Ngay từ khi con Độc Giác Trùng xuất hiện, Tà Huyết đã bám theo đoàn xe chở nô lệ, đợi đoàn xe chạy được một đoạn xa thì hắn cùng với gã Ma Nhân Chuột lao ra.
"Bảo vệ hàng hóa!" - Một tên cướp Luyện Thể Kỳ hét lớn, hắn lao ra muốn chặn Tà Huyết lại.
Nhưng chưa kịp tới gần Tà Huyết, thì bị một mũi tên đâm mạnh vào đầu, gục ngay tại chỗ.
"Làm tốt lắm người anh em!" - Tà Huyết nói vọng ra phía sau, gã Ma Nhân Chuột đang lắp tên vào nỏ, nhắm về phía một tên cướp khác.
Gã Ma Nhân Chuột là một Thần Tiễn Thủ, hắn ta có kỹ năng nhắm bắn vô cùng điêu luyện, nhưng do nhà nghèo nên vẫn chưa mua được mấy khẩu pháo năng lượng, chỉ có thể sử dụng nỏ và tên độc làm vũ khí.
Bình thường hắn đi săn côn trùng rất vất vả, do lực sát thương của mũi tên không đủ sức xuyên thấu lớp vỏ giáp cứng rắn. Nhưng nếu để hắn dùng tên nỏ giết người, thì hắn là một siêu cấp cao thủ.
"Vút... Vút... Vút..." - Từng mũi tên một được gã Ma Nhân Chuột bắn ra, mũi tên nào cũng ghim vào đầu một tên cướp, hạ gục chúng ngay lập tức.
Lũ cướp còn lại hoảng sợ, không tên nào dám xông lên nữa.
"Ta là người của vệ quân thành Trăng Non, thủ lĩnh của các ngươi đã bị tiêu diệt, khôn hồn đầu hàng thì sẽ được hưởng khoan hồng." - Tà Huyết lớn tiếng đe dọa.
Lũ cướp bắt đầu xao động, thì thầm to nhỏ với nhau, trong lòng chúng hoảng loạn vô cùng.
Đúng lúc này tên pháp sư cưỡi sách bay lướt qua bầu trời.
"Thủ lĩnh chết rồi, các ngươi mau chạy đi." - Tên pháp sư hét lớn, sau đó tiếp tục tăng tốc bỏ chạy.
Đến đây lũ cướp giống như bầy ong vỡ tổ, vứt bỏ lại những xe hàng lại.
"Quả là trời giúp mình." - Tà Huyết nhìn lũ cướp bỏ chạy, trong lòng vô cùng mừng rỡ. Hắn liền chạy về toa xe đầu tiên, sử dụng Thương Tần đánh bay ổ khóa.
"Chị ơi!" - Tà Huyết giật tung cánh cửa, nhìn vào bên trong.
Nhưng chỉ có hơn mười cô gái lạ mặt đang ngồi co quắp, người nào cũng run rẩy sợ hãi.
"Các cô tự đi ra đi, tôi có việc bận." - Bỏ lại một câu, Tà Huyết liền chạy tới toa thứ hai.
Hắn cũng nhanh chóng phá cửa, thò đầu vào bên trong, nhưng vẫn không thấy Hải Lam đâu.
"Tà Huyết! Cậu tới cứu tớ sao?" - Đuôi Nhỏ mừng rỡ khi thấy Tà Huyết. Hắn là người bạn thân nhất của nàng, thường xuyên cùng nàng đi vào rừng hái thảo dược, bây giờ nàng bị bắt cóc thì hắn lại liều mạng tới cứu, càng làm cho nàng thích hắn hơn.
"Mọi chuyện ổn rồi, các cô đi ra đi, tôi còn có việc." - Tà Huyết cũng chỉ bỏ lại một câu, rồi chạy về phía toa xe cuối cùng.
Đuôi Nhỏ sững sờ khi thấy hành động của Tà Huyết.
"Cậu ta không hề chú ý đến mình." - Nàng thở dài rồi theo đoàn người rời khỏi nhà tù.
"Chỉ còn toa xe cuối cùng, chị nhất định ở trong này."
"Chị ơi!" - Tà Huyết phá khóa, thò đầu vào bên trong, hắn đảo mắt nhìn quanh, tìm kiếm Hải Lam.
Sau vài giây thì hắn cũng nhìn thấy một cô gái có mái tóc xanh lam tuyệt đẹp.
"Chị ơi! Là em đây! Em tới cứu chị đây!" - Tà Huyết vui vẻ hét lớn, hắn muốn nhào tới ôm lấy Hải Lam, nhưng bên trong toa xe rất chật chội, không thể đi vào được.
"Các cô mau xuống xe đi." - Tà Huyết hối hả thúc giục.
Mấy thiếu nữ sợ hãi, người run cầm cập, từng người một chui ra khỏi toa xe.
Tà Huyết đứng bên ngoài, lòng như lửa đốt.
Cuối cùng thì cô gái tóc xanh lam cũng bước xuống xe. Tà Huyết liền nhào tới ôm lấy nàng.
"Chị... Ơ...!" - Hắn có vô số điều muốn nói, nhưng âm thanh của hắn cứng lại.
Cô gái ngẩng đầu lên, nàng có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, nhưng cũng vô cùng xa lạ, không phải Hải Lam của Tà Huyết.
"Cô là ai? Chị tôi đâu?" - Tà Huyết lay lay cô gái, hét lớn hỏi.
"Xin... Xin lỗi..." - Thiếu nữ ú ớ trả lời, sắc mặt cực độ sợ hãi.
Tà Huyết cũng nhận ra sự thất thố của mình, hắn liền buông thiếu nữ ra.
"Thật xin lỗi, tôi không có ý định làm cô sợ." - Tà Huyết đành xin lỗi nàng.
"Không... Không... Sao... Nhưng... Ngài... Biết... Tôi... Hả... " - Thiếu nữ run rẩy hỏi, vẫn chưa hết sợ hãi.
"Không quen, tôi nhầm người thôi." - Tà Huyết liền xoay đầu bỏ đi, hắn nhìn khắp xung quanh, lục tung mấy toa xe, nhưng vẫn không thấy Hải Lam đâu.
"Các cô có thấy một cô gái có mái tóc xanh lam, rất là xinh đẹp hay không?" - Tà Huyết đành hỏi thử mấy thiếu nữ.
"Không phải ở bên kia sao? " - Một cô gái chỉ tay vào thiếu nữ tóc lam.
"Không phải cô ta! Là một người khác nữa." - Tà Huyết lắc lắc đầu.
"Vậy chúng tôi không biết đâu, chỉ có cô ấy tóc lam thôi." - Một thiếu nữ khác trả lời.
Nghe xong Tà Huyết vô cùng thất vọng, lòng buồn rẫu ruột.
"Hải Lam! Nàng đang ở đâu?" - Vì phát tiết tâm sự trong lòng, Tà Huyết liền hét lớn, âm thanh của hắn vang vang trong không gian, hù dọa mấy thiếu nữ sợ rúm cả người.
"Mày không sao chứ?" - Gã Ma Nhân Chuột đi lại gần, vỗ vỗ vai Tà Huyết.
"Mày đừng lo, chị mày không có ở đây nghĩa