Hai mặt trăng lại tỏa sáng trên bầu trời, ánh sáng xanh và đỏ hòa vào nhau khiến thế giới trở nên tươi đẹp.
"Đêm hôm qua thật lạnh." - Tà Huyết than thở, hắn lại có một đêm mất ngủ.
Hắn bắt đầu nhớ đến cảm giác ấm áp khi được ôm Hải Lam ngủ mỗi đêm. Thân thể của nàng vừa mềm vừa ấm, lại có mùi thơm dễ chịu, nhưng bây giờ nàng đã mất tích bí ẩn, nên Tà Huyết chỉ có thể thở dài buồn bã.
"Nhất định mình sẽ tìm được nàng, dù có đi đến chân trời góc bể."
Sau khi hạ quyết tâm, Tà bắt đầu chuẩn bị hành trang để đi tìm Hải Lam.
"Một túi da!"
"Ba lọ máu! "
"Bình thuốc độc!"
"Hũ dầu! "
"Giáp nhẹ!"
"Thương tần - ngọn giáo yêu quý của mình!"
"Cuối cùng là đá năng lượng."
"Giờ thì lên đường!"
Cố gắng đẩy cánh cửa đá nặng nề, một làn gió thổi qua mang theo sự lạnh lẽo khiến Tà Huyết rùng mình.
Bên ngoài những ngôi nhà đều đang đóng cửa. Hắn cô độc mang theo mũi giáo trên lưng, đi xuống núi bằng con đường mòn.
"Có cần chào tạm biệt Nhanh Nhẹn và Đuôi Nhỏ không nhỉ?"
"Thôi vậy, họ đang hạnh phúc, dù sao mình cũng không dự đám cưới của họ được, tốt nhất nên yên lặng mà đi vậy." - Tà Huyết lắc đầu.
Nhưng đi được vài bước thì thấy gã Ma Nhân Chuột đang nắm tay Đuôi Nhỏ, đứng ở cổng làng đợi hắn.
"Mày chuẩn bị đi tìm Hải Lam sao?"
"Đúng vậy!"
"Ha ha, vậy chúc mày sớm tìm được nàng, khi trở về chúng ta cùng đi uống rượu." - Gã Ma Nhân Chuột cười lên ha hả, tâm trạng của hắn vẫn đang rất vui vẻ.
"Nhất định! Tao sẽ trở về sớm thôi." - Tà Huyết cũng nở nụ cười.
"Chúc cô hạnh phúc!" - Tà Huyết nở nụ cười, chúc phúc Đuôi Nhỏ.
"Mày yên tâm, tao nhất định sẽ đối tốt với nàng." - Gã Ma Nhân Chuột liền ôm lấy Đuôi Nhỏ.
"À đúng rồi, mày cầm lấy, là rương tiền hôm qua, tao đổi hết thành đá tam giai rồi." - Gã Ma Nhân Chuột đưa một túi đá năng lượng cho Tà Huyết.
"Mày giữ lấy đi, mày sắp kết hôn, sẽ cần rất nhiều tiền." - Tà Huyết liền lắc đầu từ chối.
"Nhưng hôm qua mày vì cứu người mà lỗ mất một viên Kết Tinh."
"Kết Tinh? À đúng rồi." - Tà Huyết suy nghĩ một chút, liền đoán được là gã Ma Nhân Chuột hiểu nhầm viên Hạch Tâm thành Kết Tinh, dù sao Hạch Tâm quá mức quý giá, mấy tên gà mờ Luyện Thể Kỳ không thể nào có được.
"Chỉ là một viên Kết Tinh thôi, tao đi săn vài ngày là kiếm lại được." - Tà Huyết nghe nhắc đến viên Hạch Tâm thì vô cùng xót ruột, nhưng vẫn cố tỏ ra là mình ổn.
"Mặc dù không tìm được chị, nhưng Đuôi Nhỏ là bạn tốt của mình, hy sinh một viên Hạch Tâm để cứu nàng cũng xem như đáng giá." - Tà Huyết ảo não thở dài, tự đưa ra lý lẽ để an ủi chính mình.
"Tao lên đường đây, bảo trọng."
"Bảo trọng!"
Tà Huyết liền chạy xuống chân núi, băng qua rừng cây đầy ngu hiểm, tiến thẳng về phía đông.
Nó không biết Hải Lam đã đi đâu, nên chỉ có thể dựa theo Thiên Lam Tinh mà đi.
Trong một không gian kỳ ảo mọc đầy hoa tươi, ba thiếu nữ xinh đẹp đang ngồi uống trà cạnh bờ hồ. Cả ba nàng ai cũng mặc váy lụa, vẻ đẹp thanh tao thoát tục, giống như những đóa hoa tươi thắm. Họ là chủ nhân của Biển Hoa. Người chị cả là Tử Tinh, vị Hoa Thánh kiêu sa quý phái, nữ vương của tất cả thực vật trên thế gian. Người thứ hai là Bạch Cúc, một cô gái xinh đẹp và mạnh mẽ, nắm trong tay Tài Quyết Kiếm, nàng có khả năng phán xét tốt xấu đúng sai thiện ác. Cô em út là Hồng Hoa, là một thiếu nữ vui tươi, luôn luôn nở một nụ cười trên môi, bất cứ ai nhìn thấy nàng đều sẽ bị nét đẹp dễ thương thơ ngây của nàng cuốn hút.
"Khúc khích..." - Hồng Hoa vừa nhìn vào một chiếc gương, vừa lấy tay che miệng, tiếng cười ngân nga như chuông bạc.
"Em xem gì mà vui vậy Hồng Hoa?" - Tử Tinh dùng tay vuốt ve mái tóc tím óng mượt của nàng, vừa lên tiếng hỏi em gái.
"Chị nhìn này." - Hồng Hoa xoay tấm gương về phía chị gái,