“Xích Hỏa, Lãnh Hàn, Lôi Thiểm! Ba đệ bị minh khí áp chế, thần thông không thể thi triển, vậy nên ba đệ rời khỏi đây trước đi. Ta ở lại cùng Thiên Ma chiến đấu.” – Ngưu Ma Vương ra lệnh.
“Đại ca, huynh nói vậy là có ý gì. Huynh đệ chúng ta khi kết nghĩa đã thề không sinh cùng ngày cùng tháng, nhưng nguyện chết cùng ngày cùng năm.”
“Bọn đệ dù không thi triển được thần thông, cũng phải cùng Thiên Ma liều mạng, trả thù cho Long Ngạo Bằng Lượng.” – Hỏa Ma Vương nói.
“Bộp bộp bộp!”
“Các ngươi nói rất hay!” – Ác Quỷ Máu vỗ tay nói.
“Ác Quỷ Máu ta chính là thích những kẻ chí tình chí nghĩa như các ngươi. Lát nữa ta cũng sẽ đem các ngươi thôn phệ, để các ngươi có thể giữ đúng lời thề.”
“Thiên Ma! Chúng ta cùng ngươi không thù không oán, đã nguyện ý cùng ngươi kết giao, muốn cùng ngươi chia tài phú. Vì sao ngươi lại trở mặt, đem Hắc Giao giết chết?” – Hỗn Thế Quân tức giận hỏi, trong cơ thể bắt đầu chuyển hóa yêu lực và ma lực làm một.
“Hỏi hay lắm! Vậy người dân trong U Minh thành có thù oán gì với các ngươi không? Các ngươi vẫn giết họ đấy thôi.”
“Ta có lòng tốt cho các ngươi mượn pháp bảo, con thằn lằn kia lại muốn giữ làm của riêng, như vậy không đáng giết sao?” – Ác Quỷ Máu cười cợt trả lời, nó biết mấy tên ma vương muốn câu giờ, nhưng nó cũng cần thời gian để chuyển hóa máu thịt của hai tên yêu vương thành năng lượng, vậy nên tương kế tựu kế, cùng chúng nói nhảm.
“Các vị đại ca không cần ra tay. Để lão thất này giết chết hắn, trả thù cho tam ca ngũ ca.” – Một bóng đen nhảy vụt qua bầu trời.
“Rầm…” – Cự viên cao mấy chục trượng, khi hạ xuống đem những tòa nhà dẫm nát dưới chân.
“Đệ chỉ cần cùng hắn câu giờ, đừng liều mạng, đợi ta xong Hỗn Nguyên Đại Pháp sẽ giết hắn.” – Ngưu Ma Vương nhắc nhở.
“Giết gà cần gì dao mổ trâu, cứ giao tất cả cho lão tôn này.” – Tôn Tề Hạo gầm thét vang dội.
Thiết Hỏa Côn trong tay bay múa, giáng thẳng một gậy vào Ác Quỷ Máu.
“Rầm!!” – Một gậy này vô cùng uy lực, đem mặt đất trăm trượng vỡ nát, đất đai sụt lún tạo thành một khe nứt.
“Thiên Ma thì sao! Kết quả cũng chỉ là thịt nát.” – Tôn Tề Hạo cười lớn, hắc nhấc gậy sắt lên kiểm tra thành quả.
Nhưng bên trong cái hố chỉ có bụi đất, không thấy bóng dáng Ác Quỷ Máu đâu.
“Đâu rồi?” – Tôn Tề Hạo vô cùng ngạc nhiên, vừa nãy hắn rõ ràng đã đánh trúng Thiên Ma, bây giờ lại không thấy nữa.
“Trêи này này!” – Âm thanh của Ác Quỷ Máu vang lên từ trêи đầu Sơn Nhạc Cự Viên.
Tôn Tề Hạo vừa ngẩng đầu lên nhìn thì một ngọn giáo đã xuất hiện trước mặt, đâm thẳng vào mắt trái.
“Gào…” – Cự viên đau đớn gầm rú, hắn cố gắng dùng ngón tay thô kệch để nhổ ngọn giáo ra khỏi mắt.
Ác Quỷ Máu dang rộng đôi cánh, lượn thành hình vòng cung ra phía sau cự viên. Nó phóng một sợi xích vào gáy Hầu Vương, sợi xích giống như lò xo, sau khi kéo căng thì rút lại. Hai thanh huyết kiếm lóe sáng nhắm thẳng vào tử huyệt sau đầu.
“Thất đệ! Phía sau!” – Mấy vị ma vương gấp gáp hô hoán.
Tôn Tề Hạo lập tức làm ra biện pháp đối phó, hắn ngưng tụ yêu khí về vùng gáy, hóa thành một tầng đá xám, đem cái cổ bảo vệ chu toàn.
Việc này nằm ngoài dự liệu của Ác Quỷ Máu, nó muốn đổi hướng cũng không kịp.
Toàn bộ cơ thể theo quán tính đập mạnh vào bờ đá, dính chặt luôn ở đó.
“Chết!” – Sơn Nhạc Cự Viên vươn cánh tay ra phía sau, vỗ mạnh vào gáy mình, bàn tay to lớn đập mạnh vào Ác Quỷ Máu.
Khi nhấc tay ra thì Ác Quỷ Máu giống như con muỗi, bị đập nát nhừ.
Hầu Vương thấy vậy thì ném luôn Ác Quỷ Máu vào miệng, nhấm nháp nhai nuốt.
“Thiên Ma cũng chỉ đến thế! Ha ha ha!” – Tôn Tề Hạo ngửa mặt cười lớn, liên tục dùng hai tay đấm vào ngực thị uy.
“Lão thất, đệ thực sự giết được Thiên Ma rồi?” – Bốn vị ma vương bay lại gần hỏi.
“Đã bị đệ đánh thành thịt nát nuốt xuống bụng, đợi luyện hóa xong thì chỉ còn là đống phân.” – Tôn Tề Hạo cười lớn, bản thân hắn cũng không ngờ Thiên Ma lại yếu như vậy, mới đập một phát đã chết.
“Thật kỳ quái! Theo lý thì sau khi thôn phệ Thiên Ma, tu vi của đệ phải tăng lên chứ?” – Hỏa Ma Vương cảm thấy không đúng lắm.
Câu nói này khiến Ngưu Ma Vương biến sắc mà hét lên.
“Mau nôn ra! Thiên Ma còn chưa có chết.”
“Khặc… Khặc… Quá trễ rồi…” – Mắt Tôn Tề Hạo đột nhiên biến thành đỏ như máu, âm thanh phát ra cũng vô cùng quái dị.
Cự viên cầm gậy sắt giáng thẳng về phía mấy vị ma vương, thế như bài sơn công đến.
“Hỗn Nguyên Ma Ngưu chân thân!” – Hỗn Thế Quân gầm lên, đem cơ thể biến lớn thành một sinh vật nửa người nửa trâu cao ba mươi trượng.
Hắn vung Hỗn Nguyên đao ra đón đỡ.
“Keng!!” – Sức lực của Sơn Nhạc Cự Viên lớn hơn Ma Ngưu một bậc, đem Hỗn Thế Quân đánh lùi ra sau.
“Lão thất mau dừng tay!”
“Đệ điên rồi hay sao?” – Mấy vị ma vương vô cùng bất ngờ khi Thạch Hầu Vương trở mặt.
Từ lỗ mũi của cự viên xuất hiện linh hồn của một con khỉ xám, nó ôm theo một viên yêu đan màu trắng, cố gắng trốn thoát. . Đam Mỹ Hài
“Mọi người mau chạy đi! Đệ bị Thiên Ma đoạt xá!” – Hầu Vương yêu hồn hét lớn.
Nhưng hắn chưa chạy được bao xa thì miệng Sơn Nhạc Cự Viên mở rộng, một bàn tay đỏ lòm phóng ra từ miệng cự viên, tóm lấy yêu hồn kéo trở về trong miệng.
“A…” – Âm thanh kêu gào thảm thiết của Tôn Tề Hạo vang lên, báo hiệu hắn cũng đã bị sát hại.
“Giờ thì chỉ còn mấy tên ma vương vô dụng các ngươi. Nơi này âm khí dày đặc, thần thông đều bị vô hiệu. Ta xem xem các ngươi làm sao giết được ta.” – Âm thanh của Ác Quỷ Máu vang lên từ miệng cự viên.
“Các đệ mau chạy! Đại ca cản Thiên Ma lại.” – Ngưu Ma toàn thân bốc cháy, Hỗn Nguyên lực lượng do Yêu Lực và Ma Lực hòa lẫn vào nhau mà thành, có uy năng vô cùng to lớn.
Nhưng cái giá để sử dụng cũng rất đắt, chỉ có thân thể của Thiên Yêu cấp bậc mới có thể chịu đựng loại năng lượng này thiêu đốt. Ngưu Ma Ngưu chỉ là Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong, mỗi duy trì lực lượng một giây thì hắn lại giảm mười năm thọ nguyên.
Nếu kéo dài sử dụng hơn một giờ thì hắn sẽ vì thọ tận mà chết.
“Phần Thiên Trảm!” – Sau khi kϊƈɦ hoạt Hỗn Nguyên năng lượng, thực lực Ngưu Ma Vương đại tăng. Trường đao được ngọn lửa đen thiêu đốt trở nên sáng rực, bổ thẳng từ trêи cao xuống, đao mang phóng ra mang theo uy thế cắt ngang trời đất.
Thân thể to lớn của cự viên cồng kềnh nặng nề, Ác Quỷ Máu không né tránh kịp, đành giơ cây thiết côn ra đón đỡ.
Hỗn