơn và Trữ Vinh, mỗi lần cho một cái Chiến Văn vào bên trong hộp gỗ, vẻ kinh hãi trên mặt đều tăng thêm một phần.
Nguyên nhân rất đơn giản, toàn bộ Vĩnh Ngạn Tinh, hiện tại vì để có một Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn kỹ thuật Đế Văn bốn hướng đã vô cùng điên cuồng, đủ các loại tuyên truyền, ngạc nhiên thán phục không ngừng bên tai. Mà lúc này ở trước mắt bọn họ, tùy tiện lấy ra một cái Chiến Văn bên trong hộp gỗ, đều là Chiến Văn có chứa kỹ thuật Đế Văn năm hướng hoặc là sáu hướng, ước chừng không dưới 200 cái.
Mỗi một cái giá trị bao nhiêu không cần nói cũng biết. Nhất là Trữ Vinh, có thể nói là Chế văn sư cũng nổi danh trên Vĩnh Ngạn Tinh, hiểu biết về Chiến Văn càng thêm khắc sâu so với thường nhân, đồng dạng đối với Chiến Văn trước mắt có giá trị bao nhiêu, hắn biết rất rõ.
Dĩ vãng dựa vào địa vị của mình ở Vĩnh Ngạn Tinh, Trữ Vinh ở Tập đoàn Thợ Săn ít nhiều còn có thể tự cho là tốt đẹp, nhưng trước mắt, trên trán hắn đã đẫm ướt mồ hôi, với ánh mắt khó tin nhìn Tiêu Hoằng chắp tay sau lưng đứng trước cửa sổ, hắn thật sự nghĩ không ra, những Chiến Văn này Tiêu Hoằng rốt cuộc là làm thế nào lấy ra được, trên cơ bản tùy tiện lấy ra một cái, đều sẽ dẫn tới chấn động không nhỏ trên Vĩnh Ngạn Tinh.
Ước chừng trôi qua nửa tiếng, Bác Sơn cùng Trữ Vinh mới sắp xếp xong 205 cái Chiến Văn. Trên mặt vẫn còn lấp lánh ánh mắt khó tin, nhất là nhìn thấy ngoài cửa sổ còn có người đang sùng bái Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn của Hà Bác Tư. Ờ trong mắt Trữ Vinh, những người này nếu như nhìn thấy cảnh tượng trước mắt hắn này, còn không bị dọa cho ngất xỉu hay sao?