Ma Ngân

Chống Đỡ Tấn Công


trước sau

- Phân phó xuống, Cửa hàng Ma Văn Long Lập và Ba Hách, giảm biên chế 50%, sa thải lũ bất tài còn lại, chỉ để lại các công nhân ưu tú, tiền lương tăng lên.

Tiêu Hoằng trầm tư ước chừng mười phút, mới cẩn thận lên tiếng:

- Mặt khác tài liệu mà Tập đoàn Thợ Săn sản xuất, cùng với khoáng vật tài liệu vận chuyển tới từ Thượng Tri Tự Do Quốc, toàn bộ ngừng tiêu thụ tại cửa hàng Ma Văn Văn Sâm, ngược lại tiến hành bán ra tại Long Lập và Cửa hàng Ma Văn Ba Hách, đồng thời tài liệu linh thú cũng tăng lên mức độ thu mua từ các tinh cầu khác, đồng phát cũng tuyên bố một quy định mới, đó chính là Chế văn sư gởi bán Chiến Văn tại hai đại cửa hàng Ma Văn Long Lập và Ba Hách được miễn trừ tất cả phí dụng.

- Lão đại, chúng ta có nên ác hơn một chút hay không, để cho Công ty chúng ta dừng lại tất cả thương vụ với Tập đoàn Văn Sâm?

Bác Son lên tiếng hỏi.

- Việc đó không tất yếu, ta thích dùng thủ đoạn quang mình chính đại mà đánh bại đối thủ, không thích chơi trò vòng vèo làm gì, hơn nữa ở trong mắt ta, Tập đoàn Văn Sâm coi như đã sụp đổ rồi, hiện tại ta lo lắng chính là, Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn và Đông Lộc, Hà Bác Tư.

Tiêu Hoằng nhẹ nhàng nói.

Mà Hà Bác Tư này cùng giống Ngạc Lâm, đều là người Ân Lạc, mà Ân Lạc cũng nằm trong Thánh Đàn, là một trong những người ít ỏi nắm giữ kỹ thuật Đế Văn tám hướng.

Sau đó Tiêu Hoằng cẩn thận phân phó vài sự tình, rồi chậm rãi rời đi. Lần này hắn dường như muốn tuyên bố thời khắc quyết chiến để thống trị Vĩnh Ngạn Tinh đã đến.

Tiêu Hoằng quay về nhà gỗ, nhìn Thương Luân đang nằm trên giường gỗ một cái, cũng không để ý đến nhắn, trực tiếp cúi người lấy từ dưới giường ra một cái hộp gỗ lớn. Trong đó gần như đều là Chiến Văn cấp thấp mà khi trước Tiêu Hoằng luyện tập kỹ thuật Đế Văn mà chế tạo ra, phần lớn đều là cấp Ngự Sư.

Mỗi một cái đều chứa kỹ thuật Đế Văn sáu hướng thành công, đại khái có hơn 200 cái.

Hiện tại trong mắt Tiêu Hoằng, mấy thứ này cũng có thể phát ra một chút tác dụng rồi.

Đơn giản phủi sạch sẽ tro bụi trên bề mặt Chiến Văn, đặt ở góc tường, Tiêu Hoằng liền không chút tạm dừng, tiếp tục bắt đầu tiến hành lần trùng kích cuối cùng với kỹ thuật Đế Văn bảy hướng, đồng thời thường thường lấy ra Tái thạch, thử chế tạo một chút.

Khi cảm thấy mệt nhọc thì sẽ chế tạo lung tung một vài Chiến Văn. Phần lớn đều là sử dụng kỹ thuật Đẻ Văn năm hướng, cấp bậc cũng không cao, đều là cấp bậc Ngự Giả, hoàn toàn là tiện tay chế tạo, dùng để luyện tay mà thôi. Hắn cũng giống như một người nhàn rỗi vẽ loạn trên trang giấy, dùng để cảm thụ một ít Ma Văn áo nghĩa.

Trong Vạn Tôn Cốc thì tất cả đều bình thản như lúc ban đầu, nhìn không ra chút dao động nào, trái lại Uyển Vị Thành lại không bình tĩnh như vậy, theo Tiêu Hoằng hạ một loạt chỉ lệnh ra ngoài. Tất cả tài liệu gởi bán của Tập đoàn Thợ Săn, toàn bộ rút khỏi Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc, một khắc không ngừng dời tới Cửa hàng Ma Văn Long Lập, đồng thời tiến hành hoạt động tiêu thụ tương ứng. Trong đó mê người nhất chính là duy trì dịch vụ đưa hàng tới tận nơi trong khoảng cách ngắn.

Gần như chỉ trong mấy giờ thời gian, lưu lượng khách tại Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc đã giảm mạnh một phần ba, trên cơ bản Thương gia thu mua Ma Văn tài liệu thì đều chạy tới Cửa hàng Ma Văn Long Lập chỉ cách Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc một con phố.

Khách hàng còn lưu lại thì hầu hết đều là hướng về phía các kiểu dáng Ma Văn hoặc Chiến Văn khác.

Giờ phút này Hạng Văn Sâm đang ở trong Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc, nhìn màn hình bên cạnh bàn giấy, biểu hiện trên bề mặt chính là tình huống hiện tại của Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc, lưu lượng khách giảm mạnh, nhất là thị trường giao dịch tài liệu tự do đã lập tức trống không.

Trái lại Cửa hàng Ma Văn Long Lập tại phố đối diện thì đã không còn vẻ tĩnh mịch trong dĩ vãng nữa, mà đã lại một lần nữa phát ra sinh cơ.

Không chỉ là Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc, mà sản nghiệp của Tập đoàn Văn Sâm trên nam bán cầu Vĩnh Ngạn Tinh cũng gặp phải cảnh ngộ này, điều này cũng không gì đáng trách, hiện tại Tập đoàn Thợ Săn có thể lấy ra rất nhiều thủ đoạn để đối phó với Tập đoàn Văn Sâm.

Hiện giờ thế cục chính là, Tập đoàn Văn Sâm giống như một tiểu đảo đơn độc, các ngành sản xuất khác đều rơi vào trong tay Tập đoàn Thợ Săn, bị Tập đoàn Thợ Săn bao phủ.

Tình cảnh như thế thì Hạng Văn Sâm tự nhiên phi thường rõ ràng, tuy nhiên, trên mặt Hạng Văn Sâm mặc dù có vẻ nghiêm họng, nhưng cũng không phải là tuyệt vọng, bởi vì trên mặt kinh tế thì Hạng Văn Sâm hắn đơn độc, nhưng hắn còn có hai đòn sát thủ nữa, thứ nhất là Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn, quan hệ giữa hắn và Ba La cũng khá là không tồi, thứ hai đó là có Hà Bác Tư đại sư tương trợ, phía trên Hà Bác Tư đại sư thì thậm chí còn có Ân Lạc, đầu sỏ của Thánh Đàn.

- Văn Sâm lão ca, lần này, ngươi phải cứu tiểu đệ a, nếu không thì Tập đoàn cơ giới Lăng Vẫn sẽ phải đóng cửa mất!

Ngay khi Hạng Văn Sâm đang suy tư tiếp theo nên làm như thế nào, thì Hoàng Mặc Lâm ngồi trên trường kỷ vội vã mang sắc mặt lo lắng nói, hiện giờ Tập đoàn cơ giới Lăng Vẫn đã hoàn toàn bị Tập đoàn Thợ Săn bức tới tuyệt cảnh rồi.

- Hoàng lão đệ, ngươi cũng không phải không nhìn thấy, hiện tại ta cũng bị phiền toái quấn thân, bảo ta giúp ngươi như thế nào a?

Hạng Văn Sâm bày ra một bộ dáng thỏ tử hồ bi.

- Cho ta mượn vài Chế văn sư của ngài, nhanh chóng giúp ta nghiên cứu ra một loại Ma Văn động cơ kiểu mới có tinh năng cao.

Hoàng Mặc Lâm nói.

Nghe vậy, Hạng Văn Sâm lại lâm vào trong trầm tư, hiện tại Tập đoàn Văn Sâm có thể dựa vào thì cũng chỉ là Chiến Văn do rất nhiều Chế văn sư chế tạo ra, mang ta tiến hành tiêu thụ, bây giờ mà cho Hoàng Mặc Lâm mượn một bộ phận Chế văn sư, vậy thì Tập đoàn Văn Sâm kia phải làm sao bây giờ?

- Hoàng lão đệ, ngươi đang làm khó xử lão ca ta a, hiện tại ta đúng là đang cần người, nếu cho ngươi mượn Chế văn sư ưu tú, đối mặt với tấn công của Tập đoàn Thợ Săn, thì Tập đoàn Văn Sâm cũng sẽ phải sụp đổ a.

Hạng Vãn Sâm uyển chuyển cự tuyệt.

Hơn nữa Hạng Văn Sâm cũng nhìn ra được, Tập đoàn cơ giới Lăng Vẫn đã không cứu được nữa, không nói đến có thể nghiên cứu ra Ma Văn động cơ tính năng cao hay không, cho dù nghiên cứu ra, phỏng chừng đồ ăn cũng nguội rồi.

Mà trọng yếu hơn là, Hạng Văn Sâm cũng là thương nhân, là thương nhân thì sẽ lo lắng đến lợi ích, giúp Hoàng Mặc Lâm thì có lợi ư? Hiển nhiên là không có.

-
Nói như vậy, Hạng lão ca đang muốn buông tha cho Tập đoàn cơ giới Lăng Vẫn ư?

Hoàng Mặc Lâm nhẹ nhàng hỏi, thần sắc hiện lên vẻ tuyệt vọng.

- Lực bất tòng tâm.

Hạng Văn Sâm bày ra một bộ dáng bất đắc dĩ, nếu trước kia thì còn được, nhưng hiện tại Tập đoàn Văn Sâm phải đối đầu với cường địch, không thể bị bất luận kẻ nào cản trở, buông tha cho Hoàng Mặc Lâm thì có lẽ còn có thể sống được, nếu không thì chỉ có thể ôm nhau mà chết.

- Hiểu rồi!

Hoàng Mặc Lâm thấy Hạng Văn Sâm như vậy, cũng không có quá nhiều giằng co, liền không quay đầu lại mà đi ra văn phòng của Hạng Văn Sâm.

Nhưng ngay khi Hoàng Mặc Lâm mới vừa rời khỏi Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc, chuẩn bị quay về nhà mình, thì Ma Văn thông tin lại rung lên, là Bác Sơn phát tới một tin tức. Nội dung rất ngắn gọn:

“Hoàng tiên sinh gần đây có lẽ rất không dễ thở, có hứng thú đến đến thợ săn tổng bộ nói chuyện một chút không!”

Nhìn thấy tin tức này của Bác Sơn, Hoàng Mặc Lâm tự nhiên hiểu được tất cả, đó chính là hy vọng Hoàng Mặc Lâm khuất phục, giống như Tập đoàn lương nghiệp Phong Cốc vậy.

Tuy nhiên quay đầu lại nhìn một cái, Vương Xuyên rất tự hiểu mình, hiện tại có thể nói là phú ông, tuy rằng giao ra vị trí lão đại, nhưng mà có sao đâu?

Có ý tưởng như vậy, Hoàng Mặc Lâm liền không chút tạm dừng, trực tiếp phân phó lái xe, đi tổng bộ của Tập đoàn Thợ Săn.

Mà quyết định như vậy cũng đại biểu Tập đoàn cơ giới Lăng Vẫn này đã hoàn toàn bị chinh phục. Tập đoàn Thợ Săn sẽ tiến vào một thời kỳ cường đại chưa từng có, chỉ là điều này vẫn còn chưa đủ.

Hiện tại Tiêu Hoằng cần phải làm chính là sau khi xử lý Tập đoàn Văn Sâm, chuyển hóa các đại lượng tài phú thu hoạch được thành sức chiến đấu. Càng cường đại càng tốt.

Mà ở Hạng Văn Sâm trong văn phòng, thấy Hoàng Mặc Lâm rời đi, hắn liền lập tức lôi một cái Ma Văn thông tin từ trong ngăn kéo ra, sau đó gọi cho Hà Bác Tư. Đồng thời trên mặt hắn cũng không kiềm được toát ra vẻ vô cùng cung kính.

ít nhất là hiện tại, Hà Bác Tư tuyệt đối là siêu cấp Chế Văn đại sư đại danh đỉnh đỉnh trên Vĩnh Ngạn Tinh.

Rất nhanh, trong màn hình liền xuất hiện dáng tiên phong đạo cốt của Hà Bác Tư, mặc một bộ áo dài màu trắng, trong mắt toát ra vẻ vô cùng ngạo mạn và uy nghiêm.

- Hạng Văn Sâm, chuyện gì a?

Hà Bác Tư nhẹ nhàng hỏi, trong lúc giơ tay nhấc chân đã làm cho người ta có một loại cảm giác thâm tàng bất lộ, mà càng nhiều hơn là cảm giác ngạo mạn, tự cao tự đại, coi trời bằng, vung.

- Hà lão, Ma Văn hội đấu giá mỗi tháng một lần có thể tiến hành trước thời hạn một ít hay không? Hiện tại Tập đoàn Văn Sâm gặp một ít phiền toái nhỏ.

Hạng Văn Sâm vẫn dùng vẻ mặt vô cùng cung kính, trên mặt toát ra vẻ nghiêm trọng mờ nhạt.

- Phiền toái? Chuyện gì vậy?

Hà Bác Tư hơi nâng mí mắt, nhẹ nhàng hỏi, Tập đoàn Văn Sâm này có thể nói chính là chậu châu báu của Hà Bác Tư, thu mua tài liệu đều là nửa giá, hơn nữa hàng năm đều có tiền hiếu kính, đồng thời mỗi một lần bán đấu giá, còn có thể kiếm được đại lượng tiền tài, bởi vậy, Hà Bác Tư tự nhiên sẽ không đứng nhìn Tập đoàn Văn Sâm sụp đổ.

- Ngài có điều không biết, hiện tại Tập đoàn Thợ Săn đã thò ma trảo tới Tập đoàn Văn Sâm, lưu lượng khách của chúng ta đang không ngừng giảm bớt, mong rằng Hà lão ngài rời núi, giúp Tập đoàn Văn Sâm tụ lại nhân khí.

Hạng Văn Sâm kể lại chi tiết.

- Tập đoàn Thợ Săn? Không thể tưởng được chúng lại có dã tâm không nhỏ a, đây không phải là ý đồ chiếm lấy kinh tế trên toàn bộ Vĩnh Ngạn Tinh hay sao?

Trong mắt Hà Bác Tư hơi hiện lên một chút lăng lệ, nhẹ nhàng nói:

- Một khi đã như vậy, phân phó xuống, giữa trưa ngày mai ta sẽ lại lần nữa lấy ra một Ma Văn, để cho tên Hồng Lượng kia biết được sự lợi hại của Thánh Đàn.

Nghe vậy, trên mặt Hạng Văn Sâm không kềm được lại lần nữa hiện lên một chút hào quang, chỉ cần Hà Bác Tư gật đầu, trong mắt Hạng Văn Sâm thì Tập đoàn Văn Sâm đã hoàn toàn vượt qua nguy cơ, một lần nữa tụ lại nhân khí.

- Cảm tạ Hà lão xuất thủ cứu giúp, tại hạ vô cùng cảm kích, chỉ cần Hà lão xuất thủ, Tập đoàn Thợ Săn chắc chắn sẽ vấp phải trắc trở.

Hạng Văn Sâm nói với vẻ nịnh nọt, trong mắt sáng lấp lánh.

Hà Bác Tư không nhiều lời, khẽ nhìn cuốn số nhỏ trước mặt một cái, trên bề mặt bản ghi chép thì đều là Chiến Văn mà Hà Bác Tư sắp sửa chế tạo, có bảy đến tám cái. Trước đây Hà Bác Tư đều chỉ lấy ra một ít Chiến Văn xoàng xĩnh, mang đến Cửa hàng Ma Văn Hán Nặc, tuy nhiên, lần này Hà Bác Tư quyết định vận dụng toàn lực để chọn ra một cái Chiến Văn mà mình đắc ý nhất, đó là Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn, Ngự Sư cấp năm.

Sau đó Hà Bác Tư liền gửi tin tức cơ bản của Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn cho Hạng Văn Sâm, giúp hắn tuyên truyền đại quy mô, hấp dẫn người mua.

Nhận được tư liệu, tảng đá trong lòng Hạng Văn Sâm coi như đã hoàn toàn rơi xuống, Hà Bác Tư đã xuất mã, không thể nghi ngờ gì chính là lợi khí hấp dẫn nhân khí tốt nhất.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện