Ma Ngân

Giết Chết Vận Trung! 3


trước sau

Đây ưu thế hạng nhất của mẫu hạm Ma Văn, khoảng cách tấn công, bán kính chiến đấu, vượt xa chiến hạm hoàn toàn có thể tiến hành tấn công khoảng cách cực xa.

Hơn nữa có thể chọc thủng vào hạm đội phe địch, phá hoại hệ thống phòng ngự của đối phương.

Đối mặt chiến cơ không người lái đầy trời, phân tán giữa không gian, trong đó 1000 chiến cơ không người lái trực tiếp bắn ra một viên phi đạn Ma Văn! Chỉ cần 1000 chiến cơ không người lái kia, lực công kích đã không thua gì cả một hạm đội bắn đồng loạt! Huống chi còn có hơn 2000 chiến đấu cơ Ma Văn chưa hành động! Nhìn phi đạn Ma Văn ngập trời bắn về phía mình, các hạm viên hạm đội Nam Miện không khỏi hoảng sợ, toàn lực ngăn cản, vậy thì hạm đội Thợ Săn đang lao vụt tới phải làm sao đây? Nếu không ngăn cản, cũng không thể chịu đánh đến thế được? Huống chi nếu bị chiến cơ không người lái áp sát, sẽ càng uy hiếp hạm đội lớn hơn nữa.

Nhưng đến lúc này, dường như cũng không còn cách khác, bởi vì tín hiệu thông tin cực kỳ không tốt, căn bản không thể chỉ huy hiệu quả.

Rơi vào đường cùng, bên trong hạm đội Nam Miện bị buộc phải hành động đánh chặn.

Chỉ là trong lúc hạm đội Nam Miện toàn lực đánh chặn, chiến hạm Ma Văn của Tập đoàn Thợ Săn từ khắp nơi đã chạy tới, sau đó là điên cuồng oanh tạc không chút lưu tình! Ở trước chênh lệch thực lực quá lớn, hạm đội Nam Miện căn bản không thể tiến hành ngăn cản, trong khoảnh khắc, thân hạm xuất hiện vô số đoàn ánh sáng, thân hạm bắt đầu nghiêng.

Tiếp theo đó là đợt công kích điên cuồng thứ hai, thứ ba! Cơ bản, là tấn công hủy diệt hạm đội Nam Miện.

Áo Thác trên tàu Tiên Nữ nhìn thấy thủ đoạn công kích biến thái của hạm đội Thợ Săn, cho dù là hắn cũng phải cảm giác sống lưng rét run, khóe miệng co rút.

Hắn không ngờ, một khi Tiêu Hoằng trở nên tàn bạo, lại đạt tới mức biến thái như thế, đúng là không cho đối thủ một chút đường sống.

Chỉ là Áo Thác cũng biết, vào lúc này, chân chính khó đối phó không phải hạm đội Nam Miện, mà là Vận Trung, cường giả siêu cấp Ngự hồn kia.

Về phần Y Vạn và Lôi Mạn, cũng đang nhìn những hình ảnh này, trong lòng cũng phát rét. Nguyên nhân, đó là bởi lúc này Tập đoàn Thợ Săn có sức chiến đấu quá khủng khiếp.

Hệ thống chỉ huy có được Tác Phổ, Liệt Nông, Phúc Đặc Lâm và đông đảo các siêu cấp danh tướng Gia Đô Đế Quốc... Quân chủ lực có được bộ đội siêu cấp tinh nhuệ như Đoàn tinh anh Thợ Săn và Thích Khách Minh, phương diện kinh tế lại có được hậu thuẫn vững vàng như Tập đoàn Thợ Săn.

Cũng may, lúc này là người một nhà với Tiêu Hoằng, bằng không sức chiến đấu của Tập đoàn Thợ Săn tuyệt đối có thể khiến Gia Đô Đế Quốc chìm trong tai họa.

Ở tàu Phổ Hưu Tư, Tiêu Hoằng tự nhiên không biết suy nghĩ trong lòng đám người Y Vạn, bây giờ Tiêu Hoằng chỉ có 1 mục đích: Đó là nắm chặt thời gian, dù sao cơ hội này là Tiêu Hoằng bỏ ra mấy chục triệu kim tệ mua về. Vận Trung khống chết, Tiêu Hoằng không yên lòng.

Nhướng mày, thời gian đếm lùi trên màn hình chỉ còn 10 phút.

Bây giờ chút thời gian đó là vô cùng quý giá với Tiêu Hoằng, nhìn qua cửa sổ, bộ dáng bi thảm của hạm đội Nam Miện, và chiến cơ không người lái bắn tia sáng cắt, giống như dao giải phẫu không ngừng cắt xé vào phần giáp bảo vệ chiến hạm Nam Miện.

Dù vẫn có chiến cơ không người lái lục tục bị phá hủy, nhưng đối với Tập đoàn Thợ Săn tài chính hùng hậu mà nói, chiến cơ không người lái không phải là vật hy sinh hay sao?

- 1000 chiến cơ không người lái gắn phi đạn, xuyên qua hạm đội Nam Miện, chấp hành kế hoạch Câu Hồn, Ngả Nhĩ Văn đợi lệnh xuất phát! Cầm Ma Văn thông tin, Tiêu Hoằng lạnh băng ra lệnh.

Theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng, 1000 chiến cơ không người lái trên tàu Phổ Hưu Tư dễ dàng xuyên qua hạm đội Nam Miện tan hoang, lập tức lao vào trong tầng khí quyển Thiên Hạc Tinh.

Cùng lúc đó, các thành viên Thích Khách Minh đã sớm lẻn vào Thiên Hạc Tinh từ trước, đang đứng trên tán cây, nhìn căn cứ quân sự trung tâm quân đoàn 15 cách đó không xa.

Toàn căn cứ vô cũng khổng lồ, đủ mọi bố trí, hàng loạt kiến trúc kim loại cao ngất trong căn cứ, tản ra ánh chói lọi dưới ánh chiều tà.

Thông qua kính viễn vọng Ma Văn, các thành viên Thích Khách Minh đều thấy được 500 thành viên Vệ đội Thánh Vực trong căn cứ trung tâm đang cực kỳ khẩn trương.

Cũng khó trách, bọn họ biết rõ bên ngoài tầng khí quyển đã xảy ra chuyện đáng sợ cỡ nào, thậm chí từ mặt đất nhìn qua bầu trời mờ nhạt, mắt thường cũng thấy được, có vô số đốm sáng không ngừng lấp lóe.

Vì giành chút thời gian cho Vận Trung, hạm đội Nam Miện đã tống đi như vậy.

Nhưng mà, tình hình này làm sao mà Tiêu Hoằng không đoán trước được? 2 phút sau, 1000 chiến cơ không người lái chỉ dài khoảng 10 m đã xuyên qua tầng khí quyển, gần như lao thẳng xuống dưới, bắn ra phi đạn Ma Văn vào căn cứ trung tâm.

Những cái đuôi thật dài, cắt ngang qua bầu trời hoàng hôn.

Bởi vì trước đó Vận Trung căn bản không ngờ tới lực lượng phản kích của Tập đoàn Thợ Săn đạt tới mức khủng bố như vậy, cho nên Vận Trung dọn sạch tất cả nhân viên, binh lính trong căn cứ quân sự trung tâm, chuẩn bị để họ ôm nhau chết cùng Tập đoàn Thợ Săn.

Thủ đoạn này, tạo thành hậu quả chí mạng là bên trong căn cứ quân sự dù có
rất nhiều vũ khí phòng ngự, nhưng lại không có người điều khiển.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm...

Ngay sau đó là những tiếng nổ lổ liên tiếp vang lên trong căn cứ trung tâm, ánh sáng bùng nổ bắn ra hàng loạt mảnh vụn kim loại.

Chớp mắt, cả căn cứ trung tâm đã trở nên tan hoang, đồng thời các thành viên Thích Khách Minh không đổi sắc, lấy ra vũ khí, đồng loạt tăng tốc như một đám quỷ mị, lao vào trung tâm khống chế căn cứ.

Đến hiện nay, bởi vì Tiêu Hoằng cuồn cuộn cung cấp tài liệu tu luyện khổng lồ cho thành viên Thích Khách Minh, kèm theo các trang bị chiến đấu, đồ tốt nhất của Tập đoàn Thợ Săn đều dành cho thành viên Thích Khách Minh, bởi vậy thành viên Thích Khách Minh bây giờ đánh một mình thì thực lực cũng sẽ không yếu hơn Vệ đội Thánh Vực.

Hơn nữa nhân số Thích Khách Minh hiện giờ cao gấp đôi 500 Vệ đội Thánh Vực, chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.

đọc truyện với http://truyencuatui.net/

Ở trong phòng, Vận Trung cũng nghe được tiếng nổ không dứt, mặt đất không ngừng rung động.

Vận Trung khoanh chân ngồi, trên trán toát mồ hôi đầm đìa, sắc mặt âm trầm toát ra chút sợ hãi.

Vận Trung tự nhiên biết tình thế nghiêm trọng, nhưng hắn nằm mơ cũng không ngờ, đường đường cường giả cấp Ngự hồn như hắn lại thảm hại như thế trước mặt Tiêu Hoằng.

Còn 7 phút, còn 7 phút nữa...

Trong lòng Vận Trung không ngừng lẩm bẩm, chỉ cần bình yên vượt qua 7 phút này, Vận Trung sẽ vượt qua thời kỳ nguy hiểm nhất.

- Tướng quân Vận Trung, chuyện lớn không xong. Thích Khách Minh của Tiêu Hoằng đã bắt đầu tấn công căn cứ quân sự trung tâm, 500 thành viên Vệ đội Thánh Vực đang liều chết chống cự.

Ngoài cửa, Ngả Lâm hô to với Vận Trung, giọng phát run.

- Không thể nào! Tinh nhuệ của Tiêu Hoằng không thể nào đến nhanh như thế.

Vận Trung nghe vậy, tim đập mạnh, tin tức này đối với hắn, đúng là tuyết phủ thêm sương.

- Tuyệt đối phải, hơn nữa trải qua phán đoán bước đầu, là thành viên Thích Khách Minh am hiểu tiềm hành đã sớm lẻn vào Thiên Hạc Tinh, chỉ là chúng ta chưa từng phát hiện mà thôi.

Ngả Lâm nói tiếp.

Như thế, đã nói rõ Vận Trung đã tiến vào tuyệt cảnh. Thích Khách Minh giống như một cây chùy thủ, ngay lúc Vận Trung suy yếu nhất, cắm thẳng vào yếu hại của Vận Trung.

- Truyền lệnh xuống, thành viên Vệ đội Thánh Vực toàn lực chống cự, tranh thủ...

Vận Trung chưa nói hết câu, cảm thấy bên tai truyền tới tiếng nổ thật lớn, hơn nữa ngày càng gần. Miễn cưỡng mở mắt ra, sắc mặt Vận Trung cứng lại, chỉ thấy một chiếc chiến cơ không người lái đang từ xa xa lao thẳng về phía phòng của hắn.

Rõ ràng là muốn dìm chết Vận Trung, đúng là dựa vào thực lực cấp Ngự hồn của hắn, cho dù một chiếc chiến cơ không người lái đụng tới cũng sẽ không chết. Nhưng Vận Trung đang hỗn loạn Ngự lực, sẽ không tránh được trọng thương, bây giờ mà trọng thương, đối với Vận Trung tức là cái chết.

Đồng thời, bây giờ Vận Trung muốn tránh được kiếp nạn này, nhất định phải vận dụng Chiến Văn, điều động Ngự lực. Nhưng lúc này mà điều động Ngự lực, tức là mạo hiểm khiến Ngự lực bị tổn thương, đúng là tiến lùi không xong.

Nhưng vào lúc chỉ mành treo chuông này, Vận Trung còn có đường xoay sở hay sao? Ra tay còn có hy vọng, không ra tay chỉ còn đường chết.

Chỉ suy nghĩ vài giây, ngay lúc chiến cơ sắp đụng vào tường, Vận Trung cắn chặt răng, khởi động Chiến Văn của mình, cánh tay nhẹ nhàng đẩy tới trước. Một chùm ánh sáng khổng lồ màu lam phun ra từ bàn tay, mở rộng ra, đường kính lên đến 10m.

Ầm! Sau tiếng nổ đinh tai nhức óc, vách tường vốn rất dày dễ dàng bị chọc thủng, chiến cơ không người lái đang lao thẳng tới không nổ tung, không vỡ nát, trực tiếp hòa tan trong chùm tia sáng, cuối cùng hóa thành nước thép rơi xuống đất.

Về phần cột sáng màu lam, trực tiếp bắn ra xa mười mấy km, phía chân trời chiều vào lúc này như biến về buổi trưa.

Thực ra đây chỉ là 7/10 lực lượng của Vận Trung, đáng tiếc dưới tình huống dùng máu Kim quan điêu biến dị, điều động Ngự lực như vậy cũng là đả kích rất lớn đối với Vận Trung.

Ngay khi chùm tia sáng kết thúc, Vân Trung phun ra một đống máu, mũi miệng cũng không ngừng rỉ máu, trong lỗ chân lông không còn thấm ra mồ hôi, còn có Ngự lực hóa lỏng màu xanh, không ngừng tiêu tan trong không khí.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện